Chương 1389 Kế hoạch Đạo Diễn niết bàn
Tầm Tà Diễn Thánh vừa dứt lời, hết thảy Diễn Thánh, Diễn Quân đều lâm vào bên trong an tĩnh, đều mang tâm tư.
Phần lớn bọn hắn đều hết sức bao la mờ mịt, không biết nên đi nơi nào, không biết vận mệnh Đạo Diễn nên như thế nào.
Rất lâu.
Tầm Tà Diễn Thánh chậm rãi mở lời:
- Bây giờ chúng ta nhìn như an ổn, nhưng thời gian lưu cho chúng ta đã không nhiều lắm, ta kiến nghị vận dụng kế hoạch Đạo Diễn niết bàn.
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người sợ hãi.
- Không thể! Chúng ta còn chưa tới loại trình độ đó.
- Niết bàn kế hoạch đây chính là tuyệt không sinh lộ dưới tình huống mới có thể thi triển, mà lại…
- Ta phản đối, đùa gì thế, ngươi nói bên ngoài nguy hiểm hơn, vậy cũng phải đi mới biết được!
- Ta cũng cảm thấy có thể được, cùng lúc nào đi xông xáo nguy hiểm không biết, không bằng mượn uy phong Tiên đạo mà sống sót, các ngươi còn không nhìn ra được sao, Tiên đạo có xu thế đạo thống bá chủ, thậm chí vượt qua Cực Ý, Tham Nhân.
Diễn Thánh, Diễn Quân tranh luận lấy, tuyệt đại đa số người đều phản đối, nhưng có số ít Diễn Thánh đồng ý, bọn hắn cảnh giới cao, nhìn càng thêm xa.
Đạo Diễn thảm bại đã rất nhiều năm, bọn hắn ẩn núp lâu như thế, một mực không nhìn thấy hi vọng, đừng nói khôi phục nguyên khí, vẫn luôn đang chạy trốn, Huyền Mệnh cùng Trấn Xu cắn bọn hắn không thả, còn có vô số cừu địch của Đạo Diễn cũng bất cứ lúc nào trả thù, Đạo Diễn hoành hành bá đạo quá lâu, bao nhiêu sinh linh hận không thể chém tận giết tuyệt bọn hắn, chút cừu hận này đã hoàn toàn bạo phát sau khi Đạo Diễn thảm bại, dù là Diễn Thánh, cũng cảm thấy thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.
Tầm Tà Diễn Thánh dùng một giọng nói dứt khoát lại bất đắc dĩ:
- Có lẽ Đạo Diễn đã đến mức độ bị dồn vào tử địa rồi sinh ra, người nào không muốn, có thể tự động rời đi, ta sẽ dẫn đầu những người còn lại mở ra kế hoạch niết bàn.
- Chư vị, Đại Thiên thế giới, gặp lại!
…
Từ sau khi kết thúc giảng đạo, Khương Trường Sinh không hề rời đi Tử Tiêu cung, hắn ở bên trong Tử Tiêu cung báo mộng giảng đạo cho Đạo Côn Luân, Bình An, Hoang Xuyên, đều đơn độc giảng đạo, để ba người được ích lợi không nhỏ.
Trong đó, khoảng cách giữa Đạo Côn Luân và Đại La Thần Tướng càng ngày càng gần, hắn sở dĩ có thể thu hoạch lớn nhất bên trong quá trình nghe đạo, ngoại trừ tư chất cùng ngộ tính bản thân ra, càng quan trọng hơn là hắn giống như Khương Trường Sinh, đều tinh tu nhân quả chi đạo, xem như người trong đồng đạo.
Có đôi khi, lựa chọn có thể quyết định lộ trình dài hay ngắn.
Bởi vì vì Đạo Tổ vừa giảng đạo kết thúc, cho nên bầu không khí trong Đại La tiên vực rất hòa hài, giữa các giáo phái không có ma sát.
Thoáng chớp mắt mười vạn năm đi qua.
Khương Trường Sinh dừng lại việc cho giảng đạo ba người, Đạo Côn Luân tại Đạo Môn tuyên bố bế trường quan, mà Bình An, Hoang Xuyên đã sờ đến cánh cửa Đại La.
Đợi Đạo Côn Luân chứng được Đại La Thần Tướng, Khương Trường Sinh sẽ hành động.
Đã rất nhiều năm qua đi, hắn đã đã tìm được Chu Quái tồn tại.
Bên trong vùng lĩnh vực này ẩn núp một vài sinh linh Chu Quái, dựa vào bọn hắn, Khương Trường Sinh có rất nhiều biện pháp tìm được vị trí của Chu Quái, không thể không nói, Chu Quái là thật xa, xa xôi như thế còn tới ám toán Tiên đạo, Khương Trường Sinh cảm thấy người quyết định ít nhiều có chút bệnh vặt.
Khương Trường Sinh ngồi bên trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa đưa lên ý chí, cảm ngộ ý chí, sau khi thành tựu Đại La Kim Tiên, tất cả những thủ đoạn này đều trở nên càng thêm thông thuận, tự nhiên, hiệu quả cũng vượt xa lúc trước.
Hắn đang đang tự hỏi, tiếp theo chuyên tu Đại Đạo quy tắc nào, bây giờ, hắn có thể cảm giác được Đại Đạo quy tắc cũng càng thêm rõ ràng, hắn không cần cố ý đi tìm, ngồi bên trong Tử Tiêu cung, đã có thể cảm ngộ Đại Đạo quy tắc bên trong hư không.
Một ngàn loại Đại Đạo quy tắc mặc hắn lựa chọn, đây cũng là sự mạnh mẽ của Đại La Kim Tiên.
Đại Đạo một mực tồn tại, nhưng như thế nào sinh ra cảm ứng cùng Đại Đạo, đây là cửa ải khó mà chúng sinh rất khó vượt qua.
Khương Trường Sinh càng nghĩ, quyết định trên đường đi đến Chu Quái có khả năng cảm thụ Đại Đạo bên trong hư không một phen thật tốt, có lẽ tồn tại Đại Đạo quy tắc đặc thù.
Ba ngàn Đại Đạo chẳng qua là gọi chung, cụ thể có bao nhiêu Đại Đạo quy tắc, không người biết được.
Đúng lúc này, Khương Trường Sinh bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, ngẩng đầu nhìn về phía bên trong hư không.
Chỉ thấy sâu trong hư không có một hồi thất thải hào quang đang vọt tới, giống như sương mù giống như sông, bao phủ tới Đại La tiên vực.
Đây là tầm mắt của Đại La Kim Tiên, trên thực tế, mảnh hào quang này căn bản nhìn không thấy, như là một hồi gió mát vô hình lướt qua hư không.
- Đây là Tình Tự lực lượng của Đạo Diễn, bọn hắn muốn làm cái gì?
Khương Trường Sinh nhíu mày suy nghĩ, đi theo bấm ngón tay suy tính.
Cảnh giới của hắn đã vượt qua toàn thể đạo thống, tính thấu Đạo Diễn, đối với hắn mà nói không khó.