← Quay lại trang sách

Chương 1341 Bị động biến chủ động (1)

Bên trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh không có tu luyện.

Hắn bỗng nhiên sinh ra một ý nghĩ.

Đó chính là tru diệt những tồn tại đang đuổi bắt Tiên đạo biến số kia, hóa bị động làm chủ động, để người sau lưng sớm ngày hiện thân.

Ngược lại mấy chục vạn năm, hắn rất khó đột phá, mà người mưu hại hắn đánh lén ở sau lưng, nói rõ cũng không nắm chắc đánh bại được hắn.

Khương Trường Sinh bắt đầu cảm thụ tiếng lòng các tín đồ, quả nhiên, còn có cường giả thần bí khác đang đuổi giết Tiên đạo biến số, những biến số này đều đến từ Viễn Cổ Tiên Đạo, bây giờ đã trở thành trụ cột rất vững vàng của Tiên đạo.

Cứ như vậy, Khương Trường Sinh thỉnh thoảng bắn ra một đạo Trần gia Khí Chỉ, không có sinh linh có thể gánh vác một chỉ của hắn.

Dần dần, việc này truyền ra bên trong Thần Du đại thiên địa, càng ngày càng nhiều Tiên Đế lộ ra việc này, bọn hắn hàn huyên trò chuyện, cuối cùng khi được Phúc Nguyên thánh mẫu nhắc nhở mới biết được chân tướng, là Đạo Tổ đang che chở bảo vệ bọn họ.

Một góc trong Thần Du đại thiên địa.

Phong Dục đi vào trong một tòa thành vừa hay nghe đến mấy chuyện này.

- Đại Đạo lực lượng kia là Đạo Tổ? Chẳng lẽ tiền bối nhận biết Đạo Tổ?

Phong Dục yên lặng suy nghĩ, không chỉ hắn được cứu, cho nên hắn không có suy nghĩ theo hướng âm mưu.

Hắn cũng cảm thấy tiền bối thần bí trong cơ thể có thể là người trong tiên đạo, chẳng qua là không biết thân phận chân thật của hắn, nếu như có quan hệ cùng Đạo Tổ.

Tim Phong Dục đập nhanh hơn, không dám nghĩ sâu.

Dù sao Đạo Tổ có thể nghe được tiếng lòng của chúng sinh.

Phía trên thuyền lớn.

Tư Trấn thánh quân đối mặt với Cổ Đạo thần vực phương xa, đang đánh đàn.

Một đạo thân ảnh trống rỗng xuất hiện phía sau hắn, chính là Vô Tướng tôn chủ tới từ Tham Nhân.

- Đạo Tổ đang tiễu sát sinh linh Tham Nhân, xem ra Đạo Tổ đã phát giác được bản tôn tồn tại, chuẩn bị hành động đi.

Lời Vô Tướng tôn chủ để Tư Trấn thánh quân dừng lại đánh đàn.

Tư Trấn thánh quân đưa lưng về phía Vô Tướng tôn chủ, hỏi:

- Vội vàng ra tay, có thể không ổn hay không?

- Nhất định phải ra tay, ngươi ta ngược lại đều muốn hành động, với loại đạo thống chưa có siêu thoát này, chủ nhân của nó có được thiên tư không thể tưởng tượng nổi, mười vạn năm đã có thể xuất hiện sự lột xác về thực lực, nếu hắn đã phát giác được, chúng ta không thể đợi thêm!

Vô Tướng tôn chủ không thể nghi ngờ nói, dứt lời, hắn quay người, để lại một câu nói rồi tan biến:

- Đợi Cực Ý phát động thế công đối với Tiên đạo, ta sẽ ra tay, ngẫm lại Đại Đạo sinh cơ!

Nghe vậy, vẻ mặt Tư Trấn thánh quân âm tình biến ảo.

Đối phương cường thế làm cho hắn rất khó chịu, mà lại để cho hắn xuất thủ trước, nguy hiểm thật sự quá lớn.

Tư Trấn thánh quân do dự một chút, cắn răng, từ trong ngực móc ra một khối ngọc bội, bóp nát nó.

- Lão tổ, ta cần ngài tương trợ!

Sau khi ra tay mấy chục lần, những sinh linh thần bí đuổi bắt biến số rõ ràng đạt được tin tức, dồn dập rút đi, không còn dám nhằm vào Tiên đạo.

Khương Trường Sinh thì bắt đầu chuẩn bị đại chiến.

Dùng đạo hạnh của hắn bây giờ, có thể dễ dàng thi trọn Tiên đạo vào trong lòng bàn tay, nếu như đánh không lại, vậy liền trốn, cho nên hắn không có áp lực quá lớn.

Một thân chí bảo, hắn vẫn rất có phấn khích.

- Theo những hành động của đám gia hoả kia đến xem, đối phương tuyệt đối là đạo thống, nếu là đạo thống, vậy thì mang ý nghĩa sẽ có người kiềm chế ta, sẽ có đạo thống tập kích Tiên đạo.

Khương Trường Sinh nghĩ được như vậy, lúc này để Thiên Đạo báo cho chư vị Đại La, để bọn hắn làm tốt chuẩn bị chiến đấu.

Rất nhanh, từng người từng người Đại La đạt được Thiên Đạo cảm ứng, thôi diễn đến kiếp nạn, bọn hắn dồn dập xuất quan, bắt đầu trù bị cho đại chiến.

Mấy năm sau.

Phân thân phụ trách giám sát Cổ Đạo thần vực phát hiện có từng đạo khí tức cường đại bay ra từ trong thiên địa phụ cận Cổ Đạo thần vực, hướng về phía Đại La tiên vực.

Quả nhiên.

Khương Trường Sinh đem ánh mắt nhìn về phía Cổ Đạo thần vực, hắn vốn muốn cho Cổ Đạo thần vực trở thành chỗ phúc họa của Tu Tiên giả, bất quá nếu đối phương muốn nhằm vào Tiên đạo, vậy thì đừng trách hắn không khách khí.

Hắn rút ra một sợi tóc, nhẹ nhàng bắn ra, sợi tóc này hư không tiêu thất, xê dịch đến bên trong hư không, theo hư không linh khí trôi đến chỗ sâu.

Phía trên thuyền lớn, Tư Trấn thánh quân nói với Cực Diệt chiến thần bên cạnh:

- Ngươi lại đi Tiên đạo, ta mời một vị tôn chủ ra tay, mục tiêu của ngươi là Đại Đạo sinh cơ, chớ có ham chiến, đồng thời đề phòng Tham Nhân, bọn hắn không đáng tín nhiệm.

Cực Diệt chiến thần nghe xong, thở dài một hơi, lúc này tan biến tại chỗ.

Tư Trấn thánh quân thì thả người nhảy lên, bay về trung ương đại thiên địa phương xa, nơi đó chính là Cổ Đạo thần vực do hắn sáng tạo.

Bên trong Cổ Đạo thần vực tự thành một phương vũ trụ mênh mông.

Trên đỉnh núi, biển mây cuồn cuộn.

Kiếm Thần đứng bên trên vách núi, nhìn mặt trời lặn phương xa, bên trong Thái Dương tinh có một đầu Tam Túc Kim Ô đang vỗ cánh.

Lần lượt từng bóng người như kiếm buông xuống, rơi vào hắn phía sau.