← Quay lại trang sách

Chương 1216 Cố nhân gặp nhau, hết sức xúc động

Hắn vừa rồi tham gia quá trình giảng đạo của gia gia, Đại La thiên chân nghĩa làm hắn hận không thể lập tức bế quan một lần thật lâu, nhưng Hòa Quang Mệnh Quân tới, hắn không thể không qua loa.

Đi vào Huyền Mệnh nhiều năm như vậy, nhìn như quan hệ giữa Khương Tiển và Hòa Quang Mệnh Quân càng ngày càng tốt, nhưng hắn từ đầu đến cuối đều không có tín nhiệm Hòa Quang Mệnh Quân.

Cảm thụ lớn nhất mà hắn khi tới Tuyển Mệnh chính là bài ngoại.

Huyền Mệnh hết sức kháng cự dị tộc nhân.

Hắn không tin Hòa Quang Mệnh Quân thật thân cận với hắn.

Hòa Quang Mệnh Quân cười nói:

- Tiếp theo ngươi vẫn ở chỗ này tu hành đi, đừng quản tên kia, hắn tranh cường háo thắng, đợi hắn đột phá cảnh giới mới, đương nhiên sẽ không đến quấy nhiễu thanh tĩnh của ngươi, ít nhất khi ngươi không rời khỏi nơi này, không cần lo lắng hắn tìm phiền toái.

Khương Tiển gật đầu, hắn cũng đang muốn bế quan.

Nụ cười trên mặt Hòa Quang Mệnh Quân càng thêm nồng đậm, chỉ nghe hắn nói sang chuyện khác, nói:

- Đạo Diễn xảy ra một kiện đại sự, chậc chậc, Kiếm Đố Diễn Thánh bị giết, bao nhiêu năm rồi, Đạo Diễn không ngờ lại chết một Diễn Thánh, đây chính là cơ hội tuyệt hảo, thiếu chiến lực của một tôn Diễn Thánh, thời gian Đạo Diễn khổ cực sắp tới.

Khương Tiển tò mò hỏi:

- Mệnh Thánh cùng Diễn Thánh, ai mạnh hơn?

- Khó mà nói, bất quá vị Kiếm Đố Diễn Thánh kia rất mạnh, ít nhất trong Mệnh Thánh, không có ba vị hợp lại thì rất khó tru diệt hắn, cũng không biết là ai ra tay, nếu như cũng không phải đến từ Trấn Xu hoặc Huyền Mệnh, cái kia..

Nói xong lời cuối cùng, Hòa Quang Mệnh Quân nhíu mày.

Khương Tiển cũng không nghĩ tới là gia gia của mình làm ra chuyện này, trong lòng của hắn cảm khái Đại Thiên thế giới tranh đấu thật sự hung hiểm, mạnh như Diễn Thánh, nói ngã xuống liền ngã xuống.

Chờ Tiên đạo đại năng đi vào Đại Thiên thế giới, hắn đi vào Thần Du đại thiên địa khuyên bảo một phen thật tốt, khi làm việc ở trong Đại Thiên thế giới, nhất định phải vạn phần cẩn thận.

Sau khi giảng đạo kết thúc, Khương Trường Sinh cũng không có lập tức rời khỏi Côn Luân giới, mà lại ngồi chờ trăm năm, hắn chuyển Phi Thăng đài đến trong thiên địa của Thiên Đình, sau đó lại chuyển các cố nhân đến Tử Tiêu cung trong.

Gặp lại Khương Trường Sinh, bọn hắn đều hết sức xúc động.

Ánh mắt Cơ Võ Quân nhìn về phía Khương Trường Sinh càng tràn ngập dị sắc, hai mắt đều đang tỏa ánh sáng.

Có lẽ đối với Khương Trường Sinh mà nói, tuế nguyệt rất ngắn, nhưng đối với các nàng mà nói, tuế nguyệt rất dài, trong tháng năm dài đằng đẵng, có chút tình cảm không bị hòa tan, ngược lại biến thành chấp niệm, càng sâu.

Đương nhiên, cũng không phải hết thảy cố nhân đều nguyện cùng nhau rời khỏi.

Vong Trần đại tiên vẫn như cũ nguyện lưu Hư Không Vô Tận, gánh chịu chức trách Địa Tiên chi tổ.

Thanh Nhi không bỏ xuống được Long Khởi quan, Long Khởi quan bây giờ là giáo phái nổi danh Côn Luân giới, nàng là nhân vật cấp lão tổ, một trái tim không thể bỏ đi Long Khởi quan, nàng muốn ngày sau mang theo đệ tử Long Khởi quan cùng nhau phi thăng.

Tử Tiêu cung lâm vào trong náo nhiệt bầu không khí, nhìn các cố nhân đấu võ mồm như rất nhiều năm trước, nói không ngừng, trên mặt hắn lộ ra ý cười.

Bình An, Lâm Hạo Thiên còn đang quan tâm Khương Tiển đi đâu, Khương Trường Sinh để bọn hắn đừng đánh nhau nữa để chăm chú nghe hắn nói, hai người mới thôi.

Rất lâu.

Khương Trường Sinh mở miệng nói:

- Đợi đi đến Đại La tiên vực, các ngươi cố gắng tu luyện, Đại Thiên thế giới rất nguy hiểm, mà nhóm sinh linh đầu tiên của Đại La tiên vực đều là Tiên Đế, nếu xông lầm đạo trường của người khác, đều có thể hình thần câu diệt.

Diệp Tẩm Địch cười nói:

- Đạo Tổ, ngài yên tâm đi, nên xông, nên náo động, chúng ta đã sóm thể nghiệm qua, hiện tại chỉ muốn dốc lòng tu luyện.

Những người khác tiếp lời, đều là có ý như thế.

- Vậy thì đi thôi!

Khương Trường Sinh vung tay áo, mang theo toàn bộ Tam Thập Tam Trọng Thiên nhảy ra Hư Không Vô Tận.

Đại La không cần đi đường như trong nhận thức của sinh linh, chỉ cần có thể khóa chặt vị trí của mục tiêu, có thể trực tiếp chuyển tới.

Tam Thập Tam Trọng Thiên chưa từng có nửa điểm lắc lư, bọn hắn đã đã đi tới Đại La tiên vực.

Khương Trường Sinh ngồi xuống, nói:

- Các ngươi ra ngoài đi, đều tự tìm nơi thành lập đạo tràng, cũng có thể lựa chọn tam thập tam trọng thiên.

Mọi người ngẩn người, nhanh như vậy đã đến?

Trong dự liệu của bọn hắn, ít nhất phải nửa canh giờ, tốc độ như vậy đã đủ khoa trương, bọn hắn nghĩ đây đã là tưởng tượng cực hạn của bản thân, dù sao thì bọn hắn đi không phải rìa Hư Không Vô Tận, mà là Đại Thiên thế giới càng thêm hư vô mờ mịt.

Bọn hắn mặc dù chấn kinh, nhưng không có nghi hoặc, lúc này hành lễ rời khỏi.

Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ cũng đi theo ra.

Khương Trường Sinh nhìn về phía dưới Chư Thiên Đại Đạo Thụ, nơi đó có một Phi Thăng đài, phi thăng giả về sau sẽ đến Chư Thiên Đại Đạo Thụ, lại xuống Đại La tiên vực, như vậy thì phải chọn lựa đạo tràng của mình, nếu như cố định trong Đại La tiên vực, xung quanh rất dễ dàng bị đạo tràng bao vây.

Mười một tôn Bàn Cổ phân thân thì đợi ở trên Chư Thiên Đại Đạo Thụ, còn có một tôn phân thân bằng pháp lực, ai dám làm càn dưới Chư Thiên Đại Đạo Thụ, chính là muốn chết.