← Quay lại trang sách

Chương 1340 Có lẽ nên đi theo hướng nhân quả

Tiền bối, lực lượng mạnh hơn là của ngài...

Phong Dục thận trọng hỏi, trong lòng không hiểu lo lắng.

Côn Luân giáo chủ cũng nghĩ tới chỗ này, nếu như phía sau Hỗn Nguyên thần phù còn có lực lượng mạnh hơn, vì sao tồn tại mạnh hơn không giúp đỡ hắn khôi phục bản thể?

Khí Linh hừ hừ nói:

- Tự nhiên là lực lượng Đại Đạo, Đại Đạo ở khắp mọi nơi!

Phong Dục, Côn Luân giáo chủ nghe xong, đều bừng tỉnh đại ngộ.

Côn Luân giáo chủ tin tưởng không nghi ngờ, bởi vì hắn xác thực cảm nhận được khí tức Đại Đạo rất nồng đậm từ bên trong Hỗn Nguyên thần phù.

Cùng lúc đó.

Khương Trường Sinh đang ở bên trong Tử Tiêu cung lĩnh hội nhân quả chi đạo nghe được tiếng của Khí Linh.

- Chủ nhân, cầu cứu a!

Khương Trường Sinh mở mắt, liếc mắt đã khóa chặt vị trí Hỗn Nguyên thần phù, hắn thấy được thân ảnh thần bí kia.

Khí tức nhân quả thật nồng nặc.

Quả nhiên, phía sau cự thạch thần bí có một nhánh đạo thống nắm giữ nhân quả chi đạo đang mưu đồ cái gì.

Khương Trường Sinh xem thấu cảnh giới của kẻ địch mà hai người Phong Dục phải đối mặt, Thánh cảnh.

Hắn dùng hương hỏa diễn toán, không ngoài dự liệu của hắn, giá trị hương hỏa ở vào khoảng hơn ba mươi vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa.

Khương Trường Sinh nâng tay phải lên, ngón trỏ duỗi ra, cách không thi triển thần thông. Lần này, thật sự là Trần gia Khí Chỉ.

Trần gia Khí Chỉ đi qua hắn cải tiến, đã trở thành thần thông khí kình có thể gánh chịu đủ loại lực lượng Đại Đạo.

Một chỉ bắn ra, một đạo kình khí theo đầu ngón tay toát ra, cấp tốc tan biến.

Trong chớp nhoáng này, khí thế cường đại kinh động đến Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ.

- Xảy ra chuyện gì?

Mộ Linh Lạc vội vàng hỏi.

Bạch Kỳ cũng khẩn trương nhìn về phía Khương Trường Sinh, chẳng lẽ có cường địch giết tới Đại La tiên vực?

Khương Trường Sinh phong khinh vân đạm trả lời:

- Không có cái gì, có tiểu gia khỏa đang cầu cứu, trợ giúp nó một chút.

Giết Thánh cảnh của đạo thống đã không thể thu được sinh tồn ban thưởng, cho nên hắn cũng không có nghiêm túc.

Đến nỗi dò xét tình báo, hắn cũng bỏ đi ý nghĩ này, người sau lưng nếu hư hư thực thực nắm giữ Đại Thiết Thiên Thuật, dựa vào thu lấy trí nhớ là không thể thực hiện được, còn dễ dàng đánh rắn động cỏ.

Giết là xong, còn có thể chấn nhiếp kẻ địch.

- Lực lượng mạnh hơn? Ta cũng muốn xem xem các ngươi có thể mời đến lực lượng như thế nào, chẳng lẽ các ngươi còn có thể mời đến Đạo Tổ?

Thân ảnh vĩ ngạn ở giữa hồng quang tiến lên, phát ra tiếng hừ lạnh khinh miệt.

Hắn điều tra qua Tiên đạo, ngoại trừ Tiên đạo Đạo Tổ, những sinh linh khác không đáng để lo, đến nỗi tồn tại gọi là Đại La, hắn không biết đến, nhưng nghe nói chỉ có thể miễn cưỡng chống lại Thánh cảnh của Đạo Diễn.

Hắn tới từ Tham Nhân, cùng là Thánh cảnh, hắn tự nhiên cảm giác mình mạnh hơn Diễn Thánh, đây là cảm giác ưu việt do đạo thống chênh lệch mang tới.

Khí Linh Hỗn Nguyên thần phù phát ra tiếng:

- Chờ Đại Đạo lực lượng buông xuống, ngươi cũng đừng khóc!

Lời hài đồng nói ra dẫn tới thân ảnh vĩ ngạn phát ra tiếng chế giễu, ngay cả Phong Dục đều cảm giác đến thẹn thùng không thôi.

Thế nào cảm giác vị tiền bối này....

Có thể bị trấn áp nhiều năm, linh trí bị hao tổn?

Phong Dục chỉ có thể đưa ra lí do như thế, dù sao thì tiền bối đã bồi hắn hơn hai trăm vạn năm, không thể nào là hài đồng.

Thân ảnh vĩ ngạn càng ngày càng gần, sát ý đã phong tỏa hai người Phong Dục, để bọn hắn không thể động đậy.

Côn Luân giáo chủ tản thần niệm ra, nhưng hắn thất vọng phát hiện bên trong phạm vi thần niệm cũng không có khí tức cường đại tiếp cận, càng không có lực lượng Đại Đạo gợn sóng.

- Lực lượng Đại Đạo? Bên trong hư không này.

Thân ảnh vĩ ngạn lần nữa mở miệng, còn chưa có nói xong, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại.

Một cột sáng màu tím sậm từ trên trời giáng xuống, dùng tốc độ vượt qua đạo thống Thánh cảnh phản ứng buông xuống, thân ảnh vĩ ngạn đều không kịp phản ứng, huống chi Phong Dục, Côn Luân giáo chủ.

Trần gia Khí Chỉ mang theo lực lượng nhân quả, tru diệt thân ảnh vĩ ngạn.

Chính là bởi vì Nhân Quả đại đạo, dẫn đến thân ảnh vĩ ngạn không thể cảm giác.

Thân tử đạo tiêu.

Phong Dục, Côn Luân giáo chủ hoàn toàn không có thấy rõ ràng, chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên màn sáng màu tím, một cỗ lực lượng kinh khủng trùng kích thổi bay bọn hắn ra ngoài.

Đợi hai người ổn định thân hình, nhân quả Khí Chỉ đã tan biến, biến mất theo còn có thân ảnh vĩ ngạn kia.

- Kết thúc?

Phong Dục trừng to mắt, nuốt nước miếng một cái, nhịn không được hỏi.

Côn Luân giáo chủ cũng bị hù dọa, hắn đã đến gần vô hạn với Đại La, hắn lại hoàn toàn không thấy rõ lực lượng Đại Đạo vừa rồi.

Hắn không khỏi nhìn về phía tay phải đang run rẩy của Phong Dục, Hỗn Nguyên thần phù phiêu phù ở trên lòng bàn tay, thoạt nhìn rất thần bí.

- Như thế nào?

Tiếng Khí Linh truyền ra, ngữ khí tràn ngập đắc ý.

Phong Dục vội vàng hỏi:

- Đây là lực lượng Đại Đạo gì?

- Nhân quả!

Khí Linh chắc chắn nói, đi theo cười nói:

- Dùng đạo của người, trả lại cho người!

Côn Luân giáo chủ cũng nghiên cứu nhân quả chi đạo, hôm nay gặp phải phiền toái khiến cho hắn bỗng nhiên có hướng đi.

Có lẽ, hắn nên đi theo nhân quả chi đạo.