Chương 1186 Chương 1186: Đạo Tổ? Sao hắn lại mạnh như vậy
Chính như đạo ta muốn thành, dung hợp ba ngàn Đại Đạo, sáng tạo Đại Đạo trước nay chưa từng có, chân ngã của ta tự nhiên cũng phải bao dung hết thảy, hình thành chân ngã độc lập, chân ngã của ta chính là Tiên đạo độc tôn.
Khí thế cả người Khương Trường Sinh trở nên lăng lệ, khiến cho thiên tượng trên toàn bộ các giới Tiên đạo phát sinh dị biến.
Côn Luân giới hiện ra cuồn cuộn thiên lôi, bốn phương Thiên Giới cũng giống như thế, từ nơi sâu xa, Thiên Đạo tựa hồ cảm nhận được quyết tâm của Khương Trường Sinh, dùng thiên lôi ăn mừng cho hắn.
Thiên Giới thứ tư.
Tây Thiên, mây đỏ đầy trời, trên một Kim Liên thật to, Vạn Phật thủy tổ dáng người vĩ ngạn nhìn lôi vân cuồn cuộn nơi chân trời, ánh mắt có chút phiêu hốt.
Thái Sơ phật tổ ngồi tĩnh tọa ở bên cạnh hắn hỏi:
- Đây là dị tượng gì?
- Có lẽ, từ nơi sâu xa thật có Thiên Đạo.
Vạn Phật thủy tổ ung dung nói.
Hắn xem như người mạnh thứ hai của Tiên đạo, ngay cả Côn Luân giáo chủ cũng bị hắn vượt qua, hắn có thể cảm nhận được sau lưng thiên lôi có một cỗ ý chí, cỗ ý chí này là hắn không thể theo đõi.
Thái Sơ phật tổ cười nói:
- A Di Đà Phật, Thiên Đạo tự nhiên tồn tại, Đạo Tổ chính là Thiên Đạo.
Thân là người thừa kế của Đại Đạo trước khi võ đạo đại kiếp diễn ra, hắn cũng không phải không biết gì về Đạo Tổ giống như chúng sinh trong Thiên Giới thứ tư.
- Đạo Tổ....
Vạn Phật thủy tổ nhớ kỹ cái tên này, hắn đã không chỉ một lần nghe được Thái Sơ phật tổ đề cập đến cái tên này.
Trước đó, hắn cảm thấy Thái Sơ phật tổ khoa trương, hôm nay cảm nhận được Thiên Đạo oai, hắn không khỏi sinh ra tò mò nồng đậm về Đạo Tổ.
Phần cuối đại đạo, thật có Tổ?
Phật đạo của hắn căn cứ vào đạo pháp mà sinh ra, hắn tự xưng Phật Tổ, tồn tại sáng tạo đạo pháp kia tự xưng Đạo Tổ, tự nhiên cũng có thể tự xưng Đạo Tổ.
Từ khi hắn bước vào Thái Ất cảnh, hắn đã suy nghĩ vấn đề này.
Tiên đạo đến cùng là do người nào sáng tạo?
Vạn Phật thủy tổ mở miệng hỏi:
- Thái Sơ, ngươi biết Đạo Tổ người ở chỗ nào?
Thái Sơ phật tổ nói:
- Tự nhiên biết, ở Côn Luân giới, Tam Thập Tam Trọng Thiên, Tử Tiêu cung.
Côn Luân giới?
Ánh mắt Vạn Phật thủy tổ càng thêm vi diệu.
Côn Luân hai chữ để hắn nghĩ tới Côn Luân giáo chủ, hắn rốt cuộc hiểu rõ Côn Luân giáo chủ trước kia vì sao có thể vượt qua hắn.
Cùng lúc đó, đại năng khác của Thiên Giới thứ tư cũng đang quan sát Thiên Đạo oai.
Trong một đại điện tối tăm, sư phụ Bỉ Ngạn đạo quân Thương Thủy Thiên đang tĩnh tọa luyện công, hắn đột nhiên cảm nhận được cái gì, mở mắt.
Dưới cái nhìn soi mói của Thương Thủy Thiên, một bóng mờ trống rỗng xuất hiện.
Thương Thủy Thiên lúc này đứng dậy hành lễ, nói:
- Bái kiến Thần Thánh.
Bóng mờ mở miệng nói:
- Trở về đi, buông xuống đại kế của ngươi.
- Cái gì?
Sắc mặt Thương Thủy Thiên kịch biến, toàn thân hắn run rẩy, cắn răng hỏi:
- Thần Thánh, chẳng lẽ ngài đều cảm thấy không có hi vọng?
Bóng mờ nói:
- Mười vạn năm trước, Đạo Diễn Diễn Quân từng ra tay đối với hư không võ đạo, Thần Thánh chúng ta bị những lực lượng khác của Đạo Diễn kiềm chế, ngươi hẳn là rõ ràng, Diễn Quân ra tay đối với hư không của một phương Đại Đạo, sẽ là kết quả như thế nào.
Con ngươi Thương Thủy Thiên phóng to, nghe được hai chữ Diễn Quân, hắn triệt để hoảng.
Đạo Diễn chui vào Hư Không Vô Tận, hắn biết, nhưng hắn không thèm để ý, dù sao Đạo Diễn bồi dưỡng thiên kiêu, cuối cùng sẽ xâm lấn hư không các phương Đại Đạo, võ đạo có thể chiến thắng cổ thuật, cũng xem như nhờ phúc của Đạo Diễn, hắn thậm chí mong đợi Đạo Diễn có thể mang đến phiền toái cho Đạo Tổ.
- Về sau thì thế nào? Vì sao Hư Không Vô Tận không sao đâu?
Thương Thủy Thiên truy vấn.
Bóng mờ thở dài một tiếng:
- Chúng ta bị kiềm chế, võ đạo hư không vốn nên bị hủy diệt, nhưng bây giờ lại vẫn tồn tại, hiện tại chúng ta xác định một chuyện, vị Diễn Quân đã đối với võ đạo hư không đã vẫn lạc, không chỉ hắn, còn có Lục Diêm Diễn Thiên, vị thiên kiêu được Đạo Diễn trọng điểm vun trồng kia cũng vẫn lạc, bọn hắn bởi vì ra tay đối với võ đạo hư không mà ngã xuống, ngoại trừ võ đạo, ngươi cảm thấy còn có thể là ai ra tay?
Thương Thủy Thiên triệt để động dung, khó tin nói:
- Ngài là nói Đạo Tổ? Sao hắn lại có thể có được thực lực như vậy?
- Bất kể có phải Đạo Tổ hay không, võ đạo hư không có tồn tại có thể tru diệt Diễn Quân bảo hộ, mà cũng không phải đến từ võ đạo, chuyện này đã đủ để quyết định võ đạo không thể siêu thoát.
Bóng mờ dùng một loại ngữ khí không nhịn được nói, Thương Thủy Thiên nghe được tỉnh táo lại.
Hắn thật sự quá oan uổng, mình từ trong hư không chạy đến, không chỉ không thành công bảo vệ võ đạo, ngược lại tăng tốc võ đạo sụp đổ, hắn mang theo Thần Võ giới trốn ở chỗ này, nuốt giận vào bụng nhiều năm, vậy mà đổi lấy kết quả như vậy.
Hắn như thế nào bàn giao cho người phía dưới?
Nhưng vừa nghĩ đến mình sẽ đối mặt với tồn tại có thể tru diệt Diễn Quân, trong lòng hắn tràn đầy cảm giác sợ hãi.
Hắn không thể không thừa nhận, mình hết sức may mắn, nếu như hắn ra tay trước Diễn Quân một bước, có khả năng là hắn đã chết.
- Mong muốn đạo thống siêu thoát, sao mà khó, mặc kệ như thế nào, ngươi đã tận lực, còn lại chính là có chơi có chịu, không làm giãy dụa phí công, cũng có thể để chúng sinh ít chịu chút khổ.