← Quay lại trang sách

Chương 1204 Đại thiên tu hành (2)

Nữ tử váy lụa nói khẽ, đôi mắt đẹp quét nhìn xung quanh.

Nam tử thần giáp nghiêm túc nói:

- Cẩn thận một chút, ta luôn cảm giác nơi này cất giấu hung vật gì đó.

Rất nhanh, bọn hắn thấy được thân ảnh vĩ ngạn của Chư Thiên Đại Đạo Thụ, mặc dù giấu ở bên trong sương mù tím, cũng lộ ra rất có cảm giác áp bách.

Nam tử thần giáp bỗng nhiên đưa tay, hồ lô dưới chân dừng lại.

Nữ tử váy lụa lấy ra một dải lụa màu từ trong tay áo, mặt ngoài đầy sao lấp lánh, vừa ra đã bắt đầu tự chủ hấp thu Đại Đạo linh khí, quanh người nàng hình thành gió lốc mắt thường có thể nhìn thấy.

- Xin hỏi là vị tiền bối nào ở đây?

Nam tử thần giáp mở lời, giọng nói như chuông đồng, quanh quẩn không dứt.

Giọng Khương Trường Sinh đi theo vang lên:

- Chớ có tiêm nhiễm nhân quả, nhanh chóng rời đi.

Nghe nói như thế, nam tử thần giáp chau mày.

Nữ tử váy lụa không có mở miệng, mà nhìn về phía hắn, giao cho hắn phán đoán.

Đại Thiên thế giới vô biên vô hạn, bất kỳ địa phương nào đều có thể gặp được nhân vật hung ác, bọn hắn tuy bị bảo vật hấp dẫn, nhưng cũng sẽ không lỗ mãng.

Nam tử thần giáp suy nghĩ một lát, lúc này đưa tay hành lễ, nói:

- Quấy rầy đến tiền bối, thật sự là thật có lỗi.

Dứt lời, hắn thao túng hồ lô rời đi, tốc độ cực nhanh.

Khương Trường Sinh tính toán một thoáng giá trị hương hỏa của hai người, một vị vừa đi đến hai vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa, một vị tiếp cận ba vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa, không tệ.

Hắn thật không có suy nghĩ nhiều, trong những năm nay, cũng không chỉ hai người này đi ngang qua vùng hư không này, những sinh linh nhỏ yếu nhìn thấy sương mù tím cũng không dám tới gần.

Chân chính hấp dẫn Khương Trường Sinh cũng không phải nam tử thần giáp, nữ tử váy lụa, mà là gia hỏa đi theo hai người này.

Giá trị hương hỏa tại tám vạn Thiên Đạo giá trị.

Xem như giá trị hương hỏa cao nhất mà trước giờ Khương Trường Sinh tiếp xúc qua, tên này hóa thành vô hình, lặng lẽ đi theo hai người kia, không biết đang mưu đồ cái gì, nhưng có một chút có thể xác định, vị tồn tại vô hình này mang theo một tia sát khí khó mà phát giác.

Khương Trường Sinh cũng không có ý nhắc nhở hai người kia, bất quá theo hai người rời đi, tồn tại vô hình cũng chưa đi, mà tiềm phục bên trong sương mù tím, chậm rãi tới gần Chư Thiên Đại Đạo Thụ.

Khương Trường Sinh dùng thần niệm quan sát hắn, cái tên này giống như tẩu thú ở lục địa, thân thể như hổ, mọc ra ba cái đuôi, đầu như hùng sư, lông bờm màu đỏ ngòm, phía trên mọc ra bốn cái sừng, trên sống lưng mọc ra vảy màu đen, đôi mắt kia lộ ra tham lam cực hạn.

Hắn cách Chư Thiên Đại Đạo Thụ càng ngày càng gần, nhưng chậm chạp không có ra tay, tựa hồ đang phán đoán thực lực của Khương Trường Sinh.

Khương Trường Sinh nhắm mắt lại, ra vẻ tu luyện.

Qua đi mấy tháng, tên kia mới xuất kích, thả người vọt lên, móng phải mang theo khí tức hắc phong rất có tính hủy diệt hạ xuống, mục tiêu chính là Khương Trường Sinh.

Oanh --

Hồng Mông Thần Nguyên Khí xuất kích, giống như một bút mực màu tím đánh đối phương bay ra ngoài.

Khương Trường Sinh mở ra Đại Đạo Chi Nhãn.

Cửu Trọng Cực Nhạc Ngục.

Đối phương trong nháy mắt hốt hoảng, bị cố định ở trong hư không.

Nhưng cái tên này vậy mà không có bị Cửu Trọng Cực Nhạc Ngục đánh tan, bên trong ý chí của hắn, có một cỗ lực lượng Đại Đạo cường đại bảo hộ.

Cái này khiến Khương Trường Sinh suy nghĩ đến Vận Rủi Chi Thần, Tâm Ma Chi Thần đã dung nhập Thiên Đạo.

Ba tên này rất giống nhau, chẳng qua là tên này càng mạnh hơn thôi.

Thấy Cửu Trọng Cực Nhạc Ngục không thành công Khương Trường Sinh đưa tay đánh ra một chưởng.

Địa Tàng Luân Hồi Chưởng.

Một chưởng này mang theo ảo diệu thần thông nhân quả trục xuất. Tồn tại vô hình tám vạn giá trị hương hỏa bị cách không đánh trúng, trong nháy mắt hiện hình, thân thể hắn bị một chưởng này phá hủy, hóa thành sương máu bạo tán, dòng máu cũng dùng tốc độ cực nhanh bốc hơi, ngay cả thân thể và thần hồn đều cùng nhau bị tiêu diệt.

Ngoại trừ yên diệt mà mắt thường có thể thấy, liên đới đến nhân quả cùng mệnh số của hắn đều bị phá hủy, tránh cho sau lưng tên này còn có chỗ dựa mạnh hơn.

Miểu sát!

Dùng thực lực của Khương Trường Sinh hôm nay, nếu có sát tâm, tru diệt tồn tại tám vạn giá trị hương hỏa là không khó, vừa rồi chỉ là muốn tìm kiếm trí nhớ của đối phương, nếu lục soát không được, vậy liền giết.

Thần niệm Khương Trường Sinh đã bắt không được khí tức của đối phương, dùng hương hỏa diễn toán cũng không tính được.

Xem bộ dáng là chết rồi.

Khương Trường Sinh nhắm mắt lại, tiếp tục cảm ngộ Đại Đạo lực lượng.

Một lát sau.

[ Tiên tuế năm hai mươi sáu vạn, chín trăm tám mươi bảy (267,987), Đại Đạo chi thần Vô Tự Hống tập kích ngươi, ngươi thành công sinh tồn khi bị hắn công kích, vượt qua một trận sát kiếp, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng, Thiên Đạo linh bảo - Vong Sinh tỉnh.

Thiên Đạo linh bảo?

Còn không tệ.

Khương Trường Sinh lúc này tiếp nhận truyền thừa của Vong Sinh tỉnh.

Vong Sinh tỉnh, bất kỳ sinh linh nào rơi vào trong đó đều sẽ bị tẩy đi trí nhớ quá khứ, mà lại không có khả năng khôi phục.

Bảo vật này không có lực sát thương, nhưng diệu dụng vô tận. Khương Trường Sinh suy nghĩ một chút, lấy Vong Sinh tỉnh ra, đặt trước Chư Thiên Đại Đạo Thụ, miệng giếng này có đường kính đi đến mười trượng, nhìn như một mảnh hồ nhỏ, không gian bên trong càng lớn, tương đương với một thế giới nhỏ.