← Quay lại trang sách

Chương 1182 Đại La chân ngã (1)

Khương Trường Sinh càng nghĩ, quyết định sáng lập Thiên Giới tại Đại Thiên thế giới, cứ đặt ở xung quanh Chư Thiên Đại Đạo Thụ.

Hắn muốn sáng lập một phương đại thiên địa còn muốn khổng lồ hơn cả Thiên Giới thứ tư, giống như là những đại thiên địa trong Đại Thiên thế giới, tự thành một phương Đại Đạo quy tắc.

Mười vạn năm qua đi, giá trị hương hỏa, giá trị đạo thống nhân quả, giá trị khí vận của hắn đều đã tích lũy con số cực lớn, giá trị khí vận còn cần tích lũy, đến mức giá trị hương hỏa, không thể động, hắn không cách nào tưởng tượng độ kiếp cảnh giới từ Đại La trở lên sẽ cần bao nhiêu giá trị hương hỏa.

Xác định Hư Không Vô Tận không xảy ra đại sự, Khương Trường Sinh điều ra giá trị đạo thống nhân quả, chuẩn bị tiến hành đạo thống phản thần.

[ Thiên Đạo giá trị đạo thống nhân quả: 14, 225, 432 ] ba trị số đều đã có tiền tố Thiên Đạo dẫn đầu, điều này mang ý nghĩa đơn vị tăng lên tới tỉ tỉ. Hắn bây giờ có được mười bốn triệu tỉ tỉ giá trị đạo thống nhân quả!

Khương Trường Sinh không do dự, trực tiếp dùng hết thảy giá trị đạo thống nhân quả tiêu. Hắn đã có mục tiêu cho Đại La chi đạo của mình, chẳng qua là hắn cần rõ ràng, phía trên Đại La còn có cấp độ nào. Hoàn toàn dựa vào tự mình tìm tòi, cần tiêu hao thời gian càng nhiều, nếu hắn có thể được đám tiền bối tương trợ, tự nhiên không thể lãng phí cơ hội.

Tiêu hết thảy Thiên Đạo giá trị đạo thống nhân quả, Khương Trường Sinh trải qua một hồi cảm giác choáng váng ngắn ngủi, hắn mới từ từ mở mắt.

Hắn phát hiện mình không ngờ lại đang ở đáy biển, bốn phương tám hướng là đủ loại thực vật to lớn dưới đáy biển, nước biển mát lạnh, ngẩng đầu nhìn lại, có thể thấy rất nhiều loài cá khổng lồ đến cực điểm đang bơi lội ở phía trên.

Đây là đến viễn cổ Long Cung rồi?

Hắn tiêu hao nhiều giá trị đạo thống nhân quả như vậy, quy cách đạo tràng phải rất cao mới đúng, Long Cung có thể sinh ra tồn tại vượt qua Đại La?

Khương Trường Sinh vừa nghĩ, một bên bay lên.

Hắn thấy sau dãy núi dưới đáy biển phương xa có kim quang vạn trượng, hắn lúc này bay về phía hướng kia.

Còn chưa bay bao xa, Khương Trường Sinh bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy bầu trời mặt biển giống như xuất hiện một bóng đen to lớn.

Oanh!

Mặt biển bỗng nhiên nổ tung, một đầu Thanh Long giống như dãy núi thật lớn xông vào đáy biển, chỉ là long trảo đã khổng lồ hơn cả sơn nhạc xung quanh Khương Trường Sinh, mà phía trên đầu rồng lại có một đạo thân ảnh đang đứng.

- Trường Sinh đạo hữu, đã lâu không gặp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?

Một tiếng cười to khinh cuồng truyền đến, Khương Trường Sinh nhận ra thân phận của hắn.

Hãi Thiên.

Trước đó Hãi Thiên và hắn, Địa Tàng đại tôn cùng nhau nghe Vạn Phật thủy tổ giảng đạo, sau khi nghe đạo kết thúc, tên này còn đánh một trận cùng Địa Tàng đại tôn.

Khương Trường Sinh đột nhiên nhớ tới một chuyện, lúc sáng tạo Thiên Giới thứ tư, hắn thấy mình cùng Tiêu Hòa nương nương lần đầu gặp nhau, Hãi Thiên đã ở trong Côn Luân đạo tràng, nhưng trong mảnh Viễn Cổ Tiên Đạo mà hắn dời đi cũng không có Hãi Thiên, đã nói, Hãi Thiên một mực đang ở Viễn Cổ Tiên Đạo, cũng không có bị hắn chuyển đến hiện thời.

Nhưng vì sao, sau này đến đạo tràng của Vạn Phật thủy tổ lại có thể gặp được đến Hãi Thiên, đây chính là tương lai.

Tên này chẳng lẽ sống sót từ Viễn Cổ Tiên Đạo, còn buông xuống tương lai?

Khương Trường Sinh còn nghĩ tới một chuyện, chính là trong Huyền Thiên tinh hải của Hư Không Vô Tận có truyền thừa của Hãi Thiên thánh tôn, còn bị một lão đầu đạt được.

- Thế nào, Trường Sinh đạo hữu không nhận ra ta?

Tiếng cười của Hãi Thiên truyền đến, Thanh Long hạ xuống, nằm ngang ở phía trước Khương Trường Sinh, hùng vĩ như Thiên Nhai.

Khương Trường Sinh đi đến độ cao như Hãi Thiên, cười nói:

- Như thế nào quên, chỉ là gặp đến phong thái đạo hữu bây giờ, hoi xúc động thôi.

- Lên đây đi, vừa hay cùng nhau tâm sự.

Hãi Thiên đưa tay mời, mười phần nhiệt tình, Khương Trường Sinh cũng không ưỡn ẹo, lúc này rơi vào bên cạnh hắn.

Thanh Long lao về phía kim quang phương xa, hai người bắt đầu chào hỏi.

Thông qua Hãi Thiên, Khương Trường Sinh cũng hiểu biết lai lịch của khu đạo tràng này.

Xác thực đến từ Long tộc, nhưng cũng không phải Long Cung trong thần thoại Hoa Hạ, mà là đến từ Chân Long Thánh tộc.

Chân Long Thánh tộc chính là cường tộc số một số hai đương thời, người giảng đạo chính là Chân Long thánh vương, hư không vùng biển này chính là đạo tràng của hắn, hết thảy sinh linh biển trong đều là ý chí của hắn biến thành.

Vùng biển này nhìn như sinh cơ dạt dào, kì thực chỉ có một mình Chân Long thánh vương.

Rất nhanh, hai người đi đến trước một dãy cung điện màu bạc thật to, gần đó có từng đầu long ảnh màu bạc qua lại, lớn nhỏ không đều, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng long ngâm.

Khương Trường Sinh liếc mắt nhìn tới, không gian phía tây đáy biển nổi sóng, một thân ảnh lóng lánh ánh sáng năm màu sặc sỡ bước ra, người tới là một hòa thượng mập thân thể to mọng, tay cầm một cây quạt Tiêu, mặt mũi tràn đầy hiền lành, con mắt cười thành hai đường cong, nhìn không thấy tròng mắt.

- A Di Đà Phật, xem ra bần tăng không có tới chậm.

Hòa thượng mập cười ha hả nói, vừa dứt lời, không gian những phương hướng khác cũng bắt đầu gợn sóng, từng đạo khí tức Đại La buông xuống, thậm chí có một chút khí tức để Khương Trường Sinh thấy cao thâm mạt trắc.

Cái này, Khương Trường Sinh yên tâm.