Chương 1332 Đại Thiết Thiên Thuật, họa loạn kỷ nguyên (2)
Thời gian cực nhanh trôi qua.
Rất lâu sau.
Hết thảy Cầu Đạo giả đều đã tỉnh lại, Thiết Thiên lão tổ tằng hắng một tiếng, tất cả mọi người mở mắt nhìn về phía hắn.
- Đại Thiết Thiên Thuật dễ dàng để cho người ta trầm luân, chư vị sau này sử dụng cần phải vạn phần cẩn thận, chớ có rơi vào kết quả bi thảm như lão phu, sống không bằng chết.
Thiết Thiên lão tổ thở dài nói.
Một đạo nhân áo bào đen mở miệng hỏi:
- Xin hỏi lão tổ, Đại Thiết Thiên Thuật có thể bảo vệ Tiên đạo?
Thiết Thiên lão tổ trả lời:
- Chỉ có thể giữ được một tia hương hỏa, mệnh số của Tiên đạo đã hết.
Nghe nói như thế, Khương Trường Sinh càng ngày càng khẳng định, đạo tràng nơi đây cũng không phải tương lai, mà là quá khứ, cũng chính là Viễn Cổ Tiên Đạo.
Sự thật cũng đúng như thế, theo đạo hạnh của hắn càng ngày càng cao, càng ngày càng ít đại năng bị hắn đưa từ quá khứ đến tương lai có thể bắt kịp bước chân hắn, huống chi hắn mong muốn theo đuổi đạo pháp, dưới tình huống trong tương lai không có phối hợp, hắn chỉ có thể tới đến quá khứ nghe đạo.
Đạo thống phản thần chỉ có thể để Khương Trường Sinh thu hoạch được đạo pháp từ trên người những người khác, không thể tiến hành cảm ngộ theo truyền thừa bản thân hắn, tỷ như, Khương tộc chính là hậu duệ của hắn, đạo pháp có nguồn gốc từ hắn, nếu như hắn đi đạo tràng của Khương tộc ở tương lai nghe đạo, cũng thu hoạch được cảm ngộ, không phải trở thành tương lai của mình dạy bảo chính mình bây giờ mạnh lên.
Suy nghĩ như thế là không thể thành lập, càng không phù hợp nhân quả.
Có nhân mới có quả, không thể nhân cùng quả đều là hắn.
Trước đó hắn đi đạo tràng Tương Lai, chủ nhân đạo tràng đều là được Viễn Cổ Tiên Đạo truyền thừa, tỷ như Tiêu Hòa nương nương, Vạn Phật thủy tổ.
Khương Trường Sinh suy nghĩ nguyên nhân mình tới nghe đạo, hắn mở miệng nói:
- Nhân quả có nhưng ngưng tụ thành tồn tại tính thực chất hay không?
Khối cự thạch kia tràn ngập nhân quả quỷ dị, khiến cho hắn hoài nghi bản thân nó do nhân quả biến thành.
Thiết Thiên lão tổ liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Bản thân nhân quả như khí vận, sờ không được, không nhìn thấy, không có khả năng hóa thành tồn tại chân thực, nếu như có một vật có thể để ngươi sinh ra phán đoán sai lầm dạng này, nói vật này bị nhân quả bao bọc, để ngươi không thể nhìn thấu bản chất của nó.
Khương Trường Sinh nghe xong, truy vấn:
- Tồn tại như thế nào mới có thể làm đến loại trình độ này?
Thiết Thiên lão tổ yên lặng một lát, nói:
- Tiên đạo Thánh cảnh.
Khương Trường Sinh nhíu mày.
Tiên đạo Thánh cảnh, hắn đã không chỉ một lần nghe nói, mặc cho đạo thống gì đều có Thánh cảnh, mà Tiên đạo Thánh cảnh tuyệt không phải Đại La, mà là tồn tại càng cao vượt qua Đại La đạo quả.
Thấy Khương Trường Sinh không muốn hỏi tiếp, một vị Cầu Đạo giả khác nói ra hoang mang của mình:
- Đại Thiết Thiên Thuật có tạo hóa Đại Đạo khó phân biệt, nhưng sẽ gặp phải nhân quả cắn trả, nếu nhân quả cắn trả quá nặng, sẽ như thế nào?
Thiết Thiên lão tổ đưa ánh mắt rơi vào trên người người kia, tóc dài khô trắng phất phới dâng lên, hắn dùng một loại ngữ khí kinh dị nói:
- Như lão phu.
- Nhưng còn có người thảm hại hơn so với ngài?
Khương Trường Sinh nghe nói như thế, không khỏi nhìn về phía người đặt câu hỏi này, phương thức đặt hỏi này hết sức lạ lẫm. Kẻ nói chuyện là một đạo nhân áo bào trắng, khuôn mặt bình thường, thân hình cũng hết sức bình thường, trên người hắn ẩn chứa một cỗ khí chất vi diệu, khiến cho người gặp qua hắn rồi rất dễ dàng quên mất hắn.
Thiết Thiên lão tổ không trả lời ngay, bầu không khí trở nên vi diệu.
Đạo nhân áo bào trắng gắt gao nhìn chằm chằm hắn, tựa hồ là vì một chấp niệm nào đó.
Qua một hồi lâu, Thiết Thiên lão tổ mới trả lời:
- Có lẽ đầu nguồn họa loạn chính là nhân quả cắn trả đến cực hạn.
Đạo nhân áo bào trắng nghe vậy, như bị sét đánh, cả người trở nên thất hồn lạc phách.
Các Cầu Đạo giả khác tựa hồ biết cái gì, cũng không có kỳ lạ, bọn hắn tiếp tục hỏi thăm.
Khương Trường Sinh cũng không có lãng phí cơ hội, tức thời hỏi ra hoang mang của mình về nhân quả, mà vị đạo nhân áo bào trắng kia không hỏi thăm nữa, cả người cúi đầu, trạng thái hết sức không thích hợp.
Một mực đợi đến giảng đạo kết thúc, Thiết Thiên lão tổ mở miệng nói:
- Chư vị, cần phải trở về, bằng không sóng lớn nhân quả đột kích, các ngươi sẽ đi không được, chỉ có thể bồi lão phu ở đây chịu đựng tra tấn Vĩnh Hằng.
Tất cả mọi người đứng dậy, hướng Thiết Thiên lão tổ hành lễ, sau đó quay người rời khỏi, đi trở về cổ thụ môn xa xa.
Khương Trường Sinh cũng như thế, nhưng khi hắn rời, hắn cảm nhận được phía sau có ánh mắt khóa chặt mình, quay đầu nhìn lại, vừa rồi đối đầu với ánh mắt Thiết Thiên lão tổ.
- Chớ có cô phụ truyền thừa, cũng nên cảnh giác giáo huấn của quá khứ.
Thanh âm Thiết Thiên lão tổ truyền đến, ngữ khí đầy phức tạp.
Khương Trường Sinh nhíu mày, hắn đang muốn hỏi thăm lời này có ý gì, đã thấy Thiết Thiên lão tổ nhắm mắt, hắc ám dần dần thôn phệ thân ảnh của hắn.
- Thôi!
Khương Trường Sinh nghiêng đầu đi, tiếp tục hướng đến cổ thụ môn.
Rất nhanh, hắn bước ra cổ thụ môn, đạo thống phản thần lần này kết thúc.
Ý thức của hắn trở về hiện thực, hắn mở mắt, hắn tập được Đại Thiết Thiên Thuật lập tức bị cự thạch phía trước hấp dẫn.
Nhân quả này.
Lại là do Đại Thiết Thiên Thuật tạo thành.