Chương 1232 Khổ nạn luận, phật cùng đạo (2)
Kim Thiền Tử sư thúc, ngươi dùng hóa giải chúng sinh khổ nạn làm Phật Đạo, nhưng nếu ngươi không có Phật pháp cao thâm, như thế nào hóa giải khổ nạn, vì sao không cúi đầu, đây cũng là vì chúng sinh cúi đầu, trước khi Đạo Tổ sáng lập kỷ nguyên Tiên đạo, đã từng cúi đầu dắt tay cùng võ đạo.
Tăng nhân trẻ tuổi nghiêm túc khuyên.
Kim Thiền Tử cũng không nhìn hắn cái nào, nói:
- Ngươi cũng đã nói là dắt tay, làm bá chủ Hư Không Vô Tận, không ngờ Võ đạo lại dắt tay cùng Tiên đạo, đến cùng là Đạo Tổ cúi đầu, hay là Võ đạo cúi đầu?
Tăng nhân trẻ tuổi cau mày nói:
- Đạo Tổ là sau khi mạnh mẽ mới lộ ra thanh danh, cứu vớt thương sinh, ngươi bây giờ chấp mê bất ngộ, khi nào mới có thể cường đại lên?
- A Di Đà Phật, Đạo Tổ lòng có đại thiện, ta tự có thiên địa ở trong trái tim.
- Ngươi...
Tăng nhân trẻ tuổi tức giận, lại khuyên vài câu, thật sự không khuyên nổi, chỉ có thể phất tay áo rời khỏi.
Trong năm tháng về sau, rất nhiều Phật Đà, La Hán thay phiên tới khuyên, sự tích Kim Thiền Tử luận khổ nạn với chư phật cũng truyền ra khắp Thái Ất Tiên Vực.
Kim Thiền Tử bởi vậy thu hoạch được danh vọng cực lớn, bởi vì hắn luận khổ hướng đến tâm của chúng sinh, so sánh với luận khổ của hắn, luận khổ của Phật đạo càng lập lờ nước đôi, khó để chúng sinh tiếp nhận.
Côn Luân giới, tổng đạo tràng của Đạo Môn.
Bảy vị đạo nhân ngồi sánh đôi trong một cung điện, mặt hướng đến một đại đỉnh, trên đỉnh toát ra hư ảnh của Bỉ Ngạn đạo quân.
Một nữ đạo sĩ mở miệng nói:
- Đạo Quân, tranh luận về khổ của Phật đạo đưa tới tiếng vọng cực lớn, mặc dù Tu Tiên giới rất có phê bình kín đáo đối với Phật đạo, nhưng Phật đạo cũng không có áp dụng thủ đoạn mạnh đối với Kim Thiền Tử, có tranh luận cũng ở mức bằng phẳng, trải qua chuyện này, danh tiếng của Phật Đạo xem như triệt để dương danh Thái Ất Tiên Vực, ta hoài nghi Phật Đạo muốn đẩy Kim Thiền Tử lên làm Phật Tổ, dù sao thì hắn cũng là đồ đệ của Vị Lai phật tổ.
Lời nàng được các đạo nhân khác đồng ý.
- Đúng vậy, chúng sinh phê bình kín đáo về Phật Đạo, lại tràn ngập hảo cảm với Kim Thiền Tử.
- Không thể không nói, Phật Đạo không ngờ lại có thể sử dụng chuyện nhỏ này chế tạo ảnh hưởng lớn như thế, xác thực có thủ đoạn.
- Chủ yếu là Kim Thiền Tử hạ phàm lịch luyện, vốn là thân thế hoàng tử, lại muốn hành hiệp trượng nghĩa, nỗ lực vừa trở thành đại hiệp, cuối cùng bị hoàng thất vu oan, hàm oan mà chết, chuyện xưa này lại thêm chấp nhất cùng lý niệm của hắn, quá dễ dàng bắt được lòng người.
- Đạo Môn cũng không thể lạc hậu, dù sao chúng ta lấy đạo làm tên, há có thể để tuột mất cái danh đệ nhất giáo phái?
Nghe chư vị đệ tử thảo luận, thần sắc Bỉ Ngạn đạo quân đầy bình tĩnh.
Đợi bọn hắn nói xong, trong điện an tĩnh lại, Bỉ Ngạn đạo quân mới mở miệng nói:
- Nếu Phật môn đang tạo thế, Đạo Môn cũng nên có chút động tĩnh, Phật môn có kế sách bắt tâm của phàm linh, Đạo Môn ta sẽ đi con đường tạo nên thiên kiêu, từ nay về sau, Đạo Môn chia ra bảy mạch, mời chào thiên kiêu vạn giới, Đạo Môn đấu pháp vạn năm một lần, người mạnh nhất có thể làm mạch chủ của bảy mạch.
Chúng đạo nhân nghiêm túc nghe, cảm thấy sách lược về thiên kiêu rất không tệ.
Phật Đạo đi vào trong lòng phàm linh, Đạo Môn thì đi vào trong lòng Tu Tiên giả, hướng đi khác biệt, cũng cạnh tranh càng tốt hơn.
Một đạo nhân trung niên mở miệng nói:
- Đạo Quân, có một người rất thích hợp, hắn còn đến từ Khương tộc Đế mạch, trước mắt đang tu hành trong môn hạ của ta, hắn có được thiên tư cùng loại với Hắc Ám đại đế, bởi vì thiên tư này ảnh hưởng quá lớn, bị Thiên Hoàng che giấu thanh danh.
- Đạo Môn đấu pháp nhất định phải công bằng công chính, dù cho đệ tử Khương tộc Đế mạch, cũng không thể làm việc thiên tư.
Ngữ khí của Bỉ Ngạn đạo quân hết sức nghiêm túc, để vị đạo nhân đề cử thiên kiêu Khương tộc Đế mạch vội vàng gật đầu. Sau đó, Bỉ Ngạn đạo quân lại dặn dò vài câu, hư ảnh mới tán đi.
Bảy vị đạo nhân thì bắt đầu phân chia bảy mạch, bọn hắn đều là đồ đệ của Bỉ Ngạn đạo quân, một người một mạch, chẳng qua định nghĩa bảy mạch như thế nào, có cần phải xếp hạng hay không, cần thương thảo them.
Mười năm sau.
Đạo Môn Thất Tiên tuyên bố sáng lập bảy mạch Đạo Môn, cũng mở rộng mời thiên kiêu khắp Thái Ất Tiên Vực gia nhập, cũng tuyên bố phúc duyên về Đạo Môn đấu pháp, bao hàm cả tuyệt học, pháp bảo, truyền thừa của Đạo Môn, Đạo Môn đưa ra giải thưởng to lớn như thế dẫn tới Thái Ất Tiên Vực chấn động, rất nhanh đã che lại lần tranh phong luận về khổ nạn của Phật môn. Luận khổ nạn, nói cho cùng, chúng sinh cũng chỉ đang xem kịch, tham gia náo nhiệt mà thôi.
Nhưng chuyện Đạo Môn đấu pháp cùng với bảy mạch chiêu thu đệ tử là lợi ích thiết thật, tự nhiên dẫn động trái tim tuyệt đại đa số Tu Tiên giả. Trong thời gian dài về sau, Đạo MÔN cùng Phật môn dần dần hình thành tập tục cạnh tranh, chúng sinh cũng đang tò mò ai mới là đệ nhất giáo phái của Tiên Đạo.
Đại La tiên vực.
Trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh từ từ mở mắt, hắn mở miệng nói:
- Bạch Kỳ, đi đón Khương Nghĩa, để cho hắn tu luyện bên cạnh Diệp Tầm Địch, thuận tiện để Tô Dần trở lại hư không vô tận.