Chương 1432 Đại La nhân quả, đại phúc duyên (2)
Bệ hạ, lần này Đạo Tổ giảng đạo, ngài nên bỏ xuống ngạo ý trong lòng, nỗ lực tranh thủ, đây cũng là vì Yêu tộc.
Lão Dương Yêu thở dài nói.
Yêu Đế nhíu mày hỏi:
- Ý gì? Chẳng lẽ Đạo Tổ muốn nhúng tay vào chuyện của Yêu tộc?
Hắn nghĩ tới Phúc Nguyên thánh mẫu, chẳng lẽ là Phúc Nguyên thánh mẫu đi cáo trạng?
Lão Dương Yêu lắc đầu nói:
- Đạo Tổ đương nhiên sẽ không quản Yêu tộc, Yêu tộc mạnh hơn, so với toàn bộ Tiên đạo thì lại coi là cái gì, nhưng được Đạo Tổ tán thành, ngươi sẽ được chúng sinh tán thành, không còn cực hạn ở Yêu tộc, chúng ta truy đuổi khát vọng lớn, vô cùng gian nan, chúng ta cần thiện ý của đám Đại La.
Yêu Đế mặc dù là Đại La Thần Tướng cao quý, nhưng hắn cũng không có dung nhập vòng tầng của Đại La Tiên đạo, thậm chí mơ hồ có cảm giác bị xa lánh.
Yêu Đế nghe xong, chân mày nhíu chặt hơn.
Hắn lại tự phụ, cũng hiểu rõ ý của Lão Dương Yêu.
Hắn còn không có mạnh đến mức độ có khả năng một mình ngăn cản hết thảy Đại La.
Giờ phút này, không chỉ là Yêu tộc đang thương lượng chuyện Đạo Tổ giảng đạo, còn có chủng tộc khác, trong đó trù trừ nhất chính là Khương tộc.
Thân là huyết mạch của Đạo Tổ, Đạo Tổ đối với bọn hắn mà nói, cũng xa xôi, chính vì bọn họ là người đời sau của Đạo Tổ, bọn hắn càng căng thẳng hơn, muốn thân cận Đạo Tổ, lại sợ để Đạo Tổ không vừa lòng.
Dưới bối cảnh như vậy, ba ngàn năm thoáng qua tức thì.
Thiên Đỉnh phong, đây là do một vị Đại La mở, lúc đầu không phải đỉnh cao nhất Đại La tiên vực, nhưng các Đại La tổng muốn giữ lại cái gì, vị Đại La này bắt đầu lưu lại cao phong đệ nhất Tiên Đạo.
Thiên Đỉnh phong, dãy núi liên miên mấy tỷ dặm, đất rộng của nhiều, dựng dục vô số trân bảo, dị thú, bởi vì Đại La bảo hộ, nơi này giống như là thế ngoại đào nguyên, Tiên cảnh của nhân gian.
Ngay sau đó, trên dãy núi bao la này đang có vô số sinh linh chạy tới Thiên Đỉnh phong, thậm chí có không ít Cầu Đạo giả đi ba bước gõ một cái tiến lên, hướng Đạo Tổ biểu đạt quyết tâm của mình.
Các đại năng đi vào nơi này, dồn dập từ trên trời hạ xuống, không bay lượn nữa, sợ mất cấp bậc lễ nghĩa ở trước mặt Đạo Tổ.
Mặc dù không có cảnh tượng khoa trương trong Thần Du đại thiên địa, nhưng sinh linh xung quanh Thiên Đỉnh phong nhiều đến mức đã có thể dùng từ đại dương mênh mông để hình dung.
Thậm chí có sinh linh đã đến đây chờ ở vào ba ngàn năm trước, năm đó khi Đạo Tổ vừa tuyên bố giảng đạo, từng có vạn Tu Tiên giả đi đến đây, thậm chí không thiếu Đại La.
Đại La cao cao tại thượng, nhưng cũng xem là đối mặt với người nào, có chút Đại La cũng muốn nịnh nọt Đạo Tổ, đi đột phá Thần Tướng cảnh thoạt nhìn không thể đột phá kia.
Giờ phút này.
Phía trên Thiên Đỉnh phong, nơi này có một giảng đạo đài đứng thẳng trên bầu trời, chiếm diện tích trăm dặm, trưng bày gần vạn bồ đoàn, có thể đếm được, ngay phía trước có một đầu Thông Thiên đài, đi lên là một đài cao, không có bồ đoàn, bởi vì đó là vị trí của Đạo Tổ, Đạo Tổ có thần tọa của mình.
Bạch Kỳ cùng Thiên Đỉnh đạo nhân đứng ở bên vách núi, đang thương thảo về chuyện nghe đạo.
- Đại La sẽ mang bao nhiêu người đến, không dễ tính ra, một khi vị trí không đủ, có thể rước lấy không vui hay không?
Thiên Đỉnh đạo nhân do dự hỏi.
Hắn thuộc về tính nết ôn hòa ở trong số các cường giả Đại La, từ trước tới giờ không gây chuyện, không có quá nhiều bạn thân, nhưng cũng không có bao nhiêu cừu địch, cho nên hắn không hy vọng chuyện như vậy kết thù kết oán.
Bạch Kỳ khoát tay nói:
- Yên tâm đi, đều là ta an bài, bọn hắn không trách được trên đầu ngươi, huống hồ, vị trí nhiều hơn nữa, đây chẳng phải mạo phạm Đạo Tổ rồi? Người nào đều có thể tiến đến trước mặt Đạo Tổ, coi ra gì?
Thiên Đỉnh đạo nhân lộ ra nụ cười, nói:
- Ai dám trách Phúc Nguyên thánh mẫu ngài, chúng ta đều được ngài dìu dắt.
Lời này mặc dù khoa trương, nhưng cũng là sự thật, bây giờ hết thảy Đại La đều từng từng chiếm được phúc duyên của Phúc Nguyên thánh mẫu, cho nên không có người sẽ hận nàng.
Tựa như Yêu Đế, hắn mặc dù xảy ra qua xung đột cùng Phúc Nguyên thánh mẫu, nhưng cũng chưa từng hận qua Phúc Nguyên thánh mẫu, mỗi lần Phúc Nguyên thánh mẫu đi tìm hắn, hắn vẫn như cũ dùng lễ đối đãi.
- Muốn bố trí đơn độc cho Tiên đạo Tam Thánh hay không?
Thiên Đỉnh đạo nhân bỗng nhiên suy nghĩ điều gì đó, vội vàng hỏi.
Bạch Kỳ lắc đầu nói:
- Đạo Tổ giảng đạo, là hướng về chúng sinh, không thể quá đặc thù đối với tồn tại cá biệt, có thể làm cho các Đại La đi vào nơi này, cũng chỉ là muốn cho chúng sinh rõ ràng địa vị của Đại La, dẫn dắt chúng sinh truy cầu Đại La đạo quả.
Nàng vừa nói chuyện, bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, quay người nhìn lại.
Chỉ thấy chân trời xuất hiện hai đạo thân ảnh đang đấu pháp, nàng thấy thế nhíu mày, không khỏi hỏi:
- Bọn hắn vì sao đấu? Thật sự là không ra thể thống gì.