← Quay lại trang sách

Chương 1181 Đạo cốt truyền thuyết, phía trên Đại La (2)

Mộ Linh Lạc cười nói:

- Còn không có, đối với hắn mà nói, không có cái gì quan trọng hơn tu luyện, huống hồ, bây giờ Tiên đạo cũng không cẩn hắn ra tay.

Bạch Kỳ cảm khái nói:

- Tính toán ra, chủ nhân bế quan đã có mười vạn năm, đạo hạnh của ngài ấy vô cùng có khả năng lại muốn đột phá, thậm chí đã đột phá.

Khương Nghĩa nghĩ đến trận chiến mười vạn năm trước kia, tâm trí hắn liền hướng về.

Mộ Linh Lạc nhìn về phía Khương Nghĩa, Khương Thiện, nói:

- Tốt, nói chính sự đi, các ngươi lần này đến đây, là vì đạo cốt.

Nghe vậy, Khương Nghĩa, Khương Thiện đều lộ ra vẻ xấu hổ.

Bạch Kỳ che miệng cười nói:

- Người ngoài ngấp nghé đạo cốt thì cũng thôi đi, hai vị là thiên kiêu số một số hai của Khương tộc, còn nhớ thương xương cốt của tổ tông, nếu truyền đi cũng không dễ nghe.

Khương Thiện vội vàng nói:

- Chúng ta cũng không muốn đoạt được đạo cốt, chẳng qua là tò mò đạo cốt có thần kỳ như lời đồn hay không, thật có thể khiến người ta thành tựu đại đạo thánh thể, thu hoạch được tư cách truy đuổi gia gia?

Chuyện đạo cốt đã truyền khắp ba ngàn thiên địa, trở thành cơ duyên chí cao cho vô số cường giả theo đuổi.

Bạch Kỳ nói:

- Có lẽ vậy, ai nói chuẩn, đây chính là xương cốt trên người chủ nhân, tuy ta tự tay mai táng khối kia đạo cốt, nhưng ta cũng không nhớ rõ mai táng ở nơi nào, bởi vì đoạn trí nhớ kia đã bị xóa, chậc chậc, cũng không biết là ai truyền tin tức ra, thật sự kỳ quái.

Khương Nghĩa, Khương Thiện kém chút trợn trắng mắt.

Ngoại trừ ngài, còn có thể là ai?

Người nào không biết Bạch Kỳ thích nhất lập đủ loại thần thoại của Đạo Tổ, mỗi lần nói xong, còn làm ra vẻ chớ nói ra ngoài, trên thực tế, chính nàng đã nói qua cho vô số người, nhìn thấy người nào, đều vô tình hay cố ý đề lỡ miệng tiết lộ.

Bốn người hàn huyên một hồi lâu, Khương Nghĩa, Khương Thiện đến mà không tìm được câu trả lời, cáo lui, không dám trì hoãn Mộ Linh Lạc tu luyện.

Sau khi hai huynh đệ rời khỏi, Mộ Linh Lạc nhìn về phía Bạch Kỳ, tò mò hỏi:

- Ngươi nói thật với ta, đạo cốt thật có lợi hại như vậy?

Bạch Kỳ buông tay nói:

- Ta tuy có nói hơi khoa trương, nhưng đây dù sao cũng là xương cốt của chủ nhân, xác thực không đơn giản, ta trước đó mai táng nó, không cẩn thận mở ra, nếu không phải có sợi tóc của chủ nhân, ta đã biến thành tro bụi.

- Nguy hiểm như thế, vì sao ngươi đi khắp nơi tuyên dương?

- Coi như chôn thêm một ‘Nhân’ tiếp theo đi, bằng không trận đại kiếp này, còn muốn kéo dài bao lâu?

Bạch Kỳ ung dung nói, trước đó không lâu nàng đi đạo tràng của Huyền Đề tổ sư nghe đạo, có phần tâm đắc về nhân quả chi đạo.

Mộ Linh Lạc đưa tay điểm trán của nàng một cái, cười nói:

- Ngươi nha ngươi nha, thật sự là càng ngày càng cao sâu khó lường, chẳng lẽ là đang học Trường Sinh ca ca?

Bạch Kỳ đắc ý cười nói:

- Giống nhau đến mấy phần?

- Ba phần đi, miễn cho ngươi kiêu ngạo.

Hai nữ đàm tiếu, thật tình không biết, Khương Trường Sinh mà các nàng nhắc đã tỉnh lại từ trong trạng thái bế quan.

Côn Luân giới, Tam Thập Tam Trọng Thiên, Tử Tiêu cung. Khương Trường Sinh ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, phía trước có mười lăm thân ảnh đang ngồi, tất cả đều giống hắn như đúc, chẳng qua là quanh thân lượn lờ khí tức khác biệt.

Chính là Bàn Cổ phân thân do Bàn Cổ thụ luyện chế mà thành.

Bàn Cổ thụ một vạn năm kết một lần quả, Khương Trường Sinh đoạt được lúc hơn hai ngàn tuổi, bây giờ hắn đã mười bốn vạn tuổi, tăng thêm vừa rồi lấy được thêm một Bàn Cổ quả, hắn hiện tại tổng cộng luyện chế mười lăm tôn Bàn Cổ phân thân, bởi vì sinh ra thời gian dài ngắn không đồng đều, thực lực của mười lăm phân thân đều cao thấp không đều.

Hắn đã nắm giữ Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận, hắn bây giờ nghĩ chính là cải tiến trận này.

Bàn Cổ phân thân ngoại trừ tu luyện Hỗn Nguyên Bất Diệt Kim Thân ra, còn lĩnh hội lực lượng Đại Đạo khác biệt, hắn hi vọng ngày sau triệu hồi ra Bàn Cổ hư ảnh, còn có thể nắm giữ lực lượng Đại Đạo khác biệt.

Bàn Cổ, là Sáng Thế thần địa vị cao thượng ở trong thần thoại Hoa Hạ kiếp trước, đều luôn có màu sắc huyễn tưởng.

Trước đó mấy lần đạo thống phản thần, hắn cũng từng nghe tới đến tên của Bàn Cổ, hư vô mờ mịt, đối với Tu Tiên giả mà nói, cũng là truyền thuyết, Bàn Cổ đến tột cùng mạnh bao nhiêu, không người biết được, chỉ biết đó là tồn tại khai thiên ích địa.

Ngoại trừ Bàn Cổ phân thân ra, tu vi bản thân Khương Trường Sinh cũng có tiến bộ rất lớn, mười vạn năm đi qua, giá trị hương hỏa của hắn đã vượt qua mười lăm vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa, mà Hòa Quang Mệnh Quân vẫn không có vượt qua bốn vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa.

Khương Trường Sinh từ từ mở mắt, vung tay áo thu mười lăm Bàn Cổ phân thân thu vào trong Đạo Giới.

Hắn bắt đầu diễn toán người mạnh nhất trong từng phạm vi, trừ hắn ra, tồn tại mạnh nhất vẫn như cũ là Côn Luân giáo chủ đến từ Thiên Giới thứ tư, mà tồn tại vượt qua bốn ngàn Thiên Đạo giá trị hương hỏa trong Thiên Giới thứ tư đã đi đến năm vị.

Trước mắt, đại năng đỉnh tiêm của Thiên Giới thứ tư còn sờ không tới Đại La chi đạo, mà Khương Trường Sinh bởi vì nhân quả cắn trả, cũng không dễ tiến đến giảng đạo.

Hiện tại hắn đang cân nhắc một vấn đề. Về sau Tiên đạo xuất hiện Đại La, sẽ bị ý chí Đại Đạo khu trục, khi đó, hắn lại nên an bài Tu Tiên giả siêu thoát như thế nào?