Chương 1327 Cổ Đạo thần vực, cực ý (2)
Nghe hai vị đồ nhi nói đến Huyền Mệnh, trên mặt Khương Tiển đầy tươi cười, nói:
- Nói đến chủ đạo đại kiếp, tiền bối bên cạnh các ngươi rất có tâm đắc, chính là hắn tụ tập được tất cả cừu hận của chúng sinh trong Đại Đạo hư không, Thiên Đình cùng Tiên đạo mới có thể danh chính ngôn thuận thống nhất Đại Đạo hư không.
Đồng Tứ, Đồng Tuyết lúc này nhìn về phía Khương Nghĩa, trong mắt tràn ngập kính nể.
Khương Nghĩa lắc đầu bật cười nói:
- Chủ đạo đại kiếp, sẽ bị nhân quả cắn trả, các ngươi chớ có học ta, chuyển di cừu hận, bản thân là đang sáng tạo cừu hận, nghiệp lực của ta phải dùng trăm vạn năm tra tấn mới tẩy sạch được.
Khương Tiển nói:
- Không sai, hắn ở tầng thứ mười tám Địa Ngục chịu khổ trăm vạn năm, mỗi ngày đều trải qua tra tấn sinh tử, cái này là cái giá, khác biệt với những đạo thống khác chính là Tiên đạo có Thiên Đạo chấp chưởng quy tắc, trêu đùa chúng sinh, sẽ cần phải trả giá thật lớn.
Thiên Đạo.
Đồng Tứ, Đồng Tuyết nổi lòng tôn kính, bọn hắn cũng là Tu Tiên giả, dùng cảnh giới của bọn hắn bây giờ đã có thể cảm nhận được Thiên Đạo tồn tại, đây là quy tắc mà Huyền Mệnh không có.
Huyền trong số mệnh, nhưng không hề có quy tắc đơn độc giám thị chúng sinh.
Mà lại bọn hắn có thể cảm giác được Thiên Đạo đang trưởng thành, đã không kém hơn lực lượng Đại Đạo.
Đạo thống có được quy tắc của mình, Tiên đạo đã đi ở đằng trước Huyền Mệnh.
- Tốt, không trò chuyện Hạ Giới nữa, gần đây Đại Thiên thế giới thịnh truyền về Cổ Đạo thần vực, các ngươi thấy như thế nào?
Khương Nghĩa nói sang chuyện khác.
Khương Tiển lắc đầu nói:
- Ta ngược lại không có hứng thú, trước đó đi Huyền Mệnh tu hành, mặc dù thu được lực lượng, nhưng cũng làm trễ nải tu tiên.
Khương Nghĩa cười nói:
- Cổ Đạo thần vực cũng không phải đạo thống, chẳng qua là một phương cơ duyên, bất quá nếu ngươi không đi, ta cũng không bắt buộc, ta cùng vài vị Khương tộc Tiên Đế chuẩn bị đi xem một chút.
Đồng Tứ do dự một chút, nói:
- Nghe đồn Cổ Đạo thần vực xuất hiện rất kỳ quái, ta lần trước trở lại Huyền Mệnh, cũng nghe có người trò chuyện về Cổ Đạo thần vực, Huyền Mệnh từng điều tra qua là ai tản ra tin tức, nhưng một mực không có điều tra rõ ràng, có khả năng là một hồi âm mưu, nghe đồn Cổ Đạo thần vực quá khoa trương, cái gì khởi tử hồi sinh, lập địa thành thánh, Đại Đạo Thánh bảo, phúc địa dạng này, trước kia chưa từng nghe nói qua.
Đồng Tuyết gật đầu, muốn khuyên Khương Nghĩa, lại sợ lộ ra mạo phạm.
Khương Nghĩa khoát tay nói:
- Không quan trọng, nếu như đây là một trận âm mưu, người sau lưng cũng tất có mưu đồ, trong này tất cũng có cơ duyên, mà ta cũng nên ra ngoài xông xáo, cứ tĩnh tọa ở đây, không nhìn thấy hi vọng Đại La.
Trước kia, hắn hăng hái bực nào, cảm giác mình thiên tư vô song, mà ở trong chuyện Đại La, hắn lần đầu thấy vô lực.
Trước Đại La, thiên tư thật không coi là cái gì, thiên kiêu mạnh hơn không thành được Đại La, không sớm thì muộn cũng sẽ bị những người khác đuổi theo, Khương Nghĩa nhìn xem hậu bối ngày xưa nhỏ yếu trở thành Tiên Đế giống như mình, hắn bị kích thích thật sâu, hắn càng thêm mong muốn đi đến Đại La.
- Không bằng mang chúng đi ta theo?
Đồng Tuyết bỗng nhiên nói, lời vừa ra khỏi miệng, nàng đã cảm giác có chút không ổn.
Đồng Tứ kinh ngạc nhìn về phía nàng, Khương Tiển thì cười không nói.
- Không cần, lần này đi cửu tử nhất sinh, cũng không phải trò đùa.
Khương Nghĩa trực tiếp từ chối, nói xong, hắn đứng dậy rời khỏi, hai bước đã tan biến trong đại điện.
Đồng Tuyết không khỏi nhìn về phía Khương Tiển, cẩn thận từng li từng tí hỏi:
- Sư phụ, ta nói sai?
Khương Tiển lắc đầu, không có nhiều lời cái gì.
Không chỉ Khương Nghĩa, theo tin đồn Cổ Đạo thần vực truyền vào trong Đại La tiên vực, càng ngày càng nhiều Tiên Đế đều muốn đi thử thời vận.
Trong hư không, các thiên địa lớn nhỏ không đều tụ tập, một mảnh đại thiên địa trung ương nhất tản ra hào quang óng ánh, chiếu sáng hết thảy thiên địa.
Một chiếc thuyền lớn dừng sát ở bên cạnh một vùng tiểu thế giới, đầu thuyền hướng đến đại thiên địa phương xa, có hai bóng người đang đứng trên boong thuyền, một nam tử áo bào trắng, một thân ảnh áo giáp màu tím.
Nam tử áo bào trắng gọi là Tư Trấn thánh quân, khuôn mặt uy nghiêm, thân ảnh áo giáp màu tím thì gọi là Cực Diệt chiến thần, tử khí vòng quanh cả người, chỉ có thể nhìn thấy thân hình, không thể xem rõ hình dáng của hắn.
- Muốn tiến hành ở chỗ này sao?
Cực Diệt chiến thần mở miệng hỏi.
Tư Trấn thánh quân thở dài một tiếng, nói:
- Vùng lĩnh vực này tồn tại ba phương siêu thoát đạo thống, nơi lưu cho chúng ta lựa chọn đã không nhiều, nơi này từng là cố thổ của Trần Khư, sáng tạo Cổ Đạo thần vực trong đây, lại càng dễ để các sinh linh trong lĩnh vực này tin tưởng.
Cực Diệt chiến thần yên lặng.
Tư Trấn thánh quân quay người, nhìn về phía một vòng màn sáng trên lầu chót của thuyền, hỏi:
- Cực ý có truyền tin tức tới hay không?