← Quay lại trang sách

Chương 1462 Phải có người gánh chịu

Từ nơi sâu xa có bao nhiêu nhân vật mạnh mẽ đang xem bọn hắn tranh đấu trong kiếp số?

Khương Nghĩa nhìn xuống Đế Tuyệt, Thủy Diễn, ngạo nghễ nói:

- Nghiệp lực khắp thiên địa đã đi đến cường thịnh, hai người các ngươi còn chưa tỉnh ngộ, vậy thì gánh chịu lấy nghiệp lực thao thiên, theo kiếp số cùng nhau mất đi, nếu các Đại La không thu phục được các ngươi, vậy thì để ta làm, nhớ kỹ, thần binh trong tay ta chính là thần thương!

Dứt lời, một tay Khương Nghĩa vung vẩy thần thương, quét ngang rơi xuống, một đạo vầng sáng giống như trăng tròn quét ra, hóa thành vô số khí nhận, dùng quỹ tích vận hành khác biệt lao thẳng đến Đế Tuyệt, Thủy Diễn.

Hai người cấp tốc tránh đi, nhưng vừa động, bốn phương tám hướng có vô số khí nhận kéo tới, bao phủ bọn hắn.

Một trận đại chiến như vậy bùng nổ.

Thủy Diễn nổi giận, hai mắt phát ra‌ sát ý doạ người, tay hắn cầm song đao, muốn lao thẳng đến Khương Nghĩa, kết quả Khương Nghĩa lăng không xuất hiện ở trước mặt hắn, nện thần thương xuống.

Oanh.

Thủy Diễn bị nện xuống đất đáy, toàn bộ Đại La tiên vực vì đó lay động kịch kiệt, thiên địa linh khí nhấc lên gió lốc diệt thế.

Khương Nghĩa quay đầu, Đại Đạo Chi Nhãn bắn ra hắc quang, trong nháy mắt đánh trúng Đế Tuyệt đang xê dịch, đánh từ trên không trung rơi xuống đi.

Đắc thế không tha người, Khương Nghĩa bộc phát ra thế công mạnh hơn, khí thế kia rõ ràng là đang hạ tử‌ thủ, hắn thể hiện ra quyết tâm không kém Đế Tuyệt, Thủy Diễn.

Khương Nghĩa một bên hành hung Đế Tuyệt, một bên lạnh giọng quát:

- Nếu như các ngươi chỉ có chút thực lực ấy, các ngươi cũng không xứng gánh chịu kiếp số, vậy cứ để ta tới đi!

Vừa dứt lời, Đại Đạo Chi Nhãn chợt trợn to, hắn thi triển ra thiên phú thôn phệ kinh khủng, lại thôn phệ nghiệp lực.

Nghiệp lực tràn vào trong cơ thể khiến cho quanh người hắn phán tán ra khói đen như ma khí, khí thế cả người‌ liên tiếp đề cao.

- Đại La cac ngươi, chung kết không được lượng kiếp, đã như vậy, nghiệp lực đưa về thân ta, trận lượng kiếp này, muốn ta chết, muốn Đại La các ngươi cùng nhau ngã xuống!

Khương Nghĩa bay lên bay lên, giơ cao thần thương, kiệt ngạo bất tuần cười to nói.

Nghiệp lực giữa thiên địa điên cuồng tràn vào trong cơ thể hắn, khiến cho hai mắt của hắn cũng bắt đầu tràn ra khói đen đáng sợ, cả người hóa thành Ma Thần.

Lời hắn để hết thảy Đại La động dung, ngay cả Tiên đạo Tam Thánh ở bên trong Tử Tiêu cung cũng như thế.

Cực Quang thần quân nhíu mày hỏi:

- Hắn muốn làm cái gì? Muốn chết sao?

Lượng kiếp lần này cũng không phải kiếp số Tiên đạo thống nhất Đại Đạo hư không, đây là tiến trình của Thiên Đạo, nghiệp lực nhất định tiêu tán, Khương Nghĩa hấp thu nghiệp lực, sao có thể có kết cục tốt?

Cực Quang thần quân đang hỏi hai vị sư huynh, cũng ‌là đang hỏi chính mình.

Sau khi lượng kiếp mở ra, hắn có quá nhiều chuyện nhìn không thấu, chuyện này để thân là một trong Tiên đạo Tam Thánh như hắn vô cùng khó chịu.

Vạn Phật thủy tổ cảm ‌khái nói:

- A Di Đà Phật, hướng chết mà sinh, Khương Nghĩa có một sự thành tâm chân chính nghĩ vì Tiên đạo, trong lòng hắn, Tiên đạo là quan trọng nhất, hắn có khả năng vứt bỏ hết thảy, bao gồm cả chính hắn.

Đạo Côn Luân gật đầu. ‌

Khương Trường Sinh có thể nghe được tiếng lòng của Khương Nghĩa, tự nhiên rõ ràng cách làm người của Khương Nghĩa.

Khương Nghĩa xác thực xem Tiên đạo nặng nhất, chỉ vì Tiên đạo là do gia gia hắn xây dựng, tương đương gia nghiệp của Khương tộc bọn hắn, thân là người Khương tộc, hắn tự nhiên muốn thủ hộ phần vinh quang cao nhất này.

Theo Khương Nghĩa thôn phệ nghiệp lực càng ngày càng nhiều, khí thế của hắn đã đi đến trình độ cực kỳ kinh khủng.

- Tiểu tử này...

Các Đại La dồn dập ngồi không yên, bắt đầu vây công Khương Nghĩa.

Ngay cả Đế Tuyệt, Thủy Diễn cũng như thế.

Yêu Đế, Khương Hồng Trần, Yêu Tộc Chí Tôn, Bắc Đấu chân nhân mấy người là đại năng đỉnh tiêm giữa thiên địa cũng giống như thế, chiến đấu càng ngày càng kịch liệt.

Khương Nghĩa tay cầm Đại Đạo thần binh lấy một địch nhiều, không có chút nào rơi xuống hạ phong, thậm chí càng đánh càng mạnh, hắn trong chiến đấu còn có thể lợi dụng Đại Đạo Chi Nhãn thôn phệ nghiệp lực khắp thiên địa.

Ầm ầm.

Chỗ thần thương chém ra bộc phát pháp lực khủng bố như bão lớn Hỗn Độn, đánh nát vòng bảo hộ pháp lực của hơn mười vị Đại La Siêu Thoát, vô số pháp bảo bay loạn, nửa bầu trời vì đó biến sắc, đại địa vốn hoang vu nhấc lên bụi đất đầy trời.

Khương Nghĩa đã bị nghiệp lực ảnh hưởng, không ngừng phát ra tiếng gầm gừ như Hung thú Hồng Hoang, diện mạo dữ tợn, thẳng thắn thoải mái, chiêu chiêu trí mạng, nếu không phải Đại La chịu Thiên Đạo khí vận bảo hộ, tuyệt đại đa số Đại La sẽ bị hắn miểu sát.

Nghiệp lực chính là oán niệm của chúng sinh, hắn hấp thu không chỉ nghiệp lực, còn có oán niệm, bi thảm của vô số chúng sinh giữa thiên địa nhưng không thể xua tan, trí nhớ khủng bố chui vào trong óc của hắn, để cho hắn có loại cảm giác trở lại mười tám tầng địa ngục.

Nhìn như điên cuồng, kì thực tâm Khương Nghĩa vẫn trấn định như cũ.

Hắn không có quên sơ tâm của mình, hành vi của hắn cũng không phải chỉ là sát lục, hắn đang muốn chung kết lượng kiếp.

Trong đầu lóe lên thân ảnh Kim Diệu Y của đám con cháu, nhưng cũng chỉ làm tâm thần hắn run lên, căn bản không có cách khiến cho hắn dừng lại.

Trong lòng hắn, chỉ có một người có thể làm cho hắn dừng lại.