← Quay lại trang sách

Chương 1285 Thái Sơ Cửu Thánh (2)

Đi đến Đại La, ngộ tính quan trọng hơn tư chất Tiên Thiên, mà ngộ tính cái đồ chơi này cực kỳ mơ hồ, việc quan hệ đến linh hồn bản nguyên.

Thái Thượng Côn Luân cùng Luân Hồi đại đế để Khương Trường Sinh có chút ngoài ý muốn, trách không được hai người này có thể trở thành đệ nhất thiên kiêu của Võ đạo ở các thời đại khác nhau, ngộ tính xác thực khó lường, mà hai người rõ ràng đang phân cao thấp, sợ yếu hơn đối phương.

Đạo tâm của Vạn Phật thủy tổ là bình tĩnh nhất, ngay cả Bỉ Ngạn đạo quân cũng không sánh bằng.

Đạo tâm của Kiếm Thần thì hết sức lăng lệ, cỗ kiếm ý kia đã đi sâu vào trong linh hồn, mà Địa Tàng đại tôn gần đây đang lĩnh hội luân hồi chi đạo, nhân quả của hắn đang đến gần Địa Phủ, Khương Trường Sinh có thể tính ra hắn và Hình Thủ có quan hệ mật thiết.

Địa Tàng muốn vào địa phủ.

Địa Phủ có được hai tôn Đại La sắp thành thế lực mạnh nhất Tiên Đạo, ngay cả Thiên Đình cũng không sánh bằng.

Đại La sẽ không nghênh đón bành trướng về số lượng, vài vạn năm thậm chí mấy chục vạn năm mới sinh ra một vị Đại La, khó khăn như vậy đã định trước Đại La chính là lực lượng quan trọng quyết định kết cấu của Tiên đạo.

Khương Trường Sinh cũng không quá để ý về cách cục của Tiên đạo, người nào hưng thịnh, người nào suy sụp, hắn đều chỉ muốn nhìn, dù cho Thiên Đình, Khương tộc suy sụp, hắn cũng sẽ chỉ bảo đảm bọn hắn một mạng ở một khắc cuối cùng, nhưng mất đi thì nên mất đi, dù sao hắn đã cho Thiên Đình, Khương tộc ưu đãi độc nhất.

Đương nhiên, tất cả những thứ này chỉ có thể là cạnh tranh bình thường trong Tiên đạo như, nếu liên quan đến lực lượng ngoài Tiên đạo can thiệp, vậy hắn sẽ can thiệp.

Nói ngắn gọn, trong Tiên đạo, nếu có thế lực có thể lật tung Thiên Đình thống trị, cái Khương Trường Sinh nguyện ý tán thành bọn hắn, cho nên hắn không sợ có thế lực mạnh hơn Thiên Đình.

Trận giảng đạo này kéo dài thật lâu, tuy chỉ là giảng về Đại La Thần Tướng, nhưng Đại Đạo chân nghĩa ẩn chứa bên trong không ít, chín vị Đại La đi tắm trong đó, quên đi thời gian.

Ngàn năm trôi qua.

Khương Trường Sinh giảng đạo kết thúc, hắn cũng không có xua đuổi chín vị Đại La, mà chờ đợi bọn hắn tỉnh lại.

Tỉnh lại trước tiên là Kiếm Thần, diêud này cũng nói ngộ tính của Kiếm Thần là kém nhất trong đám người, dĩ nhiên, ưu thế chủ yếu của Kiếm Thần là Kiếm đạo, mà lần giảng đạo này cũng không có liên quan đến Kiếm đạo.

Về sau là Bỉ Ngạn đạo quân, Luân Hồi đại đế, Huyền Đề tổ sư thứ hai, Tiêu Hòa nương nương không ngờ lại có thể xếp hạng phía trên Huyền Đề tổ sư, như thế để Khương Trường Sinh cảm thấy vui mừng.

Ngộ tính mạnh nhất là Vạn Phật thủy tổ, cũng không có vượt qua dự liệu của Khương Trường Sinh, hắn cũng xác thực hết sức tán thưởng Vạn Phật thủy tổ.

Phật Môn được Vạn Phật thủy tổ dẫn đầu, quả thật lấy việc cứu vãn chúng sinh khó khăn làm mục tiêu tu hành, trở thành phật thì phải đi đầu trên con dường thiện nghiệp trăm thế, riêng một điểm này, cũng không phải các giáo phái khác có thể so sánh.

Đợi hết thảy Đại La tỉnh lại, Khương Trường Sinh mở miệng nói:

- Tiếp theo các ngươi có thể đặt câu hỏi, ta sẽ tận lực trả lời.

Kiếm Thần trước tiên hỏi:

- Kiếm chi đạo, có thể đi được bao xa?

Khương Trường Sinh nói:

- Tiên đạo bao dung vạn vật, theo ta thấy, cái gọi là Đại Đạo, vạn sự vạn vật đều có thể thành Đại Đạo, ta rất chờ mong kiếm đạo của ngươi, nếu như Tiên đạo không thể bao dung vạn đạo, lại có gì khác Võ đạo, Đạo Diễn, Huyền Mệnh?

Nói lời này để chín vị Đại La gật đầu, sau đó có Đại La khác đi theo đặt câu hỏi.

Mới đầu, đều là hỏi hoang mang trên tu hành, nhưng dần dần, Thái Thượng Côn Luân dẫn lệch tiết tấu, hỏi đều là Tiên đạo đại thế cùng với Đại Thiên thế giới.

Dạng này trao đổi kéo dài bảy ngày, cuối cùng Khương Trường Sinh hạ lệnh trục khách, chín vị Đại La dồn dập đứng dậy hành lễ.

Tiêu Hòa nương nương không nhìn thấy đôi mắt Khương Trường Sinh, không biết hắn có đang nhìn mình hay không, nhưng nàng vẫn nhịn được ý nghĩ trong lòng.

Hai người có một ước định, trước khi ước định này đạt thành, cứ bảo trì quan hệ như vậy, ít nhất nàng cảm thấy rất tốt.

Chín vị Đại La rời khỏi, mình trở lại đạo trường của riêng mình, mà tên Thái Sơ Cửu Thánh cũng triệt để truyền ra, trở thành đỉnh tiêm trong lòng chúng sinh Tiên đạo, đến mức Đạo Tổ, kia chính là bản thân Tiên đạo.

Sau khi giảng đạo kết thúc, Khương Trường Sinh cũng không có lập tức tu luyện, mà bắt đầu đưa ra ý chí, theo tu vi của hắn càng ngày càng mạnh, hắn có thể đưa vào quá khứ càng thêm xa xôi, có thể đưa đến tương lai đang không ngừng tiến lên.

Hắn cũng đang thu về ý chí, để cho mình tăng thêm luân hồi.

Đây cũng là sự mạnh mẽ của Đại La, theo thời gian, Đại La có thể trải qua rất nhiều tiêu chuẩn nhân sinh cùng với trải nghiệm mà những sinh linh khác khó có thể tưởng tượng.

Nếu luận mỗi về ý chí Đại Đạo, Khương Trường Sinh tương đương với đã trải qua ngàn vạn thế.

Hắn đột nhiên suy nghĩ một chuyện, hắn tự xưng vạn thế luân hồi, thì ra nói trúng.

- Đã như vậy, gì không hóa thân hành tẩu thế gian, truyền đạo cho chúng sinh?

Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, hắn lúc này đưa thêm cho các ý chí đang xuyên qua chư thiên vạn giới một mục tiêu, chính là dạy bảo phàm linh.