← Quay lại trang sách

Chương 1223 Đại La khó cứu (2)

Nữ tử vay lụa màu hỏi, nhíu chặt đôi mi thanh tú, bọn hắn đã tới mấy chục năm, nhưng sư phụ một mực để bọn hắn án binh bất động.

Nàng không thể nào hiểu được sư phụ lợi hại như thế, cần gì chờ đợi?

Nam tử thần giáp cũng nhìn về phía thân ảnh đeo mặt nạ.

Thân ảnh đeo mặt nạ mở miệng, phát‌ ra âm thanh trầm thấp:

- Nơi đây có lực lượng nào đó tồn tại, hẳn là trận pháp, có thể thi triển ra đại trận tinh diệu như thế, đối phương có lai lịch không nhỏ, ít nhất nơi này cũng không phải nơi vô chủ, theo ta biết, Đạo Diễn cùng Huyền Mệnh cũng không có trận pháp cao thâm như thế, có lẽ đạo thống siêu thoát khác.

Dạo thống siêu thoát khác?

Nam tử thần giáp nhíu ‌mày, nói:

- Chẳng lẽ cường giả bí ẩn tru diệt Kiếm Đố Diễn Thánh mấy chục vạn năm trước đang ở bên trong?

Thân ảnh đeo mặt nạ nói:

- Rất có thể, nhưng đối phương cũng không có tập kích chúng ta, cho nên ta đang do dự.

Nam tử thần giáp cùng nữ tử váy lụa màu yên lặng, nếu như thật sự là tồn tại tru diệt Kiếm Đố Diễn Thánh, vậy bọn hắn xác thực cần lo lắng nhiều thêm một phen.

- Không được, tới đều đã tới, nếu như gốc cây kia là Đại Đạo linh vật, tồn tại này thủ ở đây, chứng minh giá trị Đại Đạo linh vật của này vượt qua chúng ta tưởng tượng, cứ để vi sư thử một chút, nếu như hắn thật chính là tồn tại tru diệt Kiếm Đố Diễn Thánh, thế thì tính toán sau.

Thân ảnh đeo mặt nạ mở miệng nói, hắn nâng tay phải lên, một bia đá trống rỗng xuất hiện, cấp tốc biến lớn.

Nam tử thần giáp, nữ tử váy lụa màu yên lặng thối lui đến sau lưng sư phụ, bọn hắn không chút hoảng hốt, dù sao thì sư phụ của bọn hắn vốn mạnh hơn Diễn Thánh, chẳng qua không xác định đối phương đến tột cùng mạnh bao nhiêu.

Bia đá do thân ảnh mặt nạ lấy ra cấp tốc biến lớn, tựa như núi cao vượt qua ‌đỉnh đầu của sư đồ ba người bọn hắn.

Mặt ngoài bia đá hiện ra từng chữ viết cổ quái, trong chữ viết bắn ra từng tia sáng màu xanh đáng sợ, chiếu rọi vùng hư không này, Sâm La Vạn Tượng Thiên Trợ Trận bị xúc động, đại trận lay động kịch kiệt hiện ra trận hình hồng quang.

- Hừ!

Thân ảnh mặt nạ hừ‌ lạnh một tiếng, mang theo hai vị đồ đệ trực tiếp chui vào trong tấm bia đá.

Bia đá bay lên cao, mang theo khí thế bá đạo không thể ngăn cản đánh tới Sâm La Vạn Tượng Thiên Trợ Trận, oanh một tiếng, trận hình hồng quang bị đụng đến kịch liệt vặn vẹo, hết thảy Tiên Đế trong Đại La tiên vực dồn dập mở mắt, cùng nhau nhìn về phương hướng bia đá.

Thần ‌niệm của Tiên Đế cường đại dường nào, liếc mắt đã thấy được bia đá cử động.

Đây là địch tập?

Từng người từng người Tiên Đế lập tức bay về phía bia đá.

Bọn hắn cấp tốc đi vào rìa Đại La tiên vực, hơn trăm vị Tiên Đế sánh đôi mà đứng, vẻ mặt nghiêm túc nhìn bia đá ngoài hắc ám.

Theo bia đá tập kích, Sâm La Vạn Tượng Thiên Trợ Trận sinh ra biến hóa, dẫn đến bọn hắn đã có thể cảm nhận được tình huống ngoài trận, bia đá phát ra khí tức làm bọn hắn vô cùng‌ lo sợ.

- Thật mạnh, đối phương tuyệt đối vượt qua Thái Ất Kim Tiên.

- Đây là tà bảo gì?

- Không đúng, bảo vật này có khí huyết.

- Chẳng lẽ là Đạo Diễn?

- Rất có thể, dù sao võ đạo đã rung chuyển không được chúng ta, chỉ có Đạo Diễn thần bí đã từng xuất hiện kia mới có phần thực lực này.

- Nếu như chúng ta hợp lại, có thể ngăn lại nó hay không?

- Rất khó, chỉ sợ chỉ có cảnh giới Đại La trong truyền thuyết mới có thể hàng phục nó.

Các Tiên Đế luận ầm ĩ, cảnh giới của bọn hắn là Thái Ất Kim Tiên, cách cảnh giới Đại La đã rất gần, lại rất xa xôi, thậm chí có Tiên Đế đã cảm giác đời này vô vọng chứng đạo Đại La.

Tiêu Hòa tiên tử cũng ở trong đó, bây giờ nàng đã trưởng thành, trở thành Thái Ất Kim Tiên, trùng kích cảnh giới Đại La.

Các Tiên Đế không có tùy tiện hành động, bởi vì bọn hắn rõ ràng Đạo Tổ đang chống cự kẻ địch, bọn hắn cũng muốn nhìn một chút Đạo Tổ đến tột cùng mạnh bao nhiêu.

Cùng lúc đó.

Trên Chư Thiên Đại Đạo Thụ, từng tôn Bàn Cổ phân thân đứng dậy, Diệp Tầm Địch, Tô Dần dưới cây cũng bị khí tức đáng sợ phương xa kinh‌ động, bọn hắn không có chú ý tới Bàn Cổ phân thân phía trên.

Trong Tử Tiêu cung. ‌

Khương Trường Sinh, Mộ Linh Lạc cũng nhìn chăm chú lấy bia đá kia.

- Trường Sinh ca ca, kiếp ‌nạn này nguy hiểm không?

Mộ Linh Lạc nhìn về phía Khương Trường Sinh, nhẹ giọng hỏi.

Nàng mặc dù bước chân vào Vận Mệnh Chi Đạo, nhưng Đại Thiên thế giới tồn tại phần lớn mạnh hơn nàng, vận mệnh chi đạo của nàng tạm thời không phát huy được tác dụng tại Đại Thiên thế giới.

- Nguy hiểm? Chỉ có thể nói, sống sót không tốt sao, nhất định phải để cho đạo mình thành không.

Khương Trường Sinh lắc đầu nói, thở dài thay cho ‌thân ảnh đeo mặt nạ.

Bốn mươi ba vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa, thật sự đáng tiếc.

Mộ Linh Lạc nghe xong, nhịn không được lộ ra nụ cười, nàng phát hiện Khương Trường Sinh mặc dù hàng năm bế quan, nhưng nhân tính vẫn còn, cũng không có giống như các đại năng Tiên đạo khác, thoạt nhìn lạnh lùng vô tình, giống như khôi lỗi.

- Ta đi một lát sẽ trở lại, nàng hãy chờ xem.