← Quay lại trang sách

Chương 1324 Chương 1324: Địa Tiên giới, truyền thuyết (1)

Chu Bất Thế nghe xong, suy đoán trong lòng được nghiệm chứng, hắn nghe ra Tô Dần tán thưởng, lúc này ôm quyền nói:

- Đa tạ tiên thánh chỉ bảo.

Tô Dần khoát tay, quay người rời khỏi, lưu lại một phen cảm khái:

- Hậu bối thật sự càng ngày càng lợi hại, chờ mong ngươi ta có một ngày có thể chiến một trận.

Nghe vậy, trong mắt Chu Bất Thế lộ ra vẻ chờ mong.

Đánh với Đấu Chiến tiên thánh một trận?

Thân là thiên kiêu số một đương thời, hắn sao có thể không mong muốn.

Chu Bất Thế đưa ánh mắt nhìn về phía Trụ Thiên thương đang lơ lửng giữa không trung, nếu hắn còn không thể cầm lấy thanh thương này, vậy hắn cần tiếp tục mạnh lên, mãi cho đến khi có thể cầm lấy mới thôi.

Nghĩ xong, Chu Bất Thế lúc này tĩnh toạ, ở giữa không trung bắt đầu tu luyện.

Sau đó, không ngừng có Tu Tiên giả đến đây, đều do động tĩnh bị Đấu Chiến tiên thánh tạo thành hấp dẫn, nhưng cảm nhận được khí thế Chu Bất Thế cường đại, đều không dám quấy rầy, cũng có hai vị Tiên Đế cùng Chu Bất Thế hàn huyên một phen.

Cứ như vậy, chuyện xưa của Chu Bất Thế cùng Tru Thiên thương truyền ra ba ngàn thiên địa, lại thông qua Thần Du đại thiên địa truyền đến Đại La tiên vực.

Tiên Đạo đệ nhất thiên kiêu gặp thiên hàng chí bảo, mà chí bảo này là ngay cả Đấu Chiến tiên thánh đều cầm không nổi này, việc này để danh vọng của Chu Bất Thế trở nên càng cao, đồng thời cũng làm cho Đại La tiên vực bắt đầu chờ mong sau khi hắn phi thăng sẽ mang đến trùng kích như thế nào.

Từ sau khi đại chiến với Đạo Diễn kết thúc, nhóm Tiên Đế cùng Đại Thiên thế giới giao tiếp càng ngày càng nhiều, Tiên đạo sinh ra ma sát với càng nhiều đạo thống, các phương đạo thống không dám trực tiếp đắc tội Tiên đạo, cho nên ma sát đều là phạm vi nhỏ, mà tranh đấu giữa các thiên kiêu cũng đã mở màn, các Tiên Đế chờ mong Chu Bất Thế có thể dùng thân phận thiên kiêu làm rạng danh Tiên đạo.

Trong hư không.

Khương Trường Sinh cùng Mộ Linh Lạc đã đấu ngàn năm, không có phân thắng bại, chẳng qua chỉ là hưởng thụ chiến đấu, dĩ nhiên, Khương Trường Sinh rất khó hưởng thụ, dù sao thực lực sai biệt cách xa, nhưng có thể thấy Mộ Linh Lạc cao hứng, tâm tình của hắn cũng rất tốt.

- Trường Sinh ca ca. Phía trên Đại La Thần Tướng là cảnh giới gì?

Mộ Linh Lạc đi vào trước mặt Khương Trường Sinh, nhẹ giọng hỏi.

Đại chiến ngàn năm, để cho nàng triệt để quen thuộc về phương thức chiến đấu của Đại La, có thể vận dụng Đại La áo nghĩa trong đó, qua trận chiến này, nàng đã bắt đầu mơ về cảnh giới càng cao hơn.

Khương Trường Sinh vuốt vuốt đầu của nàng, cười nói:

- Chờ nàng đi đến Đại La Thần Tướng cảnh mới có thể nhìn trộm cảnh giới càng cao hơn, bằng không, không có chỗ tốt với nàng.

Hắn sẽ không thừa nhận mình cũng không biết cảnh giới càng cao hơn là cái gì, ngược lại cảnh giới là do hắn sáng tạo.

- Đi thôi, cần phải trở về, thuận tiện đi đến vùng trời nhỏ ta sáng tạo dạo một hồi.

Khương Trường Sinh dứt lời liền vung tay áo, mang theo Mộ Linh Lạc tan biến tại chỗ cũ.

Ngay sau đó, hai người tới xung quanh Đại La tiên vực.

Rìa Đại La tiên vực, tồn tại một phương thiên địa không người quấy rầy, nơi này chính là vũ trụ kiếp trước do Khương Trường Sinh sáng tạo, tuy chỉ là tiểu thiên địa, trên thực tế đã có thể được xưng là một phương vũ trụ.

Khương Trường Sinh hi vọng trong đây có thể thai nghén ra Địa Cầu, hắn gọi giới này là Địa Tiên giới.

Đã rất nhiều năm qua đi, Địa Tiên giới tạm thời còn không có thai nghén ra sinh linh, bất quá thiên địa phát triển rất không tệ.

Hai người rơi vào trong núi rừng, nơi này dòng sông tung hoành, xỏ xuyên qua rừng cây, sương mù mỏng manh tràn ngập, rất có ý vị của Tiên cảnh.

- Phiến thiên địa này có chỗ gì khác biệt?

Mộ Linh Lạc hỏi, thần niệm của nàng dễ dàng bao phủ Địa Tiên giới, không có xem ra chỗ gì khác biệt, ít nhất kém xa Đại La tiên vực, Linh giới.

Khương Trường Sinh trả lời:

- Xác thực không có chỗ khác biệt, chẳng qua là tùy tính mà làm, ta rót suy nghĩ của mình vào trong phiến thiên địa này, cho nên phiến thiên địa này khác biệt với những thiên địa khác, nó phát triển chịu ta ảnh hưởng, không giống thiên địa khác, còn không ra đời thì vạn sự vạn vật đều là không biết.

- Rót vào suy nghĩ? Còn có thể làm như vậy?

Mộ Linh Lạc tò mò hỏi.

Dùng tu vi của nàng, nàng cũng có thể khai thiên tích địa, vẫn chưa thể mở ra đại thế giới như Đại La tiên vực dạng này, mà tiểu thiên địa nàng tạo ra sẽ không sai biệt lắm với Phàm giới trong Hư Không Vô Tận, nàng chưa bao giờ nghĩ tới còn có thể rót suy nghĩ của mình vào trong thiên địa.

- Ừm, mảnh thiên địa này sẽ sinh ra tồn tại trong tưởng tượng của ta, cũng sẽ xuất hiện mệnh số trong tưởng tượng của ta, dĩ nhiên, phiến thiên địa này cũng có tạo hóa của chính mình.

Khương Trường Sinh mỉm cười nói.

Hắn sở dĩ không có trực tiếp sáng tạo tinh cầu, là bởi vì kiếp trước có lớn nói thuyết ‘Big Bang’ sáng tạo vũ trụ, cho nên hắn thiết lập tương lai Địa Tiên giới sẽ gặp được một trận nổ tung, hình thành vũ trụ Địa Cầu mà hắn biết, mà nhân loại sẽ sinh ra bắt nguồn từ một giọt nước ở trong biển cả.

- Chờ phát triển đến một giai đoạn, phiến thiên địa này sẽ không thể tu tiên.

Câu nói này của Khương Trường Sinh để Mộ Linh Lạc hoang mang.

Không thể tu tiên?

Nàng không khỏi hỏi:

- Vì sao không thể tu tiên?

- Ta muốn biết, nếu như không thể tu tiên, phàm linh không có lực lượng vượt qua cực hạn, bọn hắn sẽ đi con đường như thế nào.

Khương Trường Sinh cười nói.