Chương 1179 Chương 1179: Diễn Quân nguyền rủa, Đạo Tổ thần thoại (2)
Trong đầu của hắn hiện tại đều là dáng người cử thế vô địch, mây trôi nước chảy của Khương Trường Sinh lúc trước, giờ khắc này, hắn đã không lo lắng ý chí Đại Đạo, hắn thậm chí khinh thường âm thanh trong lòng, hắn chỉ có vô hạn chờ mong. Hắn muốn trở thành tồn tại giống như gia gia.
Một bên khác.
Trong Tử Tiêu cung.
Bạch Kỳ hỏi:
- Chủ nhân, bọn hắn đã chết rồi sao?
Khương Trường Sinh lắc đầu nói:
- Không có, tồn tại siêu thoát, nào có dễ dàng chết như vậy, bất quá ở trong pháp bảo của ta, bọn hắn không sớm thì muộn cũng sẽ tiêu vong.
Bạch Kỳ nghe xong, lập tức biết được chủ nhân còn có việc muốn làm, thế là không dám quấy nhiễu, thối lui đến trong một góc, ý thức tiến vào trong Thần Du đại thiên địa. Nàng muốn thổi phồng trận chiến này, thành lập một thần thoại cho chủ nhân nàng.
Đã nghĩ kỹ nội dung, đại khái chính là vực ngoại thiên ma đột kích, Hư Không Vô Tận yên diệt, chủ nhân thay đổi hết thảy, biến tai hoạ đã xảy ra trở thành hư ảo, chủ yếu miêu tả năng lực mạnh mẽ, có thể điên đảo hiện thực cùng hư ảo của Đạo Tổ.
Chỉ cần Khương Trường Sinh không có nghiêm lệnh cấm chỉ, nàng có thể thổi đến thiên hoa loạn trụy, trên thực tế, tuyệt đại đa số người đều biết truyền thuyết thần thoại về Đạo Tổ đều là do nàng lập ra.
Một bên khác, Khương Trường Sinh thì bắt đầu luyện hóa Lục Diêm Diễn Thiên cùng Diễn Quân.
Hai người này đến từ Đạo Diễn, quá nguy hiểm, cho nên Khương Trường Sinh không có giao lực lượng của bọn hắn cho Khương Nghĩa, hắn cũng lười đi tìm kiếm trí nhớ của hai người này.
Trong Đạo Diễn tất nhiên có tồn tại mạnh hơn bọn hắn, dò xét trí nhớ hai vị tại Đạo Diễn có địa vị cực cao là rất nguy hiểm.
[ Tiên tuế năm ba vạn tám ngàn chín trăm ba mươi tám (38938) năm, Đạo Diễn chuẩn bị hủy diệt Hư Không Vô Tận, ngươi kịp thời ra tay, ngươi thành công sinh tồn khi bị Nộ Diễm Diễn Quân, Lục Diêm Diễn Thiên vây công, vượt qua một trường kiếp nạn, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng, Đại Đạo linh vật - Chư Thiên Đại Đạo Thụ ].
Một dòng thông báo xuất hiện ở trước mắt Khương Trường Sinh, nhưng hắn tạm thời không thể bận tâm.
Một hồi thời gian này, Lục Diêm Diễn Thiên đã bị Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh luyện hóa, hình thần câu diệt, nhưng Nộ Diễm Diễn Quân còn đang ráng chống đỡ, thậm chí đang nguyền rủa hắn.
Không sai.
Là nguyền rủa, tuyệt không phải là mắng chửi trong lời nói, lực lượng của hắn đang hóa làm một loại lực lượng cùng loại với nhân quả, quấn quanh Khương Trường Sinh, đây cũng không phải chuyện tốt.
Diễn Quân quả nhiên mạnh mẽ, mong muốn tru diệt tồn tại siêu thoát, mặc dù thực lực của Khương Trường Sinh vượt xa hắn, cũng không có dễ dàng như vậy.
Khương Trường Sinh bắt đầu hết sức chăm chú trấn áp Nộ Diễm Diễn Quân.
- Đạo Tổ, ngươi đắc tội Đạo Diễn, ngươi sẽ chết không yên lành.
- Ý chí của ta sẽ vĩnh thế dây dưa ngươi, khí tức của ta sẽ bám vào trên người ngươi.
- Ngươi xác thực mạnh mẽ, nếu nhưng ngươi trở nên nổi, ngươi sẽ đối đãi với chỗ hư không mà ngươi ở như thế nào, đối đãi với thứ ngươi gọi là Tiên đạo ra sao.
- Vùng hư không này sẽ bị hủy trong tay ngươi.
Nộ Diễm Diễn Quân chửi mắng không ảnh hưởng đến đạo tâm của Khương Trường Sinh, hắn thậm chí không có trả lời một câu.
Luyện hóa kéo dài ngàn năm.
Ròng rã một ngàn năm, Nộ Diễm Diễn Quân cuối cùng hình thần câu diệt.
Khương Trường Sinh cũng không có buông lỏng, vẻ mặt vẫn đầy ngưng trọng.
Hắn đã đánh giá thấp lực lượng của Diễn Quân, nguyền rủa của Diễn Quân hóa thành một cỗ lực lượng vô hình bám vào trên người hắn. Hắn vốn bị nhân quả cắn trả, lại thêm cỗ nguyền rủa ẩn chứa tức giận này, đây cũng không phải chuyện tốt, mặc dù tạm thời không ảnh hưởng được hắn, nhưng thả mặc bọn chúng tồn tại, quỷ biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì.
Khương Trường Sinh phát hiện mình không thể tước đoạt lực lượng nguyền rủa, hắn không hề từ bỏ, tiếp tục nghiên cứu.
Sau này, hắn nghĩ tới một biện pháp, nguyền rủa lực lượng càng thêm rõ ràng nếu so với cắn trả nhân quả, nhưng nhưng lại có thể nhìn thấy được, kết quả là, hắn dồn nén cỗ lực lượng nguyền rủa này lên trên một khúc xương, sau đó tháo rời khúc xương này ra.
Trước đó, hắn thử đánh vào lông tóc hoặc trên da thịt, đều không được, chỉ có thành công khi ép vào trên xương cốt.
Có lẽ bởi vì Hỗn Nguyên Bất Diệt Kim Thân của hắn.
Khương Trường Sinh đưa tay, lấy ra một khối xương sườn, khối xương sườn này chỉ là một tiểu tiết, hiện lên màu vàng kim, bên ngoài có từng tia khói đen lượn lờ, đây là hư ảnh nguyền rủa, cũng không phải là khí thể chân thực.
Hắn thở dài một hơi, ít nhất thì hắn đã tháo rời nguyền rủa của Diễn Quân ra khỏi người mình, hắn lặp đi lặp lại xác định, Nộ Diễm Diễn Quân đã chết, cũng không cách nào phục sinh lực lượng nguyền rủa, nhưng cỗ lực lượng nguyền rủa này ẩn chứa tức giận cực lớn, một khi tới gần, sẽ bị ảnh hưởng, dễ dàng trở nên nổi giận.
Bởi vì lực lượng nguyền rủa tồn tại, hắn còn không thể hủy đi khối xương sườn này, một khi hủy đi, nguyền rủa lại sẽ một lần nữa chuyển dời đến trên người hắn, hắn đành phải đánh ra đủ loại cấm chế. Mặc dù bị rất nhiều cấm chế trấn áp, lực lượng của cỗ nguyền rủa này vẫn là dễ dàng ảnh hưởng hắn, nhất định phải để khối này xương sườn rời xa hắn.
Hắn suy nghĩ một chút, đựng khối xương sườn này vào trong một hộp gỗ, cũng bảo Bạch Kỳ tìm một chỗ chôn.
- Chủ nhân, trong này là cái gì?
Bạch Kỳ tò mò hỏi.
Khương Trường Sinh mạn bất kinh tâm nói:
- Một khối xương mà ta cắt ra, không chỗ hữu dụng, ra Côn Luân giới tìm một chỗ chôn đi.
Bạch Kỳ nghe xong, cẩn thận từng li từng tí hỏi:
- Cần phải ẩn giấu việc này không?
Khương Trường Sinh trêu tức cười nói:
- Không cần, tùy ngươi làm thế nào cũng được.
Trong lòng hắn có một phen tính toán.