Chương 1460 Tiên đạo Thánh cảnh, hoành không xuất thế (1)
Khương Nghĩa chậm rãi bay lên bay lên, cười nói:
- Đại La không được, ta chưa hẳn lại không được, thật ra ta họ Khương, ta cũng sớm biết ngươi đến từ Chu Quái.
Nghe vậy, Kim Diệu Y sửng sốt.
Một thân hắc giáp ngưng tụ ra trên người Khương Nghĩa, Phệ Diễm đao vờn quanh người hắn, Đại Đạo Chi Nhãn trên trán hắn mở ra, Hắc Ám đại đế ngày xưa tái hiện nhân gian.
Khí chất Khương Nghĩa từ nho nhã trong nháy mắt trở nên bá khí, tùy tiện.
Kim Diệu Y lần đầu tiên trông thấy hình dạng này của Khương Nghĩa.
Khương Nghĩa nhìn xuống nàng, cười nói:
- Ở nhà chờ ta, đợi ta chung kết lượng kiếp, dẫn nàng đi gặp gia gia của ta.
Dứt lời, Khương Nghĩa đưa tay tiến quân mãnh liệt, gió mạnh gào thét mà đi, mây đen trên toàn bộ bầu trời trong nháy mắt tán đi, giống như vung lên đã khiến bầu trời phá toái, rung động vô song.
Khương Nghĩa đi theo hóa thành một đạo hắc quang, tan biến tại chân trời.
Kim Diệu Y vẫn đang ở trong rung động, khí thế vừa rồi để cho nàng suy nghĩ đến uy áp Đế Tuyệt, Thủy Diễn lúc chứng được Đại La Thần Tướng.
- Khương tộc... Phu quân ngươi đến tột cùng là ai.
Kim Diệu Y nhìn chân trời, tự lẩm bẩm, cả người lâm vào trong mê mang vô hạn.
Đạo Môn, trong Bát Quái cung.
Đạo Côn Luân, Vạn Phật thủy tổ, Cực Quang thần quân đang gặp nhau.
Cực Quang thần quân nhíu mày hỏi:
- Sư huynh, vẫn chưa tới thời cơ chúng ta xuất thủ?
Đối mặt Cực Quang thần quân hỏi thăm, vẻ mặt Đạo Côn Luân đầy đạm mạc, nhẹ giọng trả lời:
- Thời cơ chưa đến, chớ có táo bạo, trận lượng kiếp này sắp kết thúc.
Vạn Phật thủy tổ hỏi:
- Người nào sẽ trở thành người chung kết lượng kiếp? Là Nhân tộc cùng Yêu tộc hợp lại sao?
Mặc dù dùng đạo hạnh của hắn, cũng nhìn không thấu xu hướng của lượng kiếp, hắn thấy, Đạo Côn Luân nghiên cứu nhân quả chi đạo có lẽ có thể nhìn thấu nhân quả.
Cực Quang thần quân nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía nhân gian.
Đối mặt mấy trăm vị Đại La vây công, Đế Tuyệt, Thủy Diễn còn đang bình tĩnh, trong mắt của bọn hắn chỉ có lẫn nhau, ai dám ngăn cản bọn hắn, đều sẽ gặp phải bọn hắn toàn lực công kích.
Đại La Thần Tướng, pháp lực vô biên, chỉ cần không bị thua, bọn hắn có thể vĩnh viễn chiến đấu tiếp.
Trên người Đế Tuyệt có vô số ý chí thủ hộ, khí thế của hắn rất mạnh, dẫn tới trời động đất lật.
Thiên phú cảm xúc của Thủy Diễn là sát ý, chính là bởi vì sát ý, hắn có thể mượn nghiệp lực thao thiên trổ hết tài năng, trở thành tộc trưởng Diễn Tộc, cũng đã trở thành nhân vật mạnh nhất Diễn Tộc.
Hai người bị nghiệp lực quấn thân, sát khí trùng thiên, trong mắt chỉ có đối phương.
Vạn Phật thủy tổ nhìn bọn họ chống lại mấy trăm vị Đại La, không khỏi cảm khái nói:
- A Di Đà Phật, hậu bối Tiên đạo thật sự càng ngày càng mạnh, bọn hắn không ngừng đánh vỡ cảnh giới cực hạn khác biệt.
Cực Quang thần quân gật đầu, năm đó hắn chính là tồn tại hiếu chiến nhất trong Đại La, nhưng hôm nay nhìn Đế Tuyệt, Thủy Diễn, trong lòng cũng không khỏi rụt rè.
Hai người này quá độc ác, quyết tâm thề không bỏ qua vẻ kia cơ hồ không nhìn thấy ở trong Đại La.
Tu tiên chú trọng tu tâm, đạo hạnh càng cao, đạo tâm càng tĩnh.
Mặc dù không phải Tu Tiên giả, đặt ở đạo thống khác, nào có tình huống một mực tử chiến, hai người này thật sự đã nhập ma.
Cực Quang thần quân lưỡng lự trong chốc lát nhịn không được mở miệng hỏi:
- Còn như vậy đánh tiếp, sợ rằng Đại La tiên vực sẽ không chịu được nữa, nhân quả lượng kiếp không hiện ra, có thể không có thời cơ hay không, ít nhất chúng ta không tính được tới?
Nghe vậy, Đạo Côn Luân cuối cùng động dung, chân mày hơi nhíu lại.
Hắn cũng thầm nói, mình thật có thể tính đến thời cơ sao?
Làm thân truyền đệ tử của Đạo Tổ, là người thứ hai Tiên đạo bây giờ, Đạo Côn Luân rất có quyết đoán, lúc này đứng dậy, nói:
- Chúng ta đi bái phỏng lão sư đi!
Vạn Phật thủy tổ đứng dậy theo, Cực Quang thần quân ngẩn người, thở dài một hơi, đứng dậy đi theo hai vị sư huynh cùng nhau đi tới Tử Tiêu cung.
Tốc độ của ba người bọn hắn cực nhanh, đi vào Tử Tiêu cung tiến lên hành lễ, không có tùy tiện mở miệng.
Bọn hắn tin tưởng Đạo Tổ có thể phát giác được bọn hắn đến.
Quả nhiên.
Rất nhanh, cửa lớn Tử Tiêu cung mở ra, Tiên đạo Tam Thánh lập tức vào cung.
Trong Tử Tiêu cung chỉ có một người Khương Trường Sinh, hắn ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, trong tay vuốt vuốt một món pháp bảo mình vừa luyện chế, như một vòng tay.
Ba người đi tới trước mặt Khương Trường Sinh khom lưng hành lễ, Đạo Côn Luân trước tiên nói.
- Xác thực không có thời cơ tuyệt đối, nhưng lượng kiếp cũng đã đến mức độ bất cứ lúc nào cũng sẽ kết thúc, từ trong lần lượng kiếp này, các ngươi lĩnh hội cái gì?
Khương Trường Sinh hững hờ hỏi, hắn một tay chống mặt, tư thái lười biếng, nhưng dù cho như thế, cũng để ba người cảm giác được một cỗ đạo ý không hiểu, giống như tư thế này có thâm ý.
Cực Quang thần quân do do dự dự nói:
- Lượng kiếp mặc dù để khí vận Tiên đạo tăng lên, nhưng cũng đào thải chúng sinh, không thành tiên, cuối cùng sẽ bị Thiên Đạo vứt bỏ?
Đạo Côn Luân, Vạn Phật thủy tổ không khỏi liếc nhìn hắn, âm thầm kinh hãi.
Vẫn là ngươi dũng cảm.
Cái gì cũng dám nói.
Trên thực tế, bọn hắn cũng có cảm thụ như vậy, trong đáy lòng bọn hắn có chút mâu thuẫn, chẳng qua là không thể không thuyết phục chính mình.