Chương 1461 Tiên đạo Thánh cảnh, hoành không xuất thế (2)
Khương Trường Sinh nói:
- Nghe rất tàn khốc, nhưng xác thực cũng là sự thật, Thiên Đạo ở mỗi giai đoạn có khả năng tiếp nhận số lượng sinh linh có hạn, cũng không thể đuổi chúng sinh ra ngoài, trong Đại Thiên thế giới, bọn hắn càng thêm khó mà sinh tồn.
Cực Quang thần quân hỏi:
- Luân hồi không thể là đường ra?
Còn chưa chờ Khương Trường Sinh trả lời, Vạn Phật thủy tổ lắc đầu nói:
- Linh hồn chúng sinh đi vào địa phủ, nhưng bản thân Hoàng Tuyền sẽ sinh ra liên tục không ngừng hồn phách mới, vẫn gặp phải vấn đề Thiên Đạo đối mặt, hết thảy luôn có định số, không có khả năng vô hạn.
Đạo Côn Luân gật đầu, bản thân tu tiên là vì mình siêu thoát mà tu, chẳng qua, quan niệm mà Đạo Tổ dùng để phát dương Tiên Đạo là bảo hộ chúng sinh.
Đây đã là kết quả cực tốt, ở trong đạo thống khác, căn bản sẽ không để ý đến sinh linh tầng dưới chót.
- Vạn vật cuối cùng cũng có mệnh, chúng ta vì bọn họ chèo chống Thiên đã rất tốt, nhân sinh của bọn hắn, cứ giao cho chính bọn hắn nắm, có đôi khi, mấy chục năm một đời cũng có thể càng thêm đặc sắc, có ý nghĩa hơn trăm vạn năm tu tiên, ngày sau, ta sẽ sáng lập Tiên đạo Thánh cảnh, là Thánh Giả, không thể nhìn vấn đề ở góc độ chúng sinh, mà cần đứng ở góc độ Thiên Đạo, đối đãi chúng sinh.
Lời Khương Trường Sinh để ánh mắt Tiên đạo Tam Thánh sáng lên.
Tiên đạo Thánh cảnh?
Đạo Côn Luân trước tiên hỏi:
- Có thể là phía trên Đại La Kim Tiên?
Khương Trường Sinh gật đầu, để Vạn Phật thủy tổ, Cực Quang thần quân đều kích động lên.
- Tiên đạo Thánh cảnh chú trọng không phải tu vi, mà là lý giải về Thiên Đạo, Tiên Thánh cần gánh chịu chức trách thủ hộ Thiên Đạo cùng Tiên đạo, không thể vì tư tình mà thay đổi, cái này cần vứt bỏ rất nhiều, nhưng có thể đổi lấy Thiên Đạo bất diệt, Tiên Thánh không cần đại khí vận.
Lời Khương Trường Sinh nói để Tam Thánh tỉnh táo lại.
Thiên Đạo bất diệt?
Điều này tương đương bọn hắn vĩnh viễn không thể phản bội Thiên Đạo, điều này để bọn hắn có chút do dự.
Bọn hắn cũng không phải có lòng phản nghịch, chẳng qua đạo thống ở bên trong Đại Thiên thế giới cũng không phải an ổn tuyệt đối, đạo thống cường đại tới đâu đều có thể bị hủy diệt, nếu như Tiên đạo sắp hủy diệt, nếu bọn hắn là thân là Tiên Thánh, chỉ có thể chết trận.
- Lão sư, ta nguyện ý.
Đạo Côn Luân trước tiên tỏ thái độ.
Vạn Phật thủy tổ mở miệng, Cực Quang thần quân thấy thế, lập tức đuổi theo kịp.
Khương Trường Sinh cảm thấy buồn cười, pháp bảo thần quang che đậy ánh mắt của hắn, hắn nói khẽ:
- Ta không có nói Tiên Thánh nhất định sẽ là các ngươi, dù sao các ngươi ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không có chứng được.
Nghe vậy, Tiên đạo Tam Thánh đều lúng túng.
Nhưng Đại La Kim Tiên thật khó mà đột phá, bọn hắn không có đầu mối.
Khương Trường Sinh nói sang chuyện khác:
- Ta chuẩn bị thu Đế Tuyệt, Thủy Diễn làm đệ tử ký danh, bất quá trước đó, tâm tính của hai người này cần được ma luyện một phen, vẫn nhờ các ngươi ra tay.
Cực Quang thần quân lập tức phấn khởi, nói ngay:
- Lão sư, ngài yên tâm, ta nhất định khiến bọn hắn tỉnh ngộ!
Hắn đã sớm muốn tham chiến.
- A Di Đà Phật!
Vạn Phật thủy tổ niệm một câu phật hiệu, chẳng qua là trên vẻ mặt uy nghiêm của hắn lộ ra một cỗ khí tức lăng lệ.
Đạo Côn Luân gật đầu, trong lòng đã bắt đầu tính toán, nên như thế nào tôi luyện Đế Tuyệt, Thủy Diễn.
Oanh.
Đại địa truyền đến một cỗ khí thế kinh thiên động địa, cả kinh Tiên đạo Tam Thánh quay đầu nhìn lại, tất cả đều lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Khương Trường Sinh cũng cười không nói.
Cùng lúc đó, Thiên Giới, Thiên Đế trống rỗng xuất hiện phía trên đám mây, nhìn xuống nhân gian, mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng, nói một mình:
- Là thanh Đại Đạo thần binh kia!
Đại Đạo thần binh, có được lực lượng Đại Đạo, cũng không phải Đại La bình thường có thể địch.
Đây chính là thần binh mà Chu Quái đều theo đuổi.
Phía dưới bầu trời, Khương Nghĩa một tay xách theo thần thương, khí thế quanh thân như gió lốc, tàn phá bừa bãi toàn bộ thiên địa, biển mây trên trời bốc lên, hình thành vòng xoáy vô biên thôn phệ hết thảy.
Đế Tuyệt, Thủy Diễn máu me khắp người đều nhìn về phía Khương Nghĩa, bốn phương tám hướng, mấy trăm vị Đại La riêng phần mình cầm lấy pháp bảo, cũng khó tin nhìn Khương Nghĩa.
- Hắn là ai?
- Không tốt! Là Hắc Ám đại đế Khương Nghĩa! Kiếp số ban đầu của Tiên đạo!
- Cái gì? Hắc Ám đại đế trong truyền thuyết kia, hắn thế nào còn sống?
- Dù sao cũng là con trai của Thiên Đế, phụ tử tương tàn, thế nào có khả năng không lưu lại một chút hi vọng sống?
- Đó là pháp bảo gì? Khí thế thật mạnh mẽ, một món pháp bảo không ngờ lại càng mạnh hơn Đế Tuyệt, Thủy Diễn? Chẳng lẽ là chí bảo do Đạo Tổ luyện chế?
Các Đại La kinh hãi nghị luận liên tục, ngay cả Yêu Đế, Khương Hồng Trần đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đế Tuyệt, Thủy Diễn đã để bọn hắn rất khó chịu, có loại cảm giác rơi xuống đám mây, bây giờ lại toát ra một tôn Đại La Thần Tướng, hơn nữa còn không phải tồn tại bọn hắn nhận biết, sao bọn hắn lại có thể tiếp nhận?
Khương Hồng Trần nhìn Đại Đạo Chi Nhãn của Khương Nghĩa, tim đập nhanh không thôi.
Đối phương cũng là người Khương tộc.
Thì ra Khương tộc còn ẩn giấu đi tồn tại cường đại như vậy, hắn đột nhiên cảm thấy mình căn bản không hiểu rõ Khương tộc, không hiểu rõ Tiên đạo.