← Quay lại trang sách

Chương 1193 Đứa cháu được yêu thương nhất, trang bị tận răng

Khương Tiển bất đắc dĩ cười một tiếng.

Hắn cũng không dài dòng, lúc này đáp ứng. Khương Trường Sinh đưa tay, lấy ra từng kiện từng kiện pháp bảo, có chiến giáp, giày, đai lưng, mũ giáp, áo choàng các loại, quan trọng nhất là một thanh Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, đây là chí bảo có thể so với Đạo Thiên chung trong tay Bạch Kỳ.

Chỉ là bộ pháp bảo này, đủ để cho Khương Tiển có khả năng chống lại Thái Ất Kim Tiên.

Khương Tiến bị nhiều như vậy pháp bảo chấn kinh, hắn vô ý thức muốn từ chối, nhưng đối mặt ánh mắt của Khương Trường Sinh, hắn nói không ra khỏi miệng.

Khương Trường Sinh nhìn hắn, dùng một loại ngữ khí đầy cảm khái, nói:

- Tiển nhi của ta đã lớn, không còn là tiểu gia hỏa cần ta dùng lôi pháp rèn luyện thân thể nữa rồi.

Nói lời này triệt để làm Khương Tiển xúc động, hốc mắt Khương Tiển trong nháy mắt đỏ lên, nỗi lòng muôn vàn.

Khương Trường Sinh nói:

- Đến Huyền Mệnh, nếu gặp bất kỳ ủy khuất gì, ở trong lòng nói với ta, gia gia ngươi nghe được, không cần gượng chống, hoàn cảnh khác biệt, hơi không cẩn thận thì ngay cả cơ hội đầu thai đều không có, vì ngươi, dù cho là Huyền Mệnh, gia gia cũng sẽ ra mặt cho người.

Trong phạm vi có thể điều khiển, hắn nguyện ý tôi luyện Khương Tiển, nhưng ở Đại Thiên thế giới, tình huống hoàn toàn khác biệt, hắn nhất định phải làm của chỗ dựa Khương Tiển. Đại Thiên thế giới, mạnh được yếu thua, kẻ yếu rất khó lấy được thưởng thức.

Sau khi Khương Trường Sinh trợ giúp Khương Tiển luyện hóa hết đám pháp bảo liền đưa Khương Tiển tiến đến tìm kiếm Hòa Quang Mệnh Quân, lần này, là bản tôn hắn đi tới, nếu như gặp được phiền toái, hắn còn có thể mang theo Khương Tiển dùng hương hỏa truyền tống thoát đi.

Đương nhiên, đại khái là không có vấn đề, bởi vì Hòa Quang Mệnh Quân không cần thiết tính tính toán hắn.

Dựa theo Mệnh Quân lệnh chỉ dẫn, Khương Trường Sinh không có tốn quá nhiều thời gian, Hòa Quang Mệnh Quân đợi bên trên một hòn đảo hoang, nói là đảo hoang, trên thực tế là một phiến đại lục, rất bao la, phía trên mặt đất không có hoa cỏ cây cối, hiển thị rõ hoang vu.

Khương Trường Sinh có thể cảm giác được đảo hoang này là một sinh linh to lớn, chỉ là không có động đậy.

Hòa Quang Mệnh Quân tự mình bay ra nghênh tiếp bọn hắn, thấy Khương Trường Sinh vẫn như cũ ngồi trên thần tọa, thần quang sáng chói, Hòa Quang Mệnh Quân âm thầm cảm thán, phong cách của đối phương thật sự rất cao.

Khương Trường Sinh không có chào hỏi, mà giới thiệu Khương Tiển cho hắn.

Nhìn Khương Tiển một thân pháp bảo, khí thế bất phàm, trong lòng Hòa Quang Mệnh Quân hơi thở dài một hơi.

Khí tức kẻ này mặc dù yếu, nhưng trên người không ít bảo vật, xem ra Bất Tử đạo quân thật lưu ý tôn nhi của hắn, cũng không phải qua loa tắc trách.

Hắn không quan tâm Khương Tiển thiên tư như thế nào, chỉ để ý địa vị của Khương Tiển trong lòng Khương Trường Sinh.

- Tiền bối, ngài yên tâm đi, ta sẽ chiếu cố tốt hắn, Thối Mệnh trì cũng không phải chỗ tranh đấu, đến lúc đó ta sẽ tận lực an bài hắn không tiếp xúc cùng với những thiên kiêu khác của Huyền Mệnh.

Hòa Quang Mệnh Quân cười nói.

Khương Trường Sinh gật đầu, nói:

- Vậy thì làm phiền ngươi.

Khương Tiển theo đó ôm quyền hành lễ, tư thái cung kính.

Hòa Quang Mệnh Quân cười gật đầu với hắn, sau đó nhìn về phía Khương Trường Sinh, nói:

- Gần đây tiền bối có không gặp được Đạo Diễn?

Khương Trường Sinh lắc đầu nói:

- Không có, Đạo Diễn gần đây tựa hồ hết sức an phận.

Hắn tru diệt Diễn Quân, vậy mà không có dẫn tới Đạo Diễn phản ứng nửa điểm, mà các cường giả Đạo Diễn tiềm phục bên trong Hư Không Vô Tận thì ai đi đường nấy, gia nhập thế lực khác biệt, dẫn đến ba ngàn thiên địa tranh đấu càng tàn khốc hơn.

Hòa Quang Mệnh Quân giễu cợt nói:

- Bọn hắn đạt được Đại Đạo sinh cơ tự nhiên an phận, bất quá chờ bọn hắn tiêu hóa xong Đại Đạo sinh cơ, bọn hắn sẽ lần nữa hoành hành Đại Thiên thế giới, làm việc càng thêm bá đạo.

Khương Trường Sinh rất muốn hỏi Đại Đạo sinh cơ là cái gì, nhưng lại sợ mất mặt, bị khinh thường, bất lợi cho việc Khương Tiển đi Thối Mệnh trì tu hành.

- Đại Đạo sinh cơ là cái gì?

Khương Tiển nhịn không được hỏi, nói lời vừa hỏi ra, Khương Trường Sinh âm thầm hài lòng.

Không hổ là tôn nhi của ta.

Hòa Quang Mệnh Quân lườm Khương Trường Sinh một cái, thần tọa tỏa ra thần quang che đậy khuôn mặt hắn, khiến cho Hòa Quang Mệnh Quân nhìn không thấu, bất quá trong lòng hắn có suy đoán, đúng như thế, tôn nhi này của tiền bối trưởng thành trong Đại Đạo hư không, không biết hết thảy về Đại Thiên thế giới.

Trong chớp nhoáng này, Hòa Quang Mệnh Quân có càng nhiều dự định, lúc này cười nói:

- Đại Đạo sinh cơ chính là Đại Đạo cơ duyên, thường cách một đoạn thời gian, Đại Thiên thế giới sẽ xuất hiện Đại Đạo sinh cơ, không có quy luật, không thể dự đoán sự xuất hiện của nó, đạt được Đại Đạo sinh cơ, vô luận tồn tại mạnh cỡ nào, trên thực lực đều sẽ nghênh đón lột xác, đến mức diệu dụng cụ thể của Đại Đạo sinh cơ, ta tạm thời không rõ ràng, bởi vì còn không có tư cách tiếp xúc, nhưng có một chút, Đại Đạo sinh cơ là tồn tại mà toàn bộ Đại Thiên thế giới đều sẽ tranh đoạt, dù cho đạo thống siêu thoát cũng bởi vậy tranh đến không chết không thôi.

Ấn tượng của Khương Tiển về Đại Thiên thế giới càng sâu, cho dù đạo thống siêu thoát, cũng có đồ vật muốn tranh, cái này mang ý nghĩa Đại Thiên thế giới tranh đấu càng tàn khốc hơn.

- Ta giao hắn cho ngươi.

Khương Trường Sinh mở lời, dứt lời, hắn quay người chuẩn bị rời đi.