← Quay lại trang sách

Chương 1435 Thiên Tôn đột kích, Đại Đạo tuyệt đỉnh (2)

Tro bào đạo nhân trả lời:

- Ta cũng không rõ ràng, nhưng ta có thể cảm giác được nó chỉ dẫn càng ngày càng gần.

Bọn hắn là tới Đại Thiên thế giới tầm bảo, bọn hắn đổi được một dị bảo từ trong tay một sinh linh Chu Quái, chính là dị bảo này dẫn dắt bọn hắn đạp vào hư không.

Tìm kiếm cơ duyên trong Đại Thiên thế giới, là chuyện mà rất nhiều sinh linh Tiên đạo truy cầu, phần lớn trong bọn họ đều là người đau khổ không thể đột phá.

Tử bào đạo nhân nhíu mày.

Lại là đáp án này, hắn cũng hoài nghi ‌đối phương có phải đang lừa gạt hắn hay không.

Dù sao dị bảo ở trong tay đối phương, nhưng suy nghĩ đến giao tình của bọn hắn, bọn hắn nhận biết đã hai trăm vạn năm, mà lại là quen biết từ khi còn nhỏ tuổi, chẳng qua thời gian của đại bộ phận nhân sinh đều tách rời.

Tử bào đạo nhân nỗ lực để cho mình không suy nghĩ nhiều, nhưng người tu tiên chỉ tin chính mình, ngay cả mệnh đều không tin.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí âm u.

Một lát sau.

Phần cuối hư không xuất hiện một tia sáng chói mắt, trong chớp mắt đã giết tới trước Hồng hồ lô, một chân đạp lên trên đầu hồ lô.

Oanh!

Hồng hồ lô chợt ngừng, hai người cả kinh lập tức đứng dậy, riêng phần mình xuất ra pháp bảo.

Bọn hắn định thần nhìn lại, ngăn lại Hồng hồ lô chính là một nam tử người khoác ngân giáp hồng văn, dáng người to con, đầu đầy tóc đeb tùy ý phất phới, khuôn mặt anh tuấn, ngũ quan hoàn mỹ, hai đầu lông mày lộ ra ý lạnh.

Hắn một chân giẫm lên Hồng hồ lô, tư thái bá khí, ở phía sau hắn có ba sợi diễm với màu sắc khác nhau đang vặn vẹo, như là tà ma đang giương nanh múa vuốt, một cỗ cảm giác áp bách khó tả đập vào mặt hai vị đạo nhân.

Trò bào đạo nhân trầm giọng hỏi:

Các hạ có ý gì?

- Bản tôn chính là Thiên Tôn, các ngươi có phải là sinh linh Tiên đạo?

Ngân giáp nam tử đạm mạc hỏi, ngữ khí không thể nghi ngờ.

Hai người nghe xong, trong lòng chìm xuống, dù sao bọn hắn đã rời xa Tiên đạo, không xác định uy danh của Tiên đạo phải chăng còn có ích?

Bọn hắn không trả lời ngay, mà tâm tư như điện, cấp tốc cân nhắc lợi hại.

- Nói cho bản tôn, phương hướng của Tiên đạo, bản tôn không sẽ nhằm vào Tiên đạo, cũng sẽ không tru diệt các ngươi.

Lời của Thiên Tôn lệnh hai người hơi thở dài một hơi.

Khí thế đối phương mạnh mẽ như thế, nếu như thật có ác ý, không đáng hỏi thăm, trực tiếp cưỡng chế là được.

Trò bào đạo nhân trầm ngâm nói:

- Hướng phía sau chúng ta chính là phương hướng tiến đến, một đường đi tới, chúng ta chưa từng cải biến qua hướng đi.

Nghe vậy, Thiên Tôn lập tức tan biến, Hồng hồ lô đi theo tiến lên.

Hai vị đạo nhân quay người nhìn lại, đã không nhìn thấy thân ảnh của Thiên Tôn.

Bọn hắn nhìn về phía nhau, đều nhìn ra ánh mắt vui mừng lẫn nhau.

- Không thể khinh thường, lại đi về phía trước, đoán chừng còn gặp được cường giả ‌như vậy.

Tro bào đạo nhân thở dài nói.

Khí thế của Thiên Tôn làm bọn hắn nghĩ lầm ‌phía trước đều là cường giả như vậy.

Tử bào đạo nhân gật đầu, hắn đang muốn nói chuyện.

Một âm thanh truyền đến:

- Đúng rồi, nếu các ngươi nguyện chỉ đường, vậy bản tôn sẽ chỉ bảo các ngươi một câu, đồ trong tay các ngươi cũng không phải vật thiện gì.

Là giọng nói của Thiên Tôn.

Hai vị đạo nhân bị dọa đến toàn thân run lên, đi theo nhìn ‌về phía bốn phương tám hướng, bọn hắn tìm không thấy thân ảnh của Thiên Tôn.

Bọn hắn lập tức thao túng Hồng hồ lô rời khỏi, chẳng qua trên đường đi từ nay về sau, bọn hắn cũng nhịn không được‌ suy nghĩ đến lời của Thiên Tôn.

Cũng không phải là vật thiện?

Đó là ý gì?

Một bên khác.

Thiên Tôn nhanh chóng tiến lên, mắt hắn đảo lưu trong hư không, bốn phương tám hướng bày ra loạn lưu huyễn lệ, ánh mắt của hắn chăm chú nhìn phía trước, trong ánh mắt tràn ngập nóng bỏng.

- Tiên đạo Đạo Tổ, không nên để cho bản tôn thất vọng, bản tôn chỉ cần chiến thắng ngươi, lại chiến thắng hai vị thần tôn tuyệt đỉnh, sẽ bước vào tuyệt đỉnh của Đại Đạo.

Thiên Tôn nói một mình, hắn tựa hồ suy nghĩ đến tình cảnh giao thủ cùng Đạo Tổ, nụ cười trên mặt trở nên càng thêm dữ tợn.

Khương Trường Sinh giảng đạo ở trên Thiên Đỉnh phong kéo dài ngàn năm, theo thấp cảnh giới giảng đạo đến Đại La, khiến cho hết thảy kẻ nghe đạo đều được ích lợi không nhỏ, người cảnh giới thấp có phán đoán cùng nhận biết rõ ràng hơn về Đại La, người cảnh giới cao cũng một lần nữa củng cố lý giải về Tiên đạo của mình.

Mạnh như tiên đạo Tam Thánh, cũng cảm ngộ rất sâu, điều này để bọn hắn càng thêm kính‌ sợ Đạo Tổ, đồng thời cảm giác sâu sắc đạo hạnh của bản thân nhỏ bé.

Đợi giảng đạo kết thúc, Khương Trường Sinh cũng không có trước tiên rời khỏi, mà ‌bắt đầu giải hoặc cho đám người đến nghe đạo, các Đại La bắt đầu từng người hỏi thăm, đưa ra hoang mang của mình.

- Đạo Tổ, Đại La Thần Tướng có số lượng thiên định hay không?

- Thiên Đạo đang thay đổi mạnh, số lượng Đại La Thần Tướng tự nhiên sẽ một mực tăng nhiều.

- Đạo Tổ, trước tu hành pháp môn của đạo thống khác, lại tu hành Tiên đạo, hay là chuyên tu tiên đạo tốt hơn?

- Chúng sinh có duyên của chúng sinh, thích hợp bản thân mới là tốt nhất, không phải toàn bộ sinh linh đều có thể dựa vào kết quả ban đầu mà phán đoán, vạn pháp đều thông, cuối cùng căn bản đều là lĩnh hội quy tắc Đại Đạo.