Chương 1251 Di chuyển, chủ nhân vẫn ổn trọng như ngày xưa
Sau nửa canh giờ, Bạch Kỳ bỗng nhiên nhìn thấy Khương Trường Sinh đứng dậy, nàng không khỏi hỏi:
- Làm sao vậy?
Nàng đang nói đến hưng phấn, khó có được cơ hội cùng chủ nhân nói chuyện phiếm.
Hẳn là Đạo Diễn lại tới?
Khương Trường Sinh cười nói:
- Đến hư không mới, ta có việc muốn chuẩn bị, ngươi ở một bên đợi đi.
Bạch Kỳ nghe xong vội vàng thối lui, trong lòng thì rất tò mò hiện tại đến chỗ nào rồi.
Nàng đột nhiên lại suy nghĩ một vấn đề, lúc này rời khỏi Tử Tiêu cung.
Khương Trường Sinh thì nhảy ra Sâm La Vạn Tượng Thiên Trợ Trận, tĩnh tọa trong hư không hắc ám.
Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa cùng Chí Dương thần quang hào quang tiêu tán, hắn triệt để ẩn vào trong bóng tối.
Thời gian kế tiếp, Khương Trường Sinh đều đang dò lại Đạo Pháp Tự Nhiên Công, tìm kiếm thời cơ đột phá.
Một bên khác.
Bạch Kỳ đi vào Tây Thiên, bái phỏng Vạn Phật thủy tổ.
Nàng xem như khách quen của Tây Thiên, các Phật Đà đều hết sức cung kính nàng, Vạn Phật thủy tổ cũng nguyện ý tự mình tiếp kiến nàng, dù sao phật môn có thể có nội tình, hôm nay Bạch Kỳ có công lao không thể chối bỏ.
- Phật Tổ, có cảm giác Đại La tiên vực biến hóa hay không?
Bạch Kỳ cười ha hả hỏi, nghe vậy, Vạn Phật thủy tổ hoang mang, lúc này dùng thần niệm quét ngang Đại La tiên vực, nhưng hắn cũng không có phát hiện ra dị thường.
Bạch Kỳ xem thấu hắn, nhắc nhở:
- Không ở trong, mà là thiên ngoại.
Thiên ngoại?
Vạn Phật thủy tổ bấm ngón tay tính toán, vẻ mặt đột biến, trong lòng nhấc lên kinh đào hải lãng.
Làm sao có thể!
Vùng hư không này.
Tuyệt không phải hư không trước đó.
Xảy ra chuyện gì?
Là địch nhân tập kích?
Nếu như là địch nhân, hắn không ngờ lại không có chút nào phát giác.
Không đúng.
Vạn Phật thủy tổ nhìn về phía Bạch Kỳ đang có ý cười đầy mặt, lập tức đoán được biến cố đến từ Tử Tiêu cung, cái này khiến hắn càng thêm rung động.
Lúc trước hắn nghĩ Đạo Tổ mạnh hơn, cũng giống như hắn, đều ở vào bên trong Đại La, bây giờ xem ra, mình nghĩ quá đơn giản, đánh giá thấp Đạo Tổ.
- Chẳng lẽ là bởi vì kiếp nạn lúc trước, cho nên Đạo Tổ....
Vạn Phật thủy tổ nhìn chằm chằm Bạch Kỳ, cẩn thận hỏi.
Bạch Kỳ thở dài nói:
- Không sai, Đạo Diễn dù sao cũng là siêu thoát đạo thống, Tiên đạo còn không thể so sánh cùng, nhìn thế công lúc trước của Đạo Diễn, ngươi cũng thấy được, đây chẳng qua là một góc trong núi băng của Đạo Diễn, Đạo Diễn càng có tới tám mươi mốt vị Diễn Thánh, Diễn Thánh chưa hẳn chính là chiến lực mạnh nhất, chủ nhân lựa chọn tránh né mũi nhọn, muốn cho các ngươi thời gian càng dài.
Vạn Phật thủy tổ nghe vậy, đi theo thở dài, hổ thẹn nói:
- A Di Đà Phật, chúng sinh Tiên đạo xác thực liên lụy Đạo Tổ.
Đứng ở góc độ của hắn, Đạo Tổ hoàn toàn có khả năng dựa vào chính mình, không cần thiết mang theo Tiên đạo chúng sinh, sở dĩ mang theo, tất nhiên là có một tấm lòng từ bi.
Bạch Kỳ lắc đầu nói:
- Cũng không thể nói lời như vậy, chủ nhân thường nói, không có cái gì liên lụy hay không liên lụy, Tiên đạo đối với ngài mà nói, cũng là ký thác, vì sao ngài không có một mình đi tới Đại Thiên thế giới lại mang Tiên đạo, cũng là bởi vì ngài sinh ra tại Hư Không Vô Tận, sinh ra tại Côn Luân giới, chúng ta đều là duyên phận trên con đường ngài ấy tu hành, ngài ấy từng nói, biểu hiện mạnh mẽ không phải xem cảnh giới bản thân cao bao nhiêu, mà là mình có thể hài lòng như ý hay không, có thể bảo hộ tốt những thứ mà mình mong muốn che chở hay không, Phật Tổ, chắc hẳn Phật môn bây giờ cũng là lo lắng của ngươi.
Vạn Phật thủy tổ gật đầu, trong lòng sinh ra kính trọng đối với Đạo Tổ.
Đạo Tổ mạnh mẽ cũng làm hắn không tưởng được.
Đúng vậy, bảo hộ người khác, càng khó hơn nhiều nếu so với bảo vệ chính mình.
Bạch Kỳ lại trò chuyện với hắn trong chốc lát, sau đó rời khỏi.
Vạn Phật thủy tổ ngước nhìn lên bầu trời, lâm vào trong suy tư.
Sau đó một quãng thời gian, Bạch Kỳ bái phỏng bốn vị Đại La khác, các Đại La cũng không có ý thức được ngoài trận biến hóa, đều kinh ngạc vì thủ đoạn của Đạo Tổ, đồng thời cũng bị lời Bạch Kỳ nói kích thích càng thêm có đấu chí.
Năm vị Đại La bắt đầu bế quan, nỗ lực để cho mình trở nên càng mạnh hơn....
Ở trên Chư Thiên Đại Đạo Thụ, trong hư không tối tăm, Khương Trường Sinh ngồi tĩnh tọa trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, quanh người hắn lập loè tinh quang thản nhiên, như ẩn như hiện.
Hồng Mông Thần Nguyên Khí trong bóng đêm phun trào, như một đầu Tử Long, rất sống động.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, không biết đi qua bao lâu, Đại Đạo Chi Nhãn trên trán Khương Trường Sinh mở ra, hắn cuối cùng cảm nhận được thời cơ đột phá.
Pháp lực mênh mông trong cơ thể đã kìm nén không được, từng tia từng tia hơi nóng tràn ra ngoài thân, hắc ám hư không quanh mình xuất hiện ảo ảnh, đó là không gian đang vặn vẹo, dẫn động quy tắc lực lượng của ba ngàn Đại Đạo.
- Đại La là tung hoành thời không, cảnh giới càng cao hơn chính là áp đảo vận mệnh, không nhận nhân quả cuốn theo, cảnh giới dạng này...
Khương Trường Sinh lẩm bẩm, ngữ khí hắn hơi chậm, nói tiếp.
- Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ mười lăm là Đại La siêu thoát, thế tầng thứ mười sáu sẽ là Đại La thần tướng, người đến Thần Tướng, không thể tiêm nhiễm nhân quả, mệnh số.