Chương 1381 Đột phá Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ mười bảy (2)
Các ngươi đang lo lắng cho ta?
Khương Trường Sinh mở miệng cười hỏi.
Lần này độ kiếp đột phá, bỏ ra mấy ngàn năm, xác thực khiến hai nữ lo lắng.
Nghe vậy, Mộ Linh Lạc đột nhiên mở mắt, xuất hiện ở trước mặt hắn, Bạch Kỳ đi theo quay người, phản ứng đầu tiên của nàng cũng là xông lại, chẳng qua là tốc độ kém xa Mộ Linh Lạc.
- Trường Sinh ca ca, có cường địch đột kích? Là Chu Quái sao?
Mộ Linh Lạc nhanh chóng hỏi.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Không có, chẳng qua đột nhiên có lĩnh ngộ, ra ngoài tu hành thần thông.
Ánh mắt Bạch Kỳ sáng lên, hỏi:
- Chẳng lẽ khí tức khủng bố vài ngàn năm trước kia là thần thông của chủ nhân ngài?
Khương Trường Sinh gật đầu, Bàn Cổ hư ảnh xác thực tương đương với thần thông của hắn.
- Thì ra là thế.
Mộ Linh Lạc thở dài một hơi.
Khương Trường Sinh chuyển hướng nói:
- Mặc dù Chu Quái không có đến, nhưng ta chuẩn bị đi một chuyến.
Ý nghĩ của Đạo Côn Luân rất đúng, làm số ít người được Khương Trường Sinh quan tâm, tiếng lòng Đạo Côn Luân tự nhiên bị hắn nghe được.
Từ khi đi vào Đại Thiên thế giới, uy vọng của Tiên đạo đúng là dựa vào từng cuộc chiến phòng thủ đánh ra, thoạt nhìn mạnh mẽ, nhưng cũng không vững chắc.
Một đầu lão hổ không đả thương người, tuy mạnh mẽ, nhưng ở chung lâu, cũng sẽ cho người quên đi hoảng sợ.
Khương Trường Sinh muốn cho Chu Quái cảm thụ một chút sự mạnh mẽ của nhân quả chi đạo, nhìn một chút nhân quả chi đạo của người nào càng mạnh hơn.
- Chủ nhân, cần phải mang các Đại La đi không?
Bạch Kỳ hỏi.
Tựa hồ sợ Khương Trường Sinh hiểu lầm, nàng bồi thêm một câu, nói:
- Không cầu bọn hắn có thể giúp đỡ, ít nhất phải nhìn một chút ngài mạnh mẽ, như thế mới tiện củng cố địa vị của ngài, hậu bối Tiên đạo, bắt đầu xem Đại La là trời, đây cũng không phải chuyện tốt.
Khương Trường Sinh mặc dù có thể nghe được tiếng lòng của hết thảy tín đồ, nhưng số lượng tín đồ được hắn nghe tiếng lòng vĩnh viễn chỉ có thể là số ít, tuyệt đại đa số sinh linh có địa vị chênh lệch với hắn quá xa xôi, rất dễ dàng quên đi thần thoại của hắn.
Khương Trường Sinh trầm ngâm nói:
- Được thôi, vừa rồi ta chuẩn bị giảng đạo, trước tiên giảng một trận ở bên trong Thần Du đại thiên địa, lại giảng một trận cho các Đại La.
Bạch Kỳ nghe xong, phấn khởi.
Hai nữ cùng hắn trò chuyện trong chốc lát, không lại quấy rầy hắn.
- Quan mà chủ nhân đang mang trên đầu thật dễ nhìn, cũng không biết có phải pháp bảo hay không.
Bạch Kỳ yên lặng suy nghĩ, Tạo Hóa Quy Nguyên Quan quá hấp dẫn ánh mắt của nàng, nếu trước đó hình dung Khương Trường Sinh, chỉ có thể dùng hai từ nội liễm, nhưng khi mang theo Tạo Hóa Quy Nguyên Quan, hình tượng đã trở nên khác biệt.
Khương Trường Sinh không có tu luyện, mà đi ra Tử Tiêu cung, đứng trên bậc thang, nhìn xuống Tam Thập Tam Trọng Thiên, hắn phát hiện mình lần đầu tiên đứng ở chỗ này cúi xem chúng sinh trong Đại La tiên vực.
So sánh với cảnh tượng xây dựng Đại La tiên vực, quả nhiên là hoàn toàn khác biệt, thậm chí có thể nói là khác biệt như ngày và đêm.
Đối với hắn mà nói, xây dựng Đại La tiên vực giống như mới xảy ra hôm qua, nhưng đối với những người khác mà nói, Đạo Tổ xây dựng Đại La tiên vực đã là truyền thuyết xa xưa.
Khương Trường Sinh cái gì cũng không làm, chỉ nhìn như vậy, chúng sinh vạn thái vào hết trong mắt của hắn.
Rất lâu.
Khương Trường Sinh ở trong lòng diễn toán.
- Người mạnh nhất bên trong Chu Quái mạnh bao nhiêu?
Năng lực diễn toán của hệ thống một mực có quan hệ với hắn, phạm vi diễn toán trải qua hơn trăm vạn năm mở rộng, sớm đã không biết lớn bao nhiêu.
"Cần tiêu hao 46,500 vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không?"
Không.
Trách không được dám ám toán Tiên đạo.
Bất quá thực lực như vậy, không khó lắm khi đi diệt Tiên đạo trước đó, vì sao chẳng qua là ám toán?
Khương Trường Sinh lại tính toán một thoáng tồn tại sau lưng truyền bá pháp môn Chu Quái lúc trước mạnh bao nhiêu.
"Cần tiêu hao 28 triệu Thiên Đạo giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không?"
Trách không được, xem ra lúc trước hành động ám toán, chẳng qua là một vị Đạo Hư Tôn Chủ nào đó bên trong Chu Quái tự tiện làm chủ.
Khương Trường Sinh suy nghĩ như vậy, hắn cũng không tính từ bỏ kế hoạch trả thù.
Cái gì đánh chó còn phải xem mặt chủ, không tồn tại.
Bây giờ hắn đã đủ mạnh, vậy sẽ phải để Chu Quái ăn hết khổ, bằng không thường cách một đoạn thời gian lại có siêu thoát đạo thống đột kích, quá ảnh hưởng hắn tu luyện.
Sau khi đi đến Đại La Kim Tiên, hắn lại bế quan, nhất định thời gian dài hơn.
Hắn đã quyết định, muốn tận toàn lực bồi dưỡng được một tôn Đại La Thần Tướng, như thế thì hắn mới có thể an tâm tu luyện.
Trước mắt, về ứng cử viên cho Đại La Thần Tướng, hắn còn đang do dự.
Trước kia hắn muốn bồi dưỡng Vạn Phật thủy tổ, nhưng Đạo Côn Luân hóa giải một trận kiếp nạn cho Tiên đạo, cường thế đi vào ánh mắt của hắn.
Đạo Côn Luân có đại công gần đây, mà Vạn Phật thủy tổ thì có đại công lâu dài, khó phân cao thấp.
Vậy thì xem ở bên trong giảng đạo lần sau, ai có thể biểu hiện càng tốt hơn!
Khương Trường Sinh có quyết định, hắn tan biến trước đại điện.
Một giây sau, hắn đến Thiên Giới của Đại La tiên vực.
Nói ra, hắn đã có mấy trăm vạn năm chưa có tới Thiên Đình, hôm nay tới nhìn một cái, ngược lại vừa đột phá xong, cũng để cho mình thư giãn một tí.
Hắn xuất hiện tại trước Nam Thiên môn, nhìn Nam Thiên môn dãi dầu sương gió, mặt trên còn có một chút vết máu mà tuế nguyệt đều không thể xóa đi.