Chương 1250 Phật Tổ chấn kinh, bắt đầu đột phá (2)
Địa Tàng đại tôn cười ha hả nói:
- Đại La tiên vực làm sao có thể xảy ra chuyện?
Huyền Đề tổ sư vuốt râu nói:
- Nếu lại phải để Đạo Tổ ra tay, vậy ý nghĩa bọn ta thành tựu Đại La ở đâu? Lúc trước chỉ có Đạo Tổ là một vị Đại La, ngài đã có thể một mình bảo hộ Tiên đạo, vì sao chúng ta thành tựu Đại La, vẫn còn cần làm phiền ngài?
Lời hắn để Bắc Đấu chân nhân, Bỉ Ngạn đạo quân cảm thấy có lý, Địa Tàng đại tôn suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy có lý, bọn hắn phải cân nhắc hết thảy tình huống khi không có Đạo Tổ ra tay.
Bốn vị Đại La trò chuyện trong chốc lát, riêng phần mình trở về đạo tràng.
Khương Tiển, Đồng Tứ, Đồng Tuyết nhìn bóng lưng bọn hắn rời khỏi, ánh mắt đều hết sức phức tạp.
- Sư phụ, khi nào ngài mới có thể chứng được Đại La? Ngài cảm thấy hai huynh muội chúng ta có cơ hội không?
Đồng Tứ cố nén xúc động hỏi.
Đồng Tuyết cảm khái nói:
- Ta thế nào cảm giác Đại La còn mạnh mẽ hơn Huyền Thánh? Đại quân quy MÔ Như lúc trước, tất có Diễn Thánh đang chỉ huy, có thể dọa được Diễn Thánh không dám hiện thân, Đại La ít nhất đã có thể so với Diễn Thánh, nếu như như thế, bốn vị Đại La dọa lùi Diễn Thánh, vậy chẳng có gì lạ.
Khương Tiển nhìn Đại La tiên vực, đột nhiên cảm giác được phiến thiên địa này có chút lạ lẫm.
Hắn thậm chí cảm giác mình những năm nay lựa chọn sai lầm, lúc trước trải qua Thối Mệnh trì, hắn trở về là được rồi, nhưng hắn lại động tâm đối với Huyền Mệnh, muốn muốn tiếp tục nhanh chóng mạnh lên, trên thực tế hắn làm được, trước khi đám người Vạn Phật thủy tổ chứng được Đại La trước, đều không như hắn. Nhưng Đại La thật chính là hào rộng không thể vượt qua.
Hắn hiện tại mặc dù tu luyện rất khắc khổ, nhưng khoảng cách đến Đại La, còn rất xa xa khó vời.
Ngay cả hắn cũng không có lòng tin, hắn như thế nào cho các đồ nhi hi vọng?
Cảnh giới Tiên Đế, dựa vào cơ duyên thì có thể đền bù tư chất chênh lệch, mà Đại La thật chính là xem mệnh.
Ít nhất Khương Tiển hiện tại cảm giác tư chất của mình còn chưa đủ để thành tựu Đại La....
- Chủ nhân, Đạo Diễn sẽ không để mắt tới chúng ta chứ?
Bạch Kỳ ghé vào một bên lan can Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, khẩn trương hỏi.
Trận chiến lúc trước tỏa ra quá nhiều khí tức cường đại, nàng dùng thần niệm đi nhìn trộm, bị thanh thế củ Đạo Diễn hù dọa.
Đạo Diễn nhiều vô số kể cường giả, nếu không phải Đại La ra tay, chỉ sợ các Tiên Đế của Đại La tiên vực rất khó ngăn cản.
Khương Trường Sinh nhìn phương xa, nói:
- Xem như thế đi, chuẩn xác mà nói, Đạo Diễn để mắt tới vùng hư không này.
Trong lúc dùng Thiên Địa Vô Cực Nhãn tìm kiếm địa điểm thích hợp để độ kiếp, Khương Trường Sinh nhìn thấy rất nhiều chiến trường, chợt nhìn, giống như Đại Thiên thế giới nghênh đón đại kiếp.
- Vậy làm sao bây giờ?
Bạch Kỳ càng căng thẳng hơn.
Khương Trường Sinh nhẹ giọng cười nói:
- Tránh thôi, còn có thể làm sao?
Thừa dịp hết thảy Tiên Đế đã trở về Đại La tiên vực, hắn bắt đầu thao túng Đại La tiên vực tiến hành chuyển di, có Sâm La Vạn Tượng Thiên Trợ Trận tại, sinh linh trong trận không phát hiện được đại trận di chuyển, bao gồm cả năm vị Đại La kia.
Đạo Diễn điên cuồng như vậy, Khương Trường Sinh lại đứng trước đột phá, trước tiên cần phải tránh một chút.
Chờ hắn đột phá thành công, lấy nắn Đạo Diễn.
- Tránh?
Bạch Kỳ kinh ngạc, suy nghĩ cái gì, lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Từ Thái Hoang đến Côn Luân giới, Côn Luân giới lại chuyển vị trí, chuyện như vậy đã không phải lần đầu tiên xảy ra, Bạch Kỳ cũng không có cảm thấy không ổn, ngược lại cảm thấy rất ổn.
Chủ nhân chính là ổn trọng, không tung bay.
Đúng như thế, chính là bởi vì chủ nhân đầy đủ ổn trọng, Tiên đạo mới có thể có hôm nay, từ xưa đến nay, bao nhiêu đạo thống bị võ đạo trấn áp, lại có bao nhiêu đạo thống có thể từ Đại Đạo hư không giết tới Đại Thiên thế giới?
Nghĩ được như vậy, ánh mắt nàng nhìn về phía Khương Trường Sinh lần nữa tràn ngập sùng bái.
Đối với cường giả mà nói, tránh né mũi nhọn có đôi khi càng khó, nhất là cường giả chưa từng bại trận.
- Đúng rồi, chủ nhân, nếu Kiếm Thần thật có thể thành tựu Đại La, ngài có nghĩ nên luyện chế cho hắn một món pháp bảo không?
Bạch Kỳ ngược lại hỏi.
Khương Trường Sinh liếc nhìn nàng, nàng vội vàng giải thích.
- Ta không có ý tứ gì khác, dù sao đây là vị Đại La thứ nhất của Long Khởi sơn chúng ta trừ ngài ra, ta không muốn Kiếm Thần làm mất mặt ngài, không phải sao? Khương tộc tạm thời không có Đại La, Côn Luân giới cũng không có, phía dưới đoán chừng cũng sẽ suy nghĩ nhiều.
Nói đến việc này, trong nội tâm nàng vạn phần cảm khái, nàng trước kia không ngờ Kiếm Thần sẽ là lực lượng mới xuất hiện.
Cái này khiến nàng có nhận thức mới về Đại La.
Khương Trường Sinh cười cười, không có nói tiếp, trên thực tế, hắn cũng có tâm tư như vậy, hắn sẽ luyện chế pháp kiếm chuyên môn cho Kiếm Thần.
Bạch Kỳ thấy hắn cười, đã biết được mình không có đoán sai, lá gan của nàng lập tức lớn hơn, bắt đầu nói về chuyện cũ.
Khương Trường Sinh hiện tại cũng nhớ lại những chuyện trước kia, hồi ức đi qua có thể làm cho hắn nhớ rõ tâm thái ban đầu, nhớ được bản thân là bắt đầu từ đâu.