← Quay lại trang sách

Chương 1192 Thổi Mệnh trì, ra mặt (2)

Không đến trăm năm, ba ngàn thiên địa liền sinh ra một quái vật khổng lồ, ngoại trừ có lực lượng thuộc hạ cũ của võ đạo ngày xưa, còn có rất nhiều vạn cổ cường tộc, hệ thống Đại Đạo cùng với cường giả thời thượng cổ chạy ra từ Thông U Chi Hải.

Bởi vì căm thù Thiên Đình, bọn hắn thậm chí bắt đầu xâm lấn Thiên Giới thứ hai, chiến loạn càng tàn khốc hơn, còn về Thiên Giới thứ ba, người nào cũng không muốn trực tiếp đắc tội Đạo Tổ, ngược lại Thiên Giới thứ ba không có chúng sinh, chỉ có một người đang bế quan.

Tuế nguyệt như thoi đưa.

Ba ngàn năm thoáng qua tức thì.

Khương Trường Sinh cảm nhận được cái gì, mở mắt, xuất ra Mệnh Quân lệnh, bên trong truyền ra âm thanh của Hòa Quang Mệnh Quân.

- Bất Tử tiền bối, ta tranh thủ cho ngài một cơ hội, có thể đi tới Thối Mệnh trì của Huyền Mệnh, Thối Mệnh trì có thể tăng cường thân thể cùng hồn phách, đồng thời để huyết mạch lột xác, một khi lột xác, tử tôn của ngài, bao gồm cả con cháu đã lớn đều sẽ được lợi.

Ngữ khí của Hòa Quang Mệnh Quân hết sức cung kính, thậm chí có chút ý nịnh nọt.

Khương Trường Sinh nghe xong, nói:

- Đa tạ Huyền Mệnh, cũng cám ơn ngươi rất nhiều, bất quá ta có thể đề cử một vị con cháu của ta tiến đến hay không?

- Cái này…

Hòa Quang Mệnh Quân cảm thấy bị làm khó, dù sao thì hắn nhìn trúng chính là thực lực của Khương Trường Sinh, mà không phải tiềm lực huyết mạch của hắn.

Khương Trường Sinh nói thẳng:

- Dùng thực lực của ta, Thối Mệnh trì gì đó của các ngươi vốn không hấp dẫn được ta, các ngươi cho ta cơ hội như vậy, chính là muốn lôi kéo ta, ta đưa con cháu ta thương yêu nhất đi tới, điều này sẽ để cho quan hệ của chúng ta càng thêm chặt chẽ, ngươi cũng đạt được mục đích, không phải sao?

Hòa Quang Mệnh Quân yên lặng, cảm thấy lời hắn nói rất có đạo lý.

Chỉ cần có thể lấy lòng Khương Trường Sinh là được, chẳng qua Thối Mệnh trì là cơ hội khó được, cho con cháu của đối phương thì lộ ra quá lãng phí.

Nhưng hắn nghĩ lại, có con cháu của đối phương ở đó, tương lai hắn thỉnh đối phương ra tay, sẽ càng dễ, mặc kệ là phương thức thế nào.

- Vậy thì nghe theo tiền bối, vậy thì mời tiền bối đưa hắn đến, Mệnh Quân lệnh sẽ chỉ dẫn vị trí của ta, dĩ nhiên, nếu tiền bối không ngại, ta cũng có thể đón tiếp.

Hòa Quang Mệnh Quân cười nói.

- Chờ ta tới tìm người đi.

- Tốt, Thối Mệnh trì chẳng mấy chốc sẽ mở ra, tiền bối hiện tại có thể an bài, tiền bối yên tâm, ta sẽ chiếu cố tốt tử tôn của ngài.

- Ừm.

Khí tức trong Mệnh Quân lệnh bị cắt đứt.

Khương Trường Sinh lúc này truyền âm cho một người, để hắn tới gặp mình.

Mấy ngày sau, Khương Tiển vô cùng lo lắng chạy đến, hắn chạy gấp trở về từ trên chiến trường, một đường xuyên qua trận pháp truyền tống, đây đã là tốc độ nhanh nhất.

Tiến vào Tử Tiêu cung, Khương Tiển cung kính quỳ xuống.

- Đứng lên đi, ở trước mặt ta, không cần những nghi thức xã giao này.

Khương Trường Sinh cười nói, ánh mắt nhìn về phía Khương Tiển tràn đầy yêu thích.

Con cháu của hắn rất nhiều, nhưng Khương Tiển là số ít con cháu hắn nhìn xem lớn lên, còn đích thân dạy bảo, mà tiểu tử này có công tích không thể xóa nhòa đối với Thiên Cảnh, đối với Tiên đạo.

Đưa mắt hết thảy con cháu của hắn, địa vị của Khương Tiển trong lòng hắn tuyệt đối là xếp ở vị trí thứ hai, gần với Khương Tử Ngọc, hắn sở dĩ không có đặc biệt chiếu cố Khương Tiển, là muốn tôi luyện Khương Tiển.

Bây giờ, tư chất của Khương Tiển trong Khương tộc không được coi là đỉnh tiêm, nhưng tâm trí của hắn tuyệt đối là kiên nghị nhất, thậm chí ngay cả Thiên Đế cũng không sánh bằng, hắn đã trải qua quá nhiều chuyện.

Khương Tiển đứng dậy, nhìn Khương Trường Sinh đang cười tươi như hoa, áp lực trong lòng tan biến, bị gia gia đột nhiên triệu hoán, hắn tự nhiên sẽ suy nghĩ nhiều, đồng thời hắn cũng hết sức xúc động.

Bọn hắn quá nhiều năm không có gặp nhau, Khương Tiển thậm chí nghĩ rằng gia gia đã quên mình.

- Gia gia.

Khương Tiển có chút kích động gọi.

Khương Trường Sinh cười nói:

- Tiểu tử thúi, nhiều năm như vậy không đến thăm ta, trong lòng ngươi có phải không có gia gia?

- Như thế nào, chẳng qua là tôn nhi không dám quấy nhiễu ngài.

Khương Tiển vội vàng nói, hắn đột nhiên có loại cảm giác trở lại Long Khởi quan.

Khương Trường Sinh bắt đầu hỏi thăm những chuyện Khương Tiển đã trải qua, mặc dù hắn biết được, nhưng hắn vẫn nguyện ý nghe, đây cũng là một loại phương thức để chung đụng.

Nhìn thấy Khương Tiển, Khương Trường Sinh thật vui vẻ. Nói ra, con cháu của hắn đều không dám tới bái phỏng hắn, bao gồm cả con của hắn là Khương Tử Ngọc, không có chuyện đặc biệt quan trọng, đều không dám tới.

Hắn cũng không có ý trách cứ, dù sao bản thân chuyện này cũng là thái độ của hắn, hắn thân là Đạo Tổ, lại hàng năm bế quan, đổi lại hắn đối mặt với tổ tông như thế, hắn cũng không dám tùy tiện quấy rầy.

Hàn huyên rất lâu, Khương Trường Sinh trở lại chuyện chính, nói ra chuyện Huyền Mệnh cùng Thối Mệnh trì.

Khương Tiển đã sớm nghe Bạch Kỳ đề cập qua Đại Thiên thế giới, nhưng hắn không ngờ gia gia vậy mà có quan hệ với siêu thoát đạo thống của Đại Thiên thế giới, còn tranh thủ cơ duyên thật lớn này cho hắn.

Hắn do dự nói:

- Gia gia, để cho Khương Nghĩa đi đi, Khương Thiện, Khương Thiên Mệnh cũng được, thiên tư của bọn hắn đều mạnh hơn ta.

Hắn không có nói phụ thân, dù sao Thiên Đế cũng không thể rời khỏi vị trí.

Khương Trường Sinh nói:

- Chính là bởi vì tư chất ngươi không bằng bọn hắn, mới chọn ngươi, ngươi vẫn không rõ tác dụng của Thối Mệnh trì?