Chương 1429 Cái gọi là hạo kiếp, hiện thực giảng đạo (1)
Mặc dù trở thành Đại La Thần Tướng, hắn vẫn như cũ có một tâm rất hiếu chiến, chẳng qua là hắn đã thật lâu không có gặp được đối thủ thích hợp.
- Vậy để nhường đệ tử của mỗi người đi ngăn cản đi, nhớ kỹ, Đại La Thần Tướng chúng ta không thể tự mình ra tay, làm trái Thiên Đạo.
Đạo Côn Luân căn dặn, hắn biết rõ Đại La Thần Tướng mạnh mẽ, một khi Đại La Thần Tướng tham gia, chính là hạo kiếp trước nay chưa từng có.
Cực Quang thần quân nói:
- Nhưng nếu Yêu Đế thành tựu Đại La Thần Tướng, vẫn như cũ muốn chủ đạo Yêu tộc, làm sao đây?
Đạo Côn Luân ý vị thâm trường nói:
- Nhân tộc cũng sẽ sinh ra Đại La Thần Tướng.
Lời vừa nói ra, trong lòng Vạn Phật thủy tổ, Cực Quang thần quân chấn động, bọn hắn kinh ngạc không phải lại một vị Đại La Thần Tướng sinh ra, mà là chấn kinh đạo hạnh của Đạo Côn Luân, bọn hắn còn không tính được tới mới Đại La Thần Tướng tồn tại, nhưng Đạo Côn Luân có thể, điều này nói rõ đạo hạnh của bọn hắn chênh lệch càng lúc càng lớn.
Thân truyền đệ tử cùng ký danh đệ tử chênh lệch quả nhiên tồn tại.
Trong lòng hai vị Đại La Thần Tướng có hơi đắng chát.
Theo sau, bọn hắn lại trò chuyện trong chốc lát, đường ai nấy đi.
Bờ biển, Khương Nghĩa cùng Bạch Kỳ ngồi đối diện trên bờ cát, ở giữa có đặt một cái bàn nhỏ, phía trên trưng bày thịt rượu.
Khương Nghĩa đang nắm một khối ngọc bội, cẩn thận xem xét, càng xem càng kinh ngạc.
Bạch Kỳ uống một chén, cười nói:
- Đừng xem, chủ nhân cho, có thể kém?
Khương Nghĩa hơi lộ ra lúng túng nói:
- Ta tự nhiên không phải nghi vấn, chỉ là có chút hổ thẹn, dù sao việc này ta che giấu, không có thông báo gia gia một tiếng, có mất lễ phép.
Bạch Kỳ liếc nhìn thành trì đạo tràng phương xa, trong lúc mơ hồ có thể thấy rất nhiều sinh linh ra ra vào vào, náo nhiệt mà phồn hoa.
Nàng một lần nữa nhìn về phía Khương Nghĩa, nói:
- Ngươi đã là Thần Tướng, muốn một mực đợi ở chỗ này à, gạt nàng, cẩn thận xảy ra việc lớn.
Khương Nghĩa nghiêm mặt nói:
- Thân phận của nàng mẫn cảm, một khi biết được thân phận của ta, tất nhiên bị Chu Quái lợi dụng, huống hồ, nàng cũng không hy vọng lại bị Chu Quái cùng với thế tục quấy rầy, chỉ muốn đợi ở chỗ này tu tiên thật tốt, hiện tại rất tốt, không người nào bên trong Chu Quái quan tâm nàng.
Hắn là Đại La Thần Tướng, nếu quan hệ của hai người truyền ra, Chu Quái tất sẽ kết giao hắn, thậm chí cuốn theo nàng, đây cũng không phải là chuyện tốt.
Chu Quái đầu nhập Tiên Đạo đã lâu, càng ngày càng nhiều cường giả phản chiến, thậm chí muốn dung nhập vào bên trong Tiên đạo, xây dựng giáo phái của mình, nhưng Đại La giáo phái hết sức đề phòng đối với bọn hắn, dẫn đến bọn hắn một mực không thể tu được đạo pháp thượng thừa nhất.
Bạch Kỳ không tiếp tục khuyên nhiều, đây đều việc riêng của Khương Nghĩa.
Nàng nói sang chuyện khác, nói: -
Yêu tộc Yêu Đế sắp thành tựu Đại La Thần Tướng, dã tâm của hắn rất lớn, thậm chí muốn muốn lật đổ địa vị của nhân tộc, mặc dù ta cũng thuộc về với Yêu tộc, nhưng ta rõ ràng, làm như vậy, chỉ sẽ khiến Tiên đạo gặp hạo kiếp, Yêu Tộc Chí Tôn ta đến đỡ chung quy là không địch lại hắn, bây giờ ngoại trừ Tiên đạo Tam Thánh, nhân tộc không có Đại La Thần Tướng, nếu như hai tộc bùng nổ đại chiến, ngươi sẽ ra tay kiềm chế Yêu Đế sao?
Khương Nghĩa nghe xong, trong mắt lóe lên tinh quang, nói:
- Khương tộc cũng thuộc về với nhân tộc, nếu như Tiên đạo Tam Thánh không tiện ra tay, ta nguyện lại nhập kiếp, cùng lắm thì lại lần nữa vào địa phủ, chịu khổ ngàn vạn năm.
Bạch Kỳ lườm hắn một cái, nói:
- Không có nghiêm trọng như vậy, kiếp nạn hai tộc chẳng qua là tiến trình của Thiên Đạo thôi, nói trắng ra, cũng có ý nhằm vào nhân tộc, nhân tộc quá mạnh mẽ, Thiên Đạo cũng gặp phải thời khắc không chịu nổi, không có Yêu tộc, cũng sẽ có chủng tộc khác quật khởi, tiếp đó bùng nổ trường kiếp nạn này.
- Hừ, thánh mẫu cứ yên tâm, lúc nên xuất thủ, ta nhất định sẽ ra tay.
Khương Nghĩa lộ ra vẻ ngạo nghễ thản nhiên, hắn đã trải qua trăm vạn năm không có chiến đấu, nhưng trong lòng hắn rất hiếu chiến, nghe nói kiếp nạn đến, hắn thậm chí có chút chờ mong.
Bạch Kỳ uống một hơi cạn sạch rượu trong chén, sau đó đứng dậy, nói:
- Tốt, ngươi cũng cần phải trở về, nương tử nhà ngươi một mực quan tâm nơi này.
Dứt lời, Bạch Kỳ cười một tiếng, hóa thành một hồi gió nhẹ rời đi.
Khương Nghĩa đứng dậy, vung tay áo lấy đi bàn nhỏ, sau đó lách mình trở lại nội thành.
Hắn đi đến một đình viện, thê tử của hắn Kim Diệu Y đang luyện kiếm, luyện là một bộ kiếm pháp cua phàm nhân, nhưng kiếm thế lại ẩn chứa một cỗ tiên ý.
Nhìn thấy Khương Nghĩa trở về, Kim Diệu Y thu kiếm, hỏi:
- Nữ tử đó là ai?
Khương Nghĩa cùng Bạch Kỳ nói chuyện tự nhiên có cấm chế ngăn cách, không người có thể nghe được.
Khương Nghĩa cười nói:
- Một vị trưởng bối bên trong tộc, ta cũng không muốn liên lụy với nàng quá nhiều.
Kim Diệu Y nghe xong, không hỏi thêm nữa, hai người ước định qua, không tìm hiểu lai lịch lẫn nhau, nàng sợ thân thế của mình để Khương Nghĩa kiêng kị, cho nên cũng không có đến hỏi thân thế của Khương Nghĩa.
Hai người giấu trong lòng bí mật của mình ở chung trên trăm vạn năm, con cháu thành đoàn, cũng là mỹ mãn, nàng hết sức hưởng thụ cuộc sống bây giờ, không muốn đi đánh vỡ.