Chương 1187 Chương 1187: Cha con nói chuyện với nhau
Ngữ khí của bóng mờ hoà hoãn lại, hắn thở dài một tiếng, nói:
- Việc này không trách ngươi, lực lượng đến từ Đại Thiên thế giới tham gia, bản thân chính là không hợp lý, cũng không công bằng, võ đạo mặc dù không có, nhưng người võ đạo vẫn còn, cũng nên từ bỏ thủ hộ cố thổ, đi truy tầm cơ duyên của chúng ta.
Thương Thủy Thiên yên lặng.
Hắn chỉ có thể cắn răng gật đầu, không có lựa chọn nào khác.
Bóng mờ tan biến trong điện, đáy lòng Thương Thủy Thiên loạn một thành đoàn. Hắn bây giờ đang nghĩ như thế nào bàn giao cho người phía dưới.
Sau khi Đạo thống phản thần kết thúc, Khương Trường Sinh đầu nhập vào trong tu luyện, sau khi sinh ra lý niệm chân ngã là độc tôn Tiên đạo, đạo tâm của hắn cũng bắt đầu thay đổi một cách bất tri bất giác.
Sau này làm việc, hắn sẽ dùng Tiên đạo phát triển làm chủ, không suy nghĩ nữa thuận theo tự nhiên nữa.
Trong lòng hắn đã có kế hoạch, chờ nhân quả cắn trả biến mất sẽ áp dụng.
Ở trong thời gian dài sau đó, Thần Du đại thiên địa chung quy đã phát hiện Thiên Giới thứ tư tồn tại, một khi tin tức bùng nổ, đưa tới chấn động cực lớn, Thiên Giới thứ hai bởi vì Tiên đạo Vương tộc quật khởi, lại thêm tới gần ba ngàn thiên địa, phát triển mãnh liệt, rất có xu thế vượt qua Thiên Giới thứ nhất, bây giờ lại xuất hiện Thiên Giới thứ tư càng thêm thần bí, nhất là theo càng ngày càng nhiều Tu Tiên giả tìm tới Thiên Giới thứ tư, phát hiện Thiên Giới thứ tư khổng lồ hơn xa các Thiên Giới khác, thậm chí có thể nói là thiên địa lớn nhất toàn bộ Hư Không Vô Tận, thiên địa bát ngát như thế, mang ý nghĩa càng nhiều cơ duyên, các tín đồ há có thể không phấn chấn.
Các tiên thần Thiên Đình thì hết sức lo lắng, Thiên Đình thành lập vốn là để chưởng khống Tiên đạo, nhưng theo Thiên Giới thứ hai, Thiên Giới thứ ba không nhận Thiên Đình quản hạt, vốn là khiêu chiến quyền uy của tiên thần, bây giờ lại xuất hiện Thiên Giới thứ tư, cứ thế mãi, tiên thần trong Thiên Đình chẳng phải biến thành một phương giáo phái?
Côn Luân giới cùng Thiên Giới thứ nhất cộng lại, còn không lớn bằng một phương lĩnh vực của Thiên Giới thứ tư, so sánh như thế, đám tiên thần tự nhiên rất khó chịu.
Càng ngày càng nhiều tiên thần bắt đầu thỉnh tấu Thiên Đế, hi vọng Thiên Đế có thể tiến đến bái phỏng Đạo Tổ.
Một ngày này.
Thiên Đế đi tới Tam Thập Tam Trọng Thiên, bái kiến Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh để cho hắn vào điện, hắn phát hiện trong điện không có Bạch Kỳ, Bạch Long, âm thầm tò mò, không biết bắt đầu từ khi nào, Bạch Kỳ không thích đi dạo trong Thiên Đình nnữa, mà là hành tung trở nên thần bí.
Chẳng lẽ là đi Thiên Giới thứ tư?
Nghĩ được như vậy, trong lòng Thiên Đế run lên.
Chẳng lẽ phụ thân cảm thấy hắn quá tham đồ hưởng nhạc?
Suy nghĩ kỹ một chút, trong mười vạn năm này, hắn xác thực trôi qua hết sức an nhàn, nhất là Khương Nghĩa vượt qua hắn, cũng thành lập Hắc Ám để đình, cùng hắn trong ngoài tiếp ứng, hắn có tâm tư giao cho hậu bối.
Hắn lại cố gắng thế nào, cũng đã bị con trai vượt qua, hắn đã thất lạc, lại mất đi kiêu ngạo, thế là trong những năm nay, hắn toàn lực đào móc thiên kiêu trong các tử tôn những đứa con, hắn đều bị an bài đi trấn thủ một phương rèn luyện, ngay cả Khương tộc Đế mạch cũng nhận được hắn yêu chuộng.
Thiên Đế hít sâu một hơi, không nghĩ nhiều nữa, đi vào trước mặt Khương Trường Sinh, cung kính hành lễ.
- Bái kiến phụ thân.
Thiên Đế giương mắt nhìn về phía phụ thân, vừa hay nhìn thấy phụ thân mở mắt.
Bốn mắt chạm nhau, tâm Thiên Đế đột nhiên chấn động.
Bọn hắn tuy là cha con ruột thịt, nhưng tu vi chênh lệch cách xa, lại vượt hơn mười vạn năm chưa từng gặp qua, tương đương với hai phần ba nhân sinh cũng không có chạm mặt qua, hắn sao có thể không xa lạ gì?
Khương Trường Sinh nhìn chằm chằm hắn, nói:
- Ngươi là vì Thiên Đình mà đến?
Thiên Đế quỳ gối trước mặt Khương Trường Sinh cắn răng nói:
- Đúng, phụ thân, ngài không cảm thấy Thiên Đình đã chệch hướng khỏi suy nghĩ của ngài lúc trước?
- Vậy ngươi cảm thấy là vấn đề của ta, hay là vấn đề của ngươi?
Thiên Đế càng hoảng, hắn phát hiện thái độ của phụ thân càng thêm nghiêm khắc so với trong trí nhớ, xem ra phụ thân thật không vừa lòng đối với hắn.
Thiên Đế cấp tốc trả lời:
- Tự nhiên là vấn đề của ta, nhưng Tiên đạo phát triển quá nhanh, nhanh đến Thiên Đình theo không kịp.
Khương Trường Sinh khẽ lắc đầu, nói:
- Nào có cái gì theo không kịp, ngươi chỉ cần để chủ nhân những thế lực kia cúi đầu, ngươi sẽ chưởng khống càng nhiều, xét đến cùng, trong lòng người quá nhiều nhân nghĩa, tiên thần trói buộc ngươi, để ngươi mất đi hùng tâm đế hoàng ở nhân gian, ở trong lòng ngươi, tiên thần là chính nghĩa tuyệt đối, chỉ cần người khác không trêu chọc ngươi, ngươi không thể xuất thủ.
- Ở nhân gian, vận triều chỉ cần bảo hộ lợi ích giang sơn của mình, nhưng ngươi cảm thấy tiên thần là hướng về chúng sinh, không thể có nửa điểm bất công, cho nên cho dù là con của ngươi phạm sai lầm, ngươi cũng sẽ không bỏ qua, nhưng cũng là bởi vì như thế, người khác có thể sử dụng nhân nghĩa để hạn chế ngươi.
Khương Trường Sinh nói đụng đến tâm khảm của Thiên Đế, sách lược của Thiên Đình từ trước tới giờ không là dã man khuếch trương, chỗ khuếch trương đều là có bất công chỗnhất định phải đứng ở trên đại nghĩa, bởi vì sách lược như thế, tiên thần nhóm mệt mỏi giao tiếp đàm phán với bên ngoài, dần dà, đều đánh mất động lực khuếch trương. Nhất là sau khi Hắc Ám đế đình quật khởi, Thiên Đế triệt để buông xuống dã tâm.
Khương Trường Sinh nói:
- Ngươi có phải xem Khương Nghĩa như Thiên Đế đời tiếp theo hay không, thiên tư của hắn vượt qua ngươi, thủ đoạn của hắn càng bá đạo hơn ngươi.