Chương 1433 Giảng đạo bắt đầu, là vì chúng sinh
Thiên Đỉnh đạo nhân bất đắc dĩ nói:
- Bắc Đấu chân nhân nuôi một đầu yêu sủng, lúc hắn ra ngoài luận đạo, yêu sủng không cẩn thận đụng đổ đại đỉnh mà hắn luyện đan, hỏa diễm trong chiếc đỉnh lớn kia rơi xuống nhân gian, đốt cháy nghìn vạn dặm, chết không biết bao nhiêu sinh linh, nhưng có một người sống sót, còn mượn kiếp nạn này luyện thành Xích Diễm thần thể chấn kinh Đại La tiên vực, chính là Xích Diễm đại thánh đang đấu pháp cùng Bắc Đấu chân nhân.
- Xích Diễm đại thánh thành tựu Đại La tại mười vạn năm trước, đoán chừng hắn đã ẩn nhẫn thật lâu.
Bắc Đấu chân nhân xây dựng đạo tràng ở trên trời, Bắc Đẩu giáo của hắn cũng là một cỗ giáo phái cực mạnh trong Đại La tiên vực.
Luận thực lực chân thật, Bắc Đấu chân nhân có thể xếp trước ba trong Đại La Siêu Thoát.
Bạch Kỳ lắc đầu nói:
- Nhân quả dạng này thật là càng ngày càng nhiều.
Các Đại La không cẩn thận cử động rất dễ dàng mang đến hạo kiếp cho thương sinh, mà theo Đại La càng ngày càng nhiều, tổng sẽ có Khí Vận Chi Tử ứng kiếp mà sinh, nhân quả giống như Bắc Đấu chân nhân cùng Xích Diễm đại thánh, còn có các mấy ví dụ khác tương tự..
Có được công đức khổng lồ nhất, Bạch Kỳ có thể nhìn ra Thiên Đạo vận hành.
Từ nơi sâu xa, Thiên Đạo đang chiếu cố sinh linh bị Đại La làm hại, nhìn như là nhân từ, nhưng cũng chôn xuống hạt giống kiếp nạn.
Thiên Đỉnh đạo nhân nghe nói như thế, không còn dám nói tiếp, sợ phạm vào kiêng kị, dù sao Đạo Tổ lúc nào cũng có thể buông xuống.
Dần dần, nhóm Đại La đầu tiên đi bộ đã trèo lên tới đỉnh.
Đạo Côn Luân, Bỉ Ngạn đạo quân, Thái Thượng Côn Luân mang theo bảy mạch tuyệt đại thiên kiêu Đạo Môn tới đây, thân là đệ tử thân truyền của Đạo Tổ, Đạo Côn Luân tự nhiên không dám phô trương, nhất định phải là người thứ nhất đến.
Thiên Đỉnh đạo nhân vội vàng hành lễ, tuyệt đại đa số Đại La trong Đạo Môn đều là tiền bối của hắn, xứng đáng để hắn chủ động hành lễ.
- Không cần đa lễ, Thiên Đỉnh phong có thể có phúc duyên như thế này, Thiên Đỉnh đạo hữu nên nắm bắt thật tốt.
Bỉ Ngạn đạo quân nhẹ giọng cười nói, lời hắn làm cho trong lòng Thiên Đỉnh đạo nhân hiện nổi sóng.
Phúc duyên?
Các Đại La của Đạo Môn bắt đầu trò chuyện cùng Thiên Đỉnh đạo nhân, thái độ của Đại La Đạo Môn càng thêm nóng bỏng hơn dĩ vãng, khiến cho Thiên Đỉnh đạo nhân được sủng ái mà lo sợ.
Mặc dù cùng là Đại La, nhưng số lượng Đại La đã vượt qua năm trăm, số lượng nhiều, sẽ hình thành giai cấp khác biệt, Đạo Môn chính là đệ nhất giáo phái, Đại La trong môn tự nhiên là tôn tại mà loại Đại La thế lực nhỏ như Thiên Đỉnh đạo nhân cần ngước nhìn.
Theo sau, Phật Môn cũng tới.
Tựa hồ các Đại La giáo phái đều đã ước định cẩn thận trình tự, lại về sau chính là Thiên Đình, Khương tộc các loại.
Theo thời gian trôi qua, trên Thiên Đỉnh phong bắt đầu càng ngày càng nhiều người, tiếng nói chuyện dần dần ồn ào, tín đồ tới trước nghe đạo càng ngày càng nhiều, trật tự sắp không vững vàng.
Đạo Tổ chỉ nói là giảng đạo sau ba ngàn năm, không có báo thời gian cụ thể, Cầu Đạo giả sợ bỏ lỡ, cho nên nhìn thấy các đại năng đến, dồn dập chen lên phía trước, hi vọng khoảng cách đến Đạo Tổ càng gần càng tốt.
Cuối cùng, Thiên Đế không thể không để các tiên thần chủ đạo trật tự.
Tiêu Hòa nương nương mang theo năm nữ tiên hành tẩu ở trong núi, nhìn Thiên Đỉnh phong nguy nga phương xa, các nữ tiên đều là lộ ra vẻ chờ mong, thần sắc đầy hưng phấn.
- Sư phụ, chúng ta thật có thể lên núi à, có thể không thích hợp hay không?
Một nữ tiên thoạt nhìn trẻ tuổi nhất khẩn trương hỏi.
Tiêu Hòa nương nương chính là Đại La, tự nhiên có khả năng trèo lên đỉnh Thiên Đỉnh phong, nhưng các nàng cũng không phải, cho dù là Đại La, có thể duy nhất một lần mang năm đệ tử sao?
Thanh Khâu thánh mẫu khẽ cười nói:
- Không cần suy nghĩ nhiều, sư phụ chỉ mang theo hai người, ba người còn lại đi theo ta, ngồi ở phía sau Phúc Nguyên thánh mẫu.
Các nữ tiên bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là mượn ánh sáng của Phúc Nguyên thánh mẫu.
Phúc Nguyên thánh mẫu có quan hệ rất tốt với sư phụ, các nàng sớm hiểu, đây cũng là chuyện mà mọi người trong Đại La tiên vực đều biết.
Thập Nhị thánh mẫu dưới trướng Phúc Nguyên thánh mẫu cũng đều trưởng thành, một nửa thành tựu Đại La, trong đó Thanh Khâu thánh mẫu cũng gần thành Đại La, lại thêm nàng là người bên cạnh Đạo Tổ, nàng muốn bao nhiêu người nghe đạo, ai dám nhiều lời?
Trên đường đi, rất nhiều Tu Tiên giả nhìn thấy Tiêu Hòa nương nương, dồn dập chắp tay hành lễ.
Làm một trong Đại La cổ lão, địa vị của Tiêu Hòa nương nương rất cao, chủ yếu là từng có tiếng luận nghi vấn Tiêu Hòa nương nương, nhưng rất nhanh đã biến mất, dù sao phía sau nàng là Phúc Nguyên thánh mẫu.
Một ngày ngày đi qua, càng ngày càng nhiều Đại La đi vào trên đỉnh Thiên Đỉnh phong, đợi các Đại La đến đông đủ, Đạo Tổ vẫn không có buông xuống, bất quá đối với chuyện này, các Đại La cũng không vội nóng nảy ngược lại nhiều hứng thú nói chuyện với bằng hữu cũ.
Thật ra bọn hắn đều rõ ràng, Đạo Tổ không phải cố ý cho bọn hắn chờ, mà đang cho chúng sinh cơ hội, vẫn có liên tục không ngừng Cầu Đạo giả theo bốn phương tám hướng chạy đến.