← Quay lại trang sách

Chương 1326 Cổ Đạo thần vực, cực ý (1)

Khí thế thật mạnh mẽ, là ai không kiêng nể gì thế hiện ra pháp lực của mình?

- Cỗ khí tức này là của Chu Bất Thế! Chẳng lẽ hắn muốn nhổ cây thương kia lên?

- Thật đúng là khí tức của hắn, không ngờ vạn năm qua đi, hắn đã trưởng thành đến tình trạng như thế, pháp lực dạng này đủ để phi thăng nha?

- Cây thương kia đến tột cùng có lai lịch ra sao, ngay cả Tiên Đế đều cầm không nổi, đến tột cùng là vị đại ‌năng nào đang khảo nghiệm hắn?

Trong Lăng tiêu bảo điện, nhóm tiên thần nghị luận ầm ĩ, biết được là Chu Bất Thế làm ra, các tiên thần không‌ lúng túng, bắt đầu tò mò thảo luận.

Thiên Đế nhìn chằm chằm Tru Thiên thương, trên mặt chậm rãi lộ ra nụ cười.

- Thì ra là thế, đại kiếp chân chính mới bắt đầu, Chu Bất Thế, ngươi cũng đừng làm cho trẫm thất vọng.

Đánh với Huyền Nhật đế quân một trận đã qua thật ‌lâu, Thiên Đình chậm chạp không có phi thăng, Thiên Đế trước đó hoài nghi, bây giờ thấy Tru Thiên thương, hắn mới hiểu được.

Huyền Nhật đế quân chẳng qua là một kíp nổ, một mở màn‌dẫn tới đại kiếp.

Nhân vật cho đại kiếp chân chính chính là Chu Bất Thế, dùng uy vọng cùng thiên tư của con hàng này bây giờ, tất nhiên có thể tụ tập lực lượng vượt qua Đế Đình ngày xưa.

Một bên khác.

Chu Bất Thế nắm chặt Tru Thiên thương đang không ngừng tăng lên lực lượng, hắn sợ bị Thiên Đạo khu trục ra khỏi Thái Ất Tiên Vực, cho nên khống chế lực đạo rất tinh chuẩn.

Tru Thiên thương hơi rung động, điều này đại biểu Chu Bất Thế đã có được lực lượng nắm giữ nó.

Phương xa, tất cả người vây xem đang rất khẩn trương, không dám chớp mắt, sợ bỏ lỡ cái gì.

- Lên!

Chu Bất Thế bỗng nhiên hét lớn một tiếng, cánh tay phải đột nhiên nhấc lên, Tru Thiên thương đi theo dâng lên, tạo ra sóng khí khủng bố, chấn động cả bầu trời.

Giờ khắc này, chúng sinh hết thảy thiên địa trong Hư Không Vô Tận đều nghe được một tiếng hét lớn của hắn.

Ầm ầm

Lôi vân lăng không tụ tập, bao trùm đỉnh đầu Chu Bất Thế, mà các quỷ hồn âm Phủ tựa hồ cảm nhận được cái gì, dồn dập kêu rên.

Kinh thiên địa khiếp quỷ thần.

Một tia kim quang xuyên thủng biển mây, chiếu‌ vào trên người Chu Bất Thế.

Chu Bất Thế một tay cần Tru Thiên thương, cẩn thận cảm thụ được kim quang trên người, hắn mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.

- Đây là…

Chu Bất Thế nói một mình, từ nơi sâu xa, hắn hiểu được ‌cái gì, trên mặt lộ ra vẻ thoải mái.

Phương xa truyền đến tiếng hoan hô, đều đang chúc mừng Chu Bất Thế thành công, hoàn thành truyền‌ thuyết.

Chu Bất Thế không có cao hứng, hắn vung vẩy Tru Thiên thương một vòng, thuận tay dẫn theo, quay người nhìn về ‌phía bầu trời phương xa, trong ánh mắt tràn đầy chiến ý.

- Nếu ta là người chấp kiếp‌, vậy thì để cho ta náo long trời lở đất!

Đại La tiên vực, phía trên đám mây, một cung điện đứng thẳng, dị ‌ tượng cái này tiếp cái khác, Long Phượng Trình Tường.

Trong đại điện, ‌ Khương Tiển ngồi tĩnh tọa ở trên thủ tọa, phía dưới có ba người ngồi, phân biệt là Hắc Ám đại đế Khương Nghĩa, Đồng Tứ, Đồng Tuyết.

Khoảng cách võ đạo đại kiếp kết thúc đã qua rất lâu, thân phận của Hắc Ám đại đế sớm đã thành lịch sử, bây giờ sau khi Khương Nghĩa trùng tu, lần nữa đi đến đỉnh điểm phía dưới Đại La, hắn hiện tại cũng đang dùng Đại La làm mục tiêu.

Khương tộc nên ra một vị Đại La.

Mặc dù Đạo Tổ cùng Tổ Mẫu đều là Đại La, nhưng trong mắt Khương tộc, bọn hắn là phụ mẫu của toàn bộ Tiên đạo, Khương tộc nên tự mình xuất hiện một vị Đại La, mới có thể không phụ huyết mạch nổi danh của Đạo Tổ.

- Chu Bất Thế khiêu chiến đám tiên thần Thiên Đình đã tám mươi trận, đều bất bại, ngay cả Thiên Mệnh đều bại trong tay hắn, kẻ này còn không bỏ qua, xem ra tâm tư của hắn không đơn giản.

Khương Nghĩa ý vị thâm trường nói.

Khương Thiên Mệnh một mực là cường giả số một số hai Khương tộc, Thiên Hoàng, Tử Vi đại đế đều chỉ có thể dùng đại khí vận miễn cưỡng bảo trì bất bại, người Khương tộc chân chính có thể áp chế Khương Thiên Mệnh chỉ có Thiên Đế.

Đương nhiên, Khương Nghĩa vẫn cảm thấy mình mới là người mạnh nhất Khương tộc, chẳng qua là hắn hiện tại không thích hợp dùng thân phận người Khương tộc hiện thế.

Khương Tiển mở miệng nói:

- Trên người Chu Bất Thế mang đại nhân quả, đại kiếp Thái Ất Tiên Vực đã đang nổi lên, phụ hoàng tất đã biết được, chẳng qua đang bồi hắn diễn kịch thôi.

Đồng Tuyết nhịn không được hỏi:

- Vì sao muốn diễn, sư phụ, nghe các ngươi nói, Chu Bất Thế kia sẽ uy hiếp được Thiên Đình, nếu là uy hiếp, sao không nhổ hắn trước khi kiếp nạn kéo đến?

Đồng Tứ lắc đầu nói:

- Có lẽ đây là nhân quả mà Tiên đạo giảng, sớm nhổ, sẽ có vị Chu Bất Thế thứ hai, vị thứ ba, vô cùng vô tận, nhất định phải cùng nhau giải trừ cừu hận đã tích lũy trước đó, một kiếp này mới tính qua đi, mà đại chiến chính là phương thức giải quyết tốt nhất, một trận đại chiến đủ để cho chúng sinh từ bỏ cừu oán mới là điều Thiên Đế mong muốn.

Nghe vậy, Đồng Tuyết bừng tỉnh đại ngộ, nói:

- Trách không được, ở trong Huyền Mệnh, không cùng thời kỳ cũng có mâu thuẫn khác biệt, mỗi lần đều sẽ dẫn phát đại động, vô số cường giả trước vào sau tiếp, chết bởi trong tranh đấu, trước kia ta còn tưởng rằng là Huyền Mệnh dễ dàng nội đấu, hiện tại xem ra, mặc cho đạo thống gì đều gặp phải tình huống như vậy.