← Quay lại trang sách

Chương 1333 Chưởng khống cắn trả (1)

Thiết Thiên lão tổ?

Không đúng.

Không chỉ Đại Thiết Thiên Thuật mà Thiết Thiên lão tổ nắm giữ.

Khương Trường Sinh nhìn chằm chằm cự thạch phía trước, trong lòng nhanh chóng lướt qua ngàn vạn suy nghĩ. ‌

Thiết Thiên lão tổ cũng không có nói qua Đại Thiết Thiên Thuật là hắn tự sáng tạo, cho dù suy đoán ra là Đại Thiết Thiên ‌Thuật, cũng không cách nào xác định là không có quan hệ với Viễn Cổ Tiên Đạo.

Chẳng lẽ trong nhân quả này cất giấu cái gì?

Khương Trường Sinh suy nghĩ đến Thiết Thiên lão tổ, ‌hắn đang do dự có muốn hay không mở ra nhân quả xem xét bên trong hay không.

Nắm giữ Đại Thiết Thiên Thuật, hắn tự nhiên có thể giải mở do kén nhân quả do Đại Thiết Thiên Thuật tạo thành, chẳng qua là liên quan đến Đại Thiết Thiên Thuật, hắn sợ bên trong cất giấu tồn tại mà hắn tạm thời không thể trêu chọc.

Bất quá này, bản thân viên đá này là đi tới phía vùng lĩnh vực này, hắn không sớm thì muộn cũng sẽ ‌đối mặt.

Tuy không sớm thì ‌muộn, nhưng có thể muộn thì muộn.

Khương Trường Sinh quyết định tạm thời buông xuống thạch này, ‌ để phân thân ở đây trông giữ, hắn ngược lại cũng không màng cái gì.

Nghĩ xong, Khương Trường Sinh mang theo Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa rời khỏi, lưu lại phân thân trông coi cự thạch thần bí. Trở lại trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh không có đi xem Thái Ất Tiên Vực, mà củng cố nhân quả chi đạo.

Ngoại trừ Đại Thiết Thiên Thuật ra, nhân quả chi đạo mà Thiết Thiên lão tổ giảng giải có dẫn dắt rất lớn dành cho hắn, khiến cho hắn có nhiều ý nghĩ hơn về sáng tạo cảnh giới tiếp theo.

Cho đến hôm nay, Khương Trường Sinh nhận thấy quy tắc Đại Đạo đã vượt qua trăm loại, nhưng phần lớn đều là đọc lướt qua, quy tắc Đại Đạo chân chính hiểu sâu vẫn là nhân quả, thứ hai chính là khí vận cùng công đức.

Trước kia, hắn nghĩ trước quen thuộc ba ngàn Đại Đạo, lại sáng tạo đạo pháp hoàn toàn mới, sau đó mới phát hiện Đại Đạo cao thâm khó có thể tưởng tượng, trên trăm loại Đại Đạo lực lượng tập hợp một thân, cho dù Hỗn Nguyên Bất Diệt Kim Thân, cũng rất khó tiếp nhận.

Hắn cần xác định một loại Đại Đạo lực lượng là chủ thể, từ đó chưởng khống các Đại Đạo lực lượng khác.

Ngoài Lăng Tiêu bảo điện, Chu Bất Thế máu me khắp người nửa quỳ trước bậc thang ngọc, tay nắm Tru Thiên thương đang run rẩy.

Hai mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh ngạo nghễ phía trên Lăng Tiêu bảo điện.

Thiên Đế.

Thiên Đế cao cao tại thượng, người mặc đế bào, nhưng mặt ngoài đế bào bám vào lấy tầng một khí giáp màu vàng nhạt, phía sau càng có chín đầu khí vận Chân Long dữ tợn gầm thét, mà trong tay hắn nắm lấy một thanh kiếm, hiện lên màu xám, như là khói xám ngưng tụ mà thành.

Nhìn xuống Chu Bất Thế, vẻ mặt Thiên Đế đầy đạm mạc, chẳng qua, đáy mắt của hắn lộ ra vẻ tán thưởng.

Sau khi Hắn cùng Chu Bất Thế đại chiến phân ra thắng bại, tâm tình của hắn thối lui, lý trí khôi phục, đã nhảy ra kiếp số đi đối đãi tất cả những thứ này.

- Trường tranh đấu này cũng nên kết thúc, ngươi nói xem?

Thiên Đế chậm rãi mở miệng nói, ngữ khí bình thản, để cho người ta suy nghĩ không thấu ý nghĩ ‌của hắn.

Chu Bất Thế không có trả lời, pháp lực cùng thể lực của hắn đã triệt để hao hết, không có nằm xuống là đang ráng chống đỡ.

Thiên Đế giương mắt nhìn lên bốn phương tám hướng chiến trường cũng sắp kết thúc, theo Chu Bất Thế thảm bại, sĩ ‌khí một phương Tru Thiên liên minh giảm lớn, càng đánh càng hoảng hốt, cuối cùng rơi vào kết cục bị tàn sát.

Đúng lúc này, một hồi kim quang rơi xuống, bao phủ toàn bộ Thiên Giới, không chỉ Thiên Giới, phàm là nơi có chiến loạn trong Thái Ất Tiên Vực đều có thể thấy kim quang hạ xuống đầy trời.

- Kiếp nạn này nên kết thúc, ta, Phúc Nguyên thánh mẫu, nguyện bỏ công đức suốt đời trợ cứu hết thảy người vô tội gặp nạn, nguyện tiên thần sinh ra lòng thương hại, nguyện người mang thù mang hận, buông xuống cừu hận.

Âm thanh của Bạch Kỳ vang lên, thông qua Thiên Đạo công đức, rơi vào trong tai chúng sinh.

Nếu trước đó nói lời như vậy, những người tham chiến đều sẽ bỏ qua, chỉ cảm thấy hài hước, nhưng trải qua chiến đấu lâu như thế, trong lòng Tru Thiên liên minh chỉ có sợ hãi, Thiên Đình một phương cũng mệt mỏi, dù sao bọn hắn không phải vì Tiên đạo mà chiến, mà là nội đấu cùng sinh linh của Tiên đạo, làm trái chức trách của Thiên Đình.

Lực lượng công đức rơi xuống đầy trời, hóa thành sức sống tràn trề cứu vớt những người vô tội nhận lấy cái chết, phàm là người có công đức lớn hơn nghiệp lực, cũng đều sẽ theo đó phục sinh.

Đối mặt tạo hóa dạng này, Tru Thiên liên minh, Thiên Đình đều thu tay lại.

- Tiên đạo có kiếp nạn này, thật là do trẫm và Thiên Đình thất trách, trẫm sẽ lựa chọn một trật tự mới, thay thế Thiên Đình!

Âm thanh của Thiên Đế theo đó vang lên, xem như vẽ lên dấu chấm tròn co kiếp nạn này.

Chu Bất Thế triệt để nằm xuống, hắn chật vật mở hai mắt ra, nhìn công đức kim quang đầy trời, hắn thậm chí cảm nhận được thương thế của mình đang khôi phục.

- Công đức của ta cũng có thể thắng được nghiệp lực sao.

Chu Bất Thế lộ ra cười khổ, hồi tưởng lại một khắc mới được Tru Thiên thương, giống như ngay hôm qua.

Hắn bại trong trận chiến số mệnh này, hắn vốn nên thân tử đạo tiêu, bây giờ lại còn có thể sống được, có lẽ đây là do Thiên Đạo nhân từ.