Chương 1249 Phật Tổ chấn kinh, bắt đầu đột phá (1)
Sau khi bước vào cảnh giới Đại La, đám người Huyền Đề tổ sư cũng không có mất đi mục tiêu, ngược lại đi tắm ở trong ảo diệu của Đại La, trong khoảng thời gian này, thực lực của bọn hắn nhanh chóng trưởng thành, cũng dần dần thành Đại La chân chính.
Huyền Đề tổ sư ngộ được thần thông điên đảo quá khứ, tương lai, Bắc Đấu chân nhân, Địa Tàng đại tôn, Bỉ Ngạn đạo quân cũng không kém, trên người mỗi một vị Đại La đều tản ra tự tin tuyệt đối.
Bọn hắn lúc này đi đến chiến trường, rất nhanh, uy áp của chiến đấu mạnh hơn truyền đến, theo chân trời góc biển Đại La tiên vực nhìn lại, hư không bị hào quang bảy màu chiếu sáng, giống như phần cuối vũ trụ đang ở phía trước, nơi đó là phần cuối mà phàm linh không thể tưởng tượng nổi.
Ở sâu trong hư không phía xa, Tham Mộng Diễn Thánh bỗng nhiên nhíu mày, nàng đứng lên từ trên ghế đá, mặt lộ ra dị sắc.
- Huyền Mệnh lại còn có tồn tại bực này, có ý tứ, trách không được có trận pháp, xem ra nơi này là địa phương quan trọng của Huyền Mệnh.
Tham Mộng Diễn Thánh nâng tay phải lên, nhẹ nhàng nắm một cái, một tấm lệnh bài trống rỗng xuất hiện tại trong tay nàng, trong miệng nàng lẩm bẩm cái gì, ngay sau đó ánh mắt sinh ra biến hóa....
Trong Tử Tiêu cung.
Khương Trường Sinh ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, bắt đầu suy tư một vấn đề.
Chính là tiếp theo đi đâu độ kiếp.
Về sau, mỗi một lần đột phá đều là trải nghiệm không biết, hắn nhất định phải chuẩn bị kỹ càng cho mọi tình huống, mà điều kiện tiên quyết là không ảnh hưởng đến Đại La tiên vực.
Rời khỏi Đại La tiên vực, hắn lại sợ khi đột phá sẽ có cường địch tập kích Đại La tiên vực, dù sao gần đây người xâm nhập càng ngày càng nhiều, không thể dùng tình huống trước kia đi cân nhắc.
Khương Trường Sinh thử thôi diễn nhân quả, nhưng liên quan đến tồn tại không yếu hơn mình nhưng không ở trong Tiên đạo, nhân quả rất mơ hồ.
Nhưng phàm là nhân quả mơ hồ, đều mang ý nghĩa biến số.
Xem ra, Đại La tiên vực gần đây sẽ gặp phải đại kiếp.
Khương Trường Sinh thi triển Thiên Địa Vô Cực Nhãn, nhìn về phía chỗ sâu trong Đại Thiên thế giới, đồng thời chờ đợi cuộc chiến ở thiên ngoại kết thúc.
Sau khi bốn vị Đại La ra tay, tình hình chiến đấu đã sinh ra biến hóa to lớn, mặc dù có Đạo Diễn Diễn Quân đến giúp, vẫn đánh không lại thần thông của Đại La.
Bắc Đấu chân nhân bày ra Bắc Đẩu Thời Không Đại Trận để mười mấy Diễn Quân tốc trở nên già nua, sinh cơ lại trôi qua, tươi sống chịu chết tại trong trận.
Huyền Đề tổ sư không có hiện thân, nhưng có rất nhiều kẻ địch biến mất khỏi hư không.
Địa Tàng đại tôn siêu thoát vong linh, sáng tạo luân hồi niết bàn, khí thế vô song.
Bỉ Ngạn đạo quân thì hành tẩu ở trong chiến trường, vung động phất trần trong tay, không ai có thể ngăn cản đạo pháp của hắn.
Ngoại trừ Bắc Đấu chân nhân ra, ba vị Đại La khác biểu hiện ra thực lực không mạnh, không bằng các Tiên Đế, ít nhất thoạt nhìn như thế, nhưng các Tiên Đế đều bị chấn kinh, bởi vì thủ đoạn của Đại La quá mức không thể tưởng tượng nổi, rất nhiều kẻ địch biến mất làm bọn hắn rùng mình.
Đồng Tuyết còn đang quyết chiến, kẻ địch bỗng nhiên dừng lại, thân thể cấp tốc hóa thành tro bụi, nàng thấy mà sửng sốt, trong con mắt nàng còn phản chiếu diện mạo đầy hoảng sợ của kẻ địch.
- Chẳng lẽ là…
Đôi mắt đẹp Đồng Tuyết nhìn về phía các cường giả Đại La thế không thể đỡ phương xa.
Một Diễn Quân bỗng nhiên lao thẳng đến Bắc Đấu chân nhân, nhưng Bắc Đấu chân nhân rõ ràng sớm phát giác được hắn, khi hắn vừa lấn người lên đã bị Bắc Đấu chân nhân tung một chưởng đánh trúng lồng ngực.
Một chưởng này trực tiếp đánh hồn phách Diễn Quân bay ra ngoài thân, mặt Diễn Quân lộ ra vẻ không thể tin được.
Bắc Đấu chân nhân vung tay áo cuốn đi hồn phách của hắn, tay trái vồ một cái, thu thân thể hắn vào trong trong đầu tóc, hóa thành một cây Ngọc Trâm.
Một màn này triệt để hù đến một phương Đạo Diễn.
Mạnh như Diễn Quân, không ngờ lại không có chút lực lượng chống đỡ nào.
Cũng không lâu lắm, đại quân của Đạo Diễn tựa hồ nhận được mệnh lệnh, dồn dập bắt đầu rút lui, những sinh linh lang thang cũng đi theo thoát khỏi nơi này, Tiên đạo một phương không có theo đuổi không bỏ, đưa mắt nhìn bọn hắn rời khỏi.
- Các ngươi thấy rõ ràng chưa?
- Không có, nhưng lúc trước ta một mực có cảm giác rợn cả tóc gáy.
- Đúng vậy, giống như bị một loại tồn tại kinh khủng nào đó nhìn chằm chằm.
- Thái Ất Kim Tiên cùng Đại La chênh lệch thật sự khó có thể tưởng tượng.
- Ta cũng tò mò, lúc trước địch nhân đến từ phương thế lực nào, bọn hắn rõ ràng có trật tự, nên là một phương thế lực của Đại Thiên thế giới, chẳng lẽ chính là Đạo Diễn?
Các Tiên Đế nghị luận ầm ĩ, có người đang thán phục Đại La mạnh mẽ, cũng có đang lo lắng kiếp nạn sau này.
Bốn vị Đại La tụ tập tại cùng một chỗ, bọn hắn cũng đang thảo luận kiếp nạn này.
- Mạnh nhất trong bọn họ không có ra tay, thật không cần truy kích sao?
Bắc Đấu chân nhân nhíu mày hỏi, hắn khuynh theo hướng chủ động xuất kích, triệt để tiêu diệt địch nhân.
Bỉ Ngạn đạo quân lắc đầu nói:
- Bọn hắn đến từ Đạo Diễn, thủ đoạn không thể đánh giá thấp, ngông cuồng đuổi theo có thể sẽ trúng kế, hoặc là chúng ta gặp bất trắc, hoặc là Đại La tiên vực bị vây công.