← Quay lại trang sách

Chương 1265 Nhân quả không hiện ra, quét ngang Quỷ Vực (2)

Bạch Kỳ nghe xong, cảm giác mình tĩnh tọa cũng vô dụng, không bằng đi hỏi một chút những Đại La đó, vừa hay Bắc Đấu chân nhân giảng đạo, nàng có thể đi nghe một chút.

Thời không, công đức.

Từ nơi sâu xa, Bạch Kỳ giống như bắt được cái gì, rồi lại nghĩ không rõ lắm.

Quỷ Vực.

Toàn thân Hàn Quỷ Tôn run rẩy, tuyệt vọng nhìn thân ảnh lóng lánh kim quang phía trên, lần này, trong mắt của hắn lại không tức giận chỉ có vô tận hoảng sợ.

- Ngươi đến cùng muốn làm gì…

Hàn Quỷ Tôn run giọng nói, hắn bị Khương Trường Sinh lần lượt đuổi tới, bị lần lượt tru diệt, mỗi khi hắn phục sinh sống một đoạn thời gian, Khương Trường Sinh lại sẽ giết tới trước mặt hắn.

Mặc dù hắn có khả năng không ngừng phục sinh, nhưng cảm giác áp bách khủng bố khi đối phương tru diệt hắn là chân thật, hắn sắp hỏng mất.

Mấu chốt nhất là, ngay cả Thuỷ Tổ Quỷ Vực đều đánh không lại đối phương, bị đối phương vỗ một chưởng tiêu diệt, loại tồn tại này thật sự quá kinh khủng, trong lòng của hắn cực hận Đại Ám Thừa Thiên đã chết đi. Làm sao không có mắt như thế, nhất định phải trêu chọc loại tồn tại này.

Hắn nhận định Khương Trường Sinh đến từ hư không lĩnh vực khác, mà lại là đến từ siêu thoát đạo thống cực kỳ cường đại.

Khương Trường Sinh nhìn xuống hắn, không có trả lời hắn, chẳng qua đang vẫy tay với hắn.

Toàn thân Hàn Quỷ Tôn run rẩy, long cốt chi thân của hắn đã bị diệt, chỉ còn lại có người nửa người trên, lộ ra vô cùng thê thảm.

Thấy Hàn Quỷ Tôn không dám động thủ, Khương Trường Sinh nói khẽ:

- Chết tại Phong kiếp.

Vừa dứt lời, sắc mặt Hàn Quỷ Tôn đại biến, dùng hắn làm trung tâm, bốn phương tám hướng bỗng nhiên kéo tới gió mạnh đáng sợ.

Phá Đạo Tuyệt Phong.

Sóng gió ẩn chứa lực lượng Hủy Diệt cực hạn xé nát Hàn Quỷ Tôn, ngay cả không gian hắn chạy trốn cũng không có.

Bên trong hư không, hai bóng người đứng sóng vai, quỷ vụ vờn quanh quanh người bọn hắn, trong con mắt của bọn hắn phản chiếu lấy một tia kim quang, ở vào sâu trong hư không.

- Không nghĩ tới lĩnh vực vùng hư không này lại có tồn tại mạnh mẽ như thế, hắn tuyệt đối đạt đến cảnh giới Bất Diệt Mệnh Chủ.

- Rất có thể, bằng không sao có thể tung hoành mảnh Quỷ Vực này.

Hai bóng người đều có bộ dáng nhân tộc, ít nhất mặt ngoài như thế, một vị mặc áo bào đỏ, eo quấn Hắc Mãng, khuôn mặt tang thương, tóc trắng tản ra ở phía dưới mũ miện, một vị khác mặc lam y, đẹp đẽ ngũ quan tuấn lãng, sau lưng lơ lửng một thanh trường thương lấp lánh hào quang.

Hồng bào nam tử tên Kỷ Táng, nam tử áo lam thì tên Thần Thương, hai người xông nhầm vào Quỷ Vực, quỷ ma bình thường không làm gì được bọn họ, nhưng bọn hắn cũng không cách nào chạy đi.

Lúc trước, Khương Trường Sinh lướt qua từ đỉnh đầu bọn họ, cỗ uy áp kinh khủng làm bọn hắn đến nay hồi tưởng lại cũng vì đó tim đập nhanh.

Kỷ Táng quay đầu nhìn về phía Thần Thương, hỏi:

- Nếu chúng ta không trốn thoát được, sao không thừa gió của hắn?

Thần Thương cau mày nói:

- Không rõ lai lịch người này, không rõ tính tình, nếu là làm hắn tức giận.

Bọn hắn mặc dù tự tin, nhưng kiến thức qua thực lực của Khương Trường Sinh, bọn hắn cũng không cho rằng mình có thể đối địch với đối phương.

Thần Thương thậm chí cảm thấy nếu người kia muốn đối phó bọn hắn, bọn hắn sẽ không có chút lực lượng chống đỡ.

Kỷ Táng bất đắc dĩ nói:

- Mặc dù những quỷ ma không đả thương được chúng ta, nhưng trong thời gian dài, quỷ khí tất sẽ quấn quanh chúng ta, khi đó, tình huống sẽ càng thêm hỏng bét, không bằng cược một lần.

Thần Thương muốn phản đối nhưng không thể không thừa nhận, xác thực chỉ có thể cược một lần, dù sao bọn hắn xông vào Quỷ Vực đã có một quãng thời gian, nhưng làm sao cũng không trốn thoát được.

Hai người lại trò chuyện trong chốc lát liền hướng về phía kim quang của Khương Trường Sinh.

Không chỉ hai người bọn hắn, những sinh linh còn chưa ngã xuống bên trong Quỷ Vực cũng bắt đầu có chủ ý này, bay về phía Khương Trường Sinh.

Nhưng khí thế của Khương Trường Sinh quá mạnh, bọn hắn không dám dán quá gần, chỉ có thể đi theo xa xa.

Khương Trường Sinh đi chỗ nào, tổng có vô số quỷ ma tre già măng mọc, ý vào năng lực bất tử, các quỷ ma một mực liều mạng chiến đấu.

Trên thực tế, Khương Trường Sinh chẳng qua tạm thời không muốn giết bọn hắn, năng lực phục sinh của quỷ ma là căn cứ vào quỷ khí tổn tại, tiêy diệt Quỷ Vực, quỷ ma tự nhiên không tồn tại.

Chẳng qua hắn tạm thời còn không có đợi đủ, đang muốn đợi thêm một đoạn thời ngắn.

Thời gian cực nhanh.

Khoảng cách Khương Trường Sinh đột phá Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ mười sáu đã qua trên vạn năm, quỷ khí đã không cách nào lại kích thích Hỗn Nguyên Bất Diệt Kim Thân của hắn.

Nên kết thúc.

Hắn đứng ở trong hư không, đưa mắt nhìn tới rất nhiều sinh linh phương xa, đối với những sinh linh muốn mượn lực lượng của hắn để sống tiếp, hắn thật không có ý gì khác đặc biệt cho nên bỏ mặc những sinh linh kia đi theo.

Khương Trường Sinh ngẩng đầu nhìn lại, thấp giọng nói:

- Phá.

Hư không mà ánh mắt chiếu tới bỗng nhiên phá vỡ, đó là không gian do Đại Thiên Tru Đạo Chỉ phá vỡ, lăng không mà hiện, quấy tan quỷ vụ, hình thành gió lốc dị thường đáng sợ, các sinh linh phương xa dồn dập điều động lực lượng bản thân chống cự.