← Quay lại trang sách

Chương 1264 Nhân quả không hiện ra, quét ngang Quỷ Vực (1)

Tuyệt đối là giá trị hương hỏa lớn thứ hai trong phạm vi hệ thống đã biết.

Toàn bộ Quỷ Vực quỷ khí bị điều động, vô số quỷ ma dồn dập lui đi, giống như gặp được thiên địch.

Đại La tiên vực, Tây Thiên, Lôi âm tự.

Lôi âm tự ở vào trên biển mây, chùa miếu trang nghiêm hùng vĩ, tản ra phật quang vạn trượng, nghe nói trên một ngọn núi cao bất kỳ nào tại Đại La tiên vực, nhìn lại về hướng tây đều có thể thấy phật quang, đây là một loại thần thông phật đạo vượt qua thiên tượng.

Hãi Thiên đi lên bậc thang, đi vào bên trên quảng trường trước Lôi âm tự, nhìn Lôi âm tự tản ra khí thế cuồn cuộn phía trước, mặt hắn lộ ra vẻ kích động.

Hắn nỗ lực khắc chế cảm xúc, dạo bước đi vào trước Lôi âm tự, hắn kéo lên vạt áo, quỳ lạy trên mặt đất, cao giọng nói:

- Tại hạ Hãi Thiên, muốn vào Phật môn, thỉnh Phật Tổ thành toàn.

Bên trong Lôi âm tự, mấy trăm vị Phật Đà, Bồ Tát đang cùng Vạn Phật thủy tổ niệm kinh, phật âm quanh quẩn không dứt. Nghe được tiếng của Hãi Thiên, Vạn Phật thủy tổ dừng lại niệm kinh, chư phật đi theo dừng lại.

Tất cả bọn hắn đều có thể cảm nhận được khí tức của Hãi Thiên, đây là một vị Tiên Đế.

Có thể thu nạp Tiên Đế, đối với Phật môn mà nói, tuyệt đối là chuyện tốt cho nên trên mặt mỗi một vị Phật Đà, Bồ tát đều lộ ra nụ cười, chỉ là bọn hắn không dám làm chủ, đều nhìn về Vạn Phật thủy tổ.

Vạn Phật thủy tổ bấm ngón tay tính toán, mày nhăn lại.

- Một vị Tiên Đế tính không thấu nhân quả...

Trong lòng Vạn Phật thủy tổ kinh ngạc, bên trong Đại La tiên vực, rất ít tồn tại để cho hắn không thể diễn toán, cơ hồ đều có quan hệ mật thiết cùng Đạo Tổ, nhưng những tồn tại này cũng sẽ không tới bái nhập Phật môn, mà bên trong khí tức của Hãi Thiên khó nén một tia sát khí.

Đối phương có sát họa, mà lại là sát họa không nhỏ.

- A Di Đà Phật, Hãi Thiên thí chủ, đạo duyên của ngươi không ở Tây Thiên, mời trở về đi.

Vạn Phật thủy tổ mở lời, tiếng truyền đến bên ngoài chùa, Hãi Thiên nghe được như bị sét đánh, vội ngẩng đầu, khẩn cầu Phật Tổ.

Nhưng Vạn Phật thủy tổ cũng không có lại mở miệng.

Lôi âm tự ngăn cách tiếng, ngăn cách nhìn trộm, cho nên Hãi Thiên không rõ ràng bên trong xảy ra chuyện gì.

Vị Lai phật tổ mở miệng hỏi:

- A Di Đà Phật, sư phụ, vì sao nói hắn không có phật duyên?

Cái gọi là phật duyên, bản thân hư vô mờ mịt, chỉ là một loại lí do thoái thác, bây giờ phật môn tuy mạnh mẽ, nhưng còn không có cường đại đến mức độ bỏ qua Tiên Đế.

Các Phật Đà khác cũng cảm thấy kinh ngạc, bọn hắn cũng không có nhìn ra Hãi Thiên không thích hợp, bất quá bọn hắn càng tin tưởng ánh mắt của Đại La.

Vạn Phật thủy tổ trả lời:

- Kẻ này không hiện nhân quả, nhất định có đại nhân quả trên người, phật môn thanh tịnh, không nên lâm vào trong đó, chư vị không được dùng tầm mắt hiện tại đi đối đãi tương lai, cách cục của Tiên đạo sẽ một mực biên hóa, Phật môn nhiều nhất một mực bảo trì ở vị trí giáo phái hàng đầu, nhưng không có khả năng một môn độc đại, tương lai Tiên đạo hết sức phổn hoa, nhưng càng là phồn hoa, nhân quả càng phức tạp.

Thân là Đại La, hắn nhìn càng thêm xa, hắn đã bắt đầu đứng tại góc độ của Đạo Tổ đi xem Tiên đạo, mà không phải dùng thân phận chủ nhân của Phật môn.

Lời hắn nói để chư phật lâm vào trẩm tư, nhất là Vị Lai phật tổ, hắn làm đại đệ tử của Vạn Phật thủy tổ, được vinh dự là vị phật có hi vọng nhất thành tựu Đại La bên trong Phật môn, làm sao Đại La quá khó khăn, hắn chỉ có thể đi suy nghĩ đến những lời giảng của sư phụ, ngộ đạo từ bên trong.

Hãi Thiên cầu xin nửa canh giờ không có kết quả, chỉ có thể ảm đạm xuống núi.

Sau khi hắn lại đi Đạo Môn, Huyền đề giáo, đây đều Đại La giáo phái, đều không ngoại lệ, đều bị từ chối, việc này truyền ra tại Đại La tiên vực, thậm chí truyền đến bên trong Thần Du đại thiên địa, tên Hãi Thiên cũng được càng ngày càng nhiều Tu Tiên giả biết đến.

Bây giờ Đại La tiên vực có được quá nhiều Tiên Đế, việc này cũng không có dẫn tới Bạch Kỳ quan tâm, nàng đã không cần đi nịnh nọt mỗi một vị Tiên Đế giống như trước.

Từ khi chủ nhân độ kiếp, Bạch Kỳ một mực đang suy nghĩ một vấn đề.

Chính là công đức.

Nàng nên như thế nào lợi dụng công đức bản thân để mạnh lên?

Sau khi phân thân Khương Trường Sinh trở về Tử Tiêu cung, tâm Bạch Kỳ bị nhen lửa mạnh lên, thế là hỏi thăm con đường của nàng nên đi như thế nào, phân thân phun ra hai chữ.

Công đức.

Về sau, mặc cho Bạch Kỳ truy vấn như thế nào, phân thân cũng không có trả lời, cái này khiến nàng lâm vào suy tư thời gian dài.

Lập giáo phái, sáng lập chủng tộc, điểm hóa sinh linh, truyền bá đạo pháp.

Đủ loại công đức chi pháp đã thực hiện qua vờn quanh trong đầu của nàng, nhưng nàng luôn cảm giác mình muốn chân chính mạnh mẽ thì phải đi một con đường không có người đi qua.

Nhưng con đường như vậy, nàng nghĩ không ra.

- Ta chính là Bắc Đấu chân nhân, xây dựng đạo tràng tại Bắc Đẩu Tiên Vực, trăm năm sau, ta sẽ giảng đạo về thời không, người nguyện ý nghe đều có thể đến đây.

Một tiếng vang vọng Đại La tiên vực, uy nghiêm đến cực điểm.