Chương 1308 Tiên chính là tiên, ma chính là ma (1)
Từ khi trở lại Thái Ất Tiên Vực, Tô Dần nương tựa theo Hỗn Nguyên Bất Diệt Kim Thân cùng với tu vi Tiên Đế, quét ngang vô số cường giả Thái Ất Tiên Vực, thậm chí ngay cả Chiến thần Thiên Đình đều lạc bại trong tay hắn, tên Đấu Chiến tiên thánh triệt để truyền ra, hắn hành tẩu chư thiên, phàm là gặp được chuyện bất công, hắn đều sẽ ra tay, tựa như bốn tên phàm nhân trên núi này, chính là hắn cứu, mà bốn người này còn muốn bái hắn làm thầy, bị hắn từ chối.
Tuy từ chối, Tô Dần vẫn không nhịn được chỉ bảo bọn hắn vài câu, chỉ vì thân thế bọn hắn đặc thù, nếu như không có bản lĩnh, rất khó sống sót giữa thiên địa đầy thương mang.
- Sư phụ, nếu ngài dạy mấy người chúng ta, ngài chính là sư phụ của chúng ta, ngài yên tâm, chúng ta biết được ngài đang lo lắng cái gì, trong lòng của chúng ta, ngài là sư phụ của chúng ta, việc này tuyệt sẽ không lan truyền ra ngoài, ngày sau chúng ta cho dù chết, cũng sẽ không nói ra sự thật này!
Nữ tu sĩ nghiêm túc nói, Tô Dần nghe được, khóe miệng giật giật.
Hắn chậm rãi đứng dậy, nói:
- Gọi ba tiểu tử thúi kia đến đây, ta có chuyện muốn nói.
Nữ tu sĩ nghe xong, lúc này tan biến tại tại chỗ
Tô Dần giương mắt nhìn về phía bầu trời, suy nghĩ tung bay đến Đại La tiên vực, một trận chiến với Đạo Diễn đã qua mấy vạn năm, cũng không biết tình huống Diệp Tầm Địch tiền bối bây giờ như thế nào.
Tu luyện dưới Chư Thiên Đại Đạo Thụ, Diệp Tầm Địch cả ngày lẫn đêm làm bạn hắn, hai người tuy không có danh sư đồ, lại có tình sư đồ, Diệp Tầm Địch truyền thụ hắn không ít thần thông cùng với kinh nghiệm chiến đấu, mới để cho hắn trở về Thái Ất Tiên Vực đến giờ chưa bại một lần.
Đã có trên vạn năm không có đụng phải Diệp Tầm Địch ở trong Thần Du đại thiên địa, Tô Dần có chút bận tâm an nguy của hắn.
Bây giờ Đại La tiên vực ngư long hỗn tạp, có rất nhiều cường giả của đạo thống khác đến đây, trước đó không lâu đã có Tiên Đế gặp phải ám toán, kinh động Tiên đạo, tin tức truyền ra trong vòng tầng Tiên Đế trong Thần Du đại thiên địa, Đạo Môn cùng Phật Môn đã nhúng tay việc này, đang nghiêm túc điều tra.
Đang lúc Tô Dần lo lắng cho Diệp Tầm Địch, bốn bóng người xuất hiện sau lưng hắn, cùng nhau quỳ xuống, ba nam một nữ, trong đó hai người, trên mặt còn có vết thương, hai đầu lông mày còn chưa tan hết tức giận.
Tô Dần đưa lưng về phía bọn hắn, vạt áo tung bay theo gió, hắn nâng tay phải lên, nắm lấy trường thương màu vàng kim đứng thẳng bên cạnh, khí thế cả người đột nhiên thay đổi, thấy bốn người động dung, trong mắt tràn đầy vẻ sùng bái.
Đây chính là sư phụ của bọn họ, nhân vật mạnh nhất thiên hạ hôm nay, trên có thể đánh thần, dưới có thể phục ma, Đấu Chiến tiên thánh.
- Nam Túc đại thiên địa có cái thế Yêu Vương làm hại dân chúng, hư hư thực thực có cấu kết cùng Thiên Đình, ta sẽ đích thân đi tới, về sau sẽ không trở về nữa, các ngươi ngày sau cũng chỉ có thể dựa vào chính mình, mặc dù lai lịch các ngươi khác biệt, lại có vận mệnh giống nhau, cũng gánh lấy cừu hận giống nhau, về sau nhất định phải giúp đỡ lẫn nhau, chớ có cô phụ chờ mong của ta dành cho các ngươi.
Tô Dần đưa lưng về phía bốn người nói, ngữ khí bình tĩnh.
Bốn người nhất thời gấp, nữ tu sĩ vội vàng nói:
- Sư phụ, ngài không thể mang chúng ta cùng nhau đi cũng sao?
- Các ngươi quá yếu, Yêu Vương thổi một hơi sẽ tiêu diệt các ngươi, huống hồ, ta chính là Đấu Chiến tiên thánh, đây là chức trách của ta, ta sẽ vĩnh thế cô độc, sẽ không dừng lại ở bất kỳ chỗ nào, cũng sẽ không mang theo bất cứ người nào.
Tô Dần dứt lời, chậm rãi bay lên bay lên.
Bốn người vội vàng đứng lên, mong muốn giữ lại.
Tô Dần vung thương về sau quét qua, một cỗ gió mạnh kinh khủng quét ngang mà đi, hất tung bốn người ở trên mặt đất, khí huyết rung chuyển, vách núi phương xa càng bị quét ra một vết ngân to lớn, bụi đất cuồn cuộn, tuyết bay đầy trời.
- Ngay cả thương kình của ta đều gánh không được, các ngươi từ bỏ vọng tưởng đi.
Tô Dần nói xong lời này liền hóa thành một đạo kim quang mau chóng phi hành, trong chớp mắt đã tan biến tại chân trời.
Bốn người đầy bụi đất đỡ nhau đứng lên, bọn hắn mười phần khó chịu, linh lực trong cơ thể thật lâu không thể bình tĩnh.
- Đại sư huynh, tiếp theo chúng ta đi chỗ nào?
Nữ tu sĩ cắn răng hỏi.
Đại sư huynh yên lặng, trong mắt cũng là vẻ mờ mịt.
Một nam tu khí chất nho nhã sĩ mở miệng nói:
- Không bằng đi Thiên Giới thứ hai, bái nhập dưới trướng Huyền Nhật đế quân, Huyền Nhật đế quân mời chào giáo đồ, không hỏi nền móng, không hỏi tư chất.
Nữ tu sĩ cau mày nói:
- Huyền Nhật đế quân có nhiều ma sát với Thiên Đình, sư phụ không phải đã dặn dò qua, không cho phép chúng ta lại cuốn vào trong nhân quả của Thiên Đình à.
Ánh mắt tu sĩ nho nhã lạnh xuống, nói:
- Mặc dù chúng ta không muốn cuốn vào, vậy thì có thể vĩnh viễn tránh đi sao? Mặc dù các tiên thần tàn sát gia tộc chúng ta đều đền tội, nhưng hồn phách hắn xẫn còn, nói không chừng vạn năm sau sẽ lần nữa khôi phục thần vị, như thế thật công bằng sao? Mà nhân quả giữa chúng ta và Chính thần Thiên Đình đủ để cho các đại giáo phái, vận triều, thế gia vọng tộc thế gian tránh không kịp, chỉ có Huyền Nhật đế quân mới có thể nhận lấy chúng ta, đồng thời bảo hộ cho chúng ta.