← Quay lại trang sách

Chương 1203 Đại thiên tu hành (1)

Bây giờ Thái Thượng Côn Luân đã rút đi phong mang vạn cổ thiên kiêu của Võ đạo, thay vào đó là cao thâm mạt trắc của đại năng Tiên đạo, hắn nhìn chằm chằm Thế Diễn Thiên, vẻ mặt tươi cười, ánh mắt mang theo một tia trêu tức, hắn cười hỏi:

- Mười vạn năm sớm đã đi qua, ngươi khi nào mới dám đi khiêu chiến Đạo Tổ?

Thế Diễn Thiên thở dài một tiếng, nói:

- Ta xác thực muốn cứu vớt Đạo Tổ, nhưng bây giờ đã không có tư cách này.

Bị Đạo Tổ kích thích, thực lực của hắn một mực tăng vọt, mấy vạn năm trước, hắn trở lại Đạo Diễn, được Đạo Diễn trợ giúp thành công bước vào Tự Tại Thiên, nhưng hắn nghe nói một sự kiện, một kiện đủ để cho hắn bỏ đi chuyện cứu vớt Đạo Tổ.

- Thế về sau, ngươi có tính toán gì, Lục Diêm Diễn Thiên như lời ngươi nói một mực không có hiện thân, đoán chừng đã bị Đạo Tổ giải quyết, ngươi vẫn về sớm một chút đi, mảnh Đại Đạo hư không này không cần Đạo Diễn các ngươi nhúng tay.

Thái Thượng Côn Luân nghiêm túc nói.

Hắn trước kia rất chán ghét Thế Diễn Thiên làm bộ làm tịch, nhưng sau này phát hiện Thế Diễn Thiên mặc dù làm việc bá đạo, nhưng hắn là thật đang cứu vớt chúng sinh mà hắn cho rằng cực khổ, mặc dù hắn có tiêu chuẩn của hắn, nhưng hắn xác thực cứu vớt không ít tồn tại, dù hắn gặp nạn, Thế Diễn Thiên cũng sẽ ra tay, trải qua nhiều chuyện như vậy, nhận biết của hắn về Thế Diễn Thiên sớm đã đổi mới, cũng là chân tâm hi vọng hắn có thể sớm ngày rời đi.

Mang theo thân phận Đạo Diễn, Thái Thượng Côn Luân thật sợ hắn ngày nào đui mù, cứng rắn muốn khiêu chiến Đạo Tổ, Đạo Tổ cũng sẽ không một mực cho người ta cơ hội.

Thế Diễn Thiên gật đầu nói:

- Ừm, ta xác thực chuẩn bị trở về, lần này từ biệt, về sau sợ là không ngày gặp lại, ta sẽ không lại trở về.

Thái Thượng Côn Luân lắc đầu bật cười nói:

- Ngươi sẽ không trở về, ta đây có thể đi đến trong hư không.

Thế Diễn Thiên nhìn chằm chằm hắn, chân thành nói:

- Về sau nếu gặp được Đạo Diễn, không được lỗ mãng, cách sinh tồn của Đại Thiên thế giới tàn khốc hơn xa so với Đại Đạo hư không.

Thái Thượng Côn Luân nghe ra hắn nói bóng gió, hỏi:

- Chẳng lẽ Đạo Diễn xảy ra chuyện gì?

Thế Diễn Thiên đứng dậy, hắn quay đầu nhìn về phương xa, chầm chậm nói:

- Đạo Tổ rất mạnh, Tiên đạo chưa hẳn không thể siêu thoát, đi theo cường giả như vậy, tính là vinh hạnh của các ngươi.

Đánh giá như vậy để Thái Thượng Côn Luân động dung, hắn cũng không phải nghi ngờ Đạo Tổ, mà bị thái độ Thế Diễn Thiên làm chấn kinh.

Cái tên này chẳng lẽ đã lần thứ hai khiêu chiến qua Đạo Tổ, bị thu phục?

Thế Diễn Thiên hóa thành một đạo quang hồng rời đi, tiếng của hắn còn quanh quẩn trên bầu trời:

- Thái Thượng Côn Luân, Thái Thượng đạo của ngươi rất có tiềm lực, hi vọng có một ngày ta có thể nghe được uy danh của ngươi trong Đại Thiên thế giới.

Nghe thấy vậy, Thái Thượng Côn Luân lộ ra nụ cười, hắn nhẹ giọng tự nói:

- Đợi ta đi đến Đại La, sẽ để cho ngươi toại nguyện.

Thế Diễn Thiên rời đi đại biểu cho võ đạo đại kiếp sắp chung kết, những cường giả đến từ bên trong hư không đều ý thức được mình đã vô lực hồi thiên, thế là liên tục rời đi.

Hiện nay ba ngàn thiên địa chỉ còn lại có hai phe thế lực đang chiến đấu, mà hai phe thế lực này đều đến từ Tiên đạo, bọn hắn đang chiến đấu trở thành Tiên đạo chính thống.

Vạn cổ thế gia vọng tộc của ba ngàn thiên địa đều đang đứng đội, Thiên Đế cùng Hắc Ám đại đế đều là huyết mạch của Đạo Tổ, nhìn từ điểm này, cả hai đều có ưu thế, Thiên Đình thì Tiên đạo mạnh hơn, nhưng Hắc Ám đại đế lại có thực lực gần như vô địch.

Thiên Đế cùng Hắc Ám đại đế đã đại chiến nhiều lần, người thắng một mực là Hắc Ám đại đế, dẫn đến phần thắng của Hắc Ám đế đình càng ngày càng nhiều, càng như thế, sinh linh của Hắc Ám đế đình càng trương dương, bọn hắn làm việc dẫn đến nghiệp lực của Hắc Ám đế đình không ngừng tăng thêm, nhìn như uy thế của bọn hắn đang bành trướng, nhưng cân tiểu ly cho người thắng sau cùng của đại kiếp đã khuynh hướng Thiên Đình.

...

Đại Thiên thế giới, trước Chư Thiên Đại Đạo Thụ.

Ngồi bên trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, Khương Trường Sinh từ từ mở mắt, hắn âm thầm cảm khái:

- Không hổ là Đại Thiên thế giới, ở trong đây ngộ đạo có hiệu quả gấp mười lần ngộ đạo tại Hư Không Vô Tận.

Tốc độ giá trị hương hỏa bản thân hắn tăng trưởng đã bắt đầu tăng tốc, khiến cho hắn rất hài lòng.

Lần này bế quan khiến cho số tuổi của hắn đã đi đến hơn hai mươi sáu vạn tuổi, tới gần hai mươi bảy vạn, mang ý nghĩa hắn lần này bế quan Đại Thiên thế giới mất mười một vạn năm, phá vỡ thời gian hắn bế quan dài nhất.

Hắn vốn có thể tiếp tục bế quan, khi có khí tức sinh linh tới gần.

Giờ phút này, bên trong sương mù tím cuồn cuộn, có một vật gì đó to lớn cùng loại với hồ lô đang nhanh chóng tiến lên, trên đó có hai bóng người đang đứng, một nam một nữ, nam người mặc thần giáp uy vũ, nữ mặc váy dài màu sắc rực rỡ, quanh người có hào quang bao quanh, cực kỳ xuất trần.

- Đại Đạo linh khí nơi này cực kỳ nồng đậm, xem ra thật có đạo bảo tàng ở đây đây.