← Quay lại trang sách

Chương 1465 Thiên Đạo tân sinh, Nghiệp Lực đan (1)

Bọn hắn không có có ý thức được, lôi vân trên đầu bọn hắn cuồn cuộn đến càng ‌lúc càng nhanh, mơ hồ có thiên uy đang cuộn trào.

Ý thức Khương Trường Sinh đang tắm ở trong Hồng Mông Đại Đạo không để ý đến phản ứng bên ngoài, mà Tử Tiêu cung lại có cấm chế của hắn, không chủ động dùng thần niệm nhìn trộm ra ngoài, động tĩnh ở bên ngoài rất khó truyền vào tới.

Không biết đi ‌qua bao lâu.

Khương Trường Sinh cuối cùng tỉnh lại,‌ hắn mở mắt, duỗi cái lưng mệt mỏi.

Hắn đầu tiên nhìn về phía Tiên đạo lĩnh vực.

Khói xám vô biên đã triệt để rời khỏi, nhìn không thấy tăm hơi, xem ra là sẽ không trở lại nữa.

Khương Trường Sinh lúc này mới đem ánh mắt nhìn về phía Đại La tiên vực.

Tranh phong trong lần lượng kiếp đầu tiên của Thiên Đạo đã kết thúc, nhưng thiên địa lại yên lặng âm u đầy tử khí.

Khương Trường Sinh bấm ngón tay tính toán không ngờ lại đã trôi qua hai mươi vạn năm.

Hắn bắt đầu xem kết cục của lượng kiếp.

Trong lúc Khương Nghĩa hấp thu ba thành thiên địa nghiệp lực khắp Đại La tiên vực, các Đại La khổ chiến mấy vạn năm không chịu nổi, có một vị Đại La bị thần thương đánh tan thân thể, hồn phách đều bị xé nát một nửa, kém chút ngã xuống, cả kinh hết thảy Đại La lui nhanh.

Cũng chính là vào lúc này, Tiên đạo Tam Thánh ra tay.

Bọn hắn là ba vị tồn tại tiến đến Đại La Thần Tướng trước nhất, lại được Đạo Tổ giảng đạo, thực lực bọn hắn mạnh hơn đám người Đại La Thần Tướng cảnh mới tấn thăng, bọn hắn kết hợp với hết thảy lực lượng Đại La, cuối cùng hữu kinh vô hiểm trấn áp Khương Nghĩa.

Đến tận đây, một trận chiến cuối cùng nhất trong lượng kiếp kết thúc, các Đại La riêng phần mình thối lui, ngay cả Đế Tuyệt, Thủy Diễn cũng không đấu nữa, bọn hắn đều bị Khương Nghĩa đả kích tự tin.

Yêu Đế, Khương Hồng Trần cũng giống ‌như thế.

Mà Khương Nghĩa thì bị trấn áp ở giữa chiến trường kia, do Tiên đạo Tam Thánh tự mình thủ hộ, hắn vẫn đang hấp thu nghiệp lực, đợi nghiệp lực giữa thiên địa triệt để tiêu tán, lượng kiếp mới tính thực sự kết thúc, khi đó, Thiên Đạo sẽ theo thứ tự khen thưởng công đức.

Đáng nhắc tới chính là, Khương Nghĩa hấp thu ba thành nghiệp lực đã đi đến trình‌ độ vô địch đương thời, nếu không phải phân thân Khương Trường Sinh ở phía trên Tử Tiêu cung ra tay, Khương Nghĩa thậm chí có thể lật tung Tiên đạo Tam Thánh.

Mặc kệ như thế nào, lượng kiếp lần đầu tiên của Thiên Đạo xem như kết thúc, phàm là sinh linh nhập kiếp lại sống sót đều đã được tăng lên ‌cực lớn, chờ nghiệp lực tan hết, còn có Thiên Đạo công đức có thể tiếp nhận.

Khương Trường Sinh đem ánh mắt nhìn về phía đại địa.

Khu vực nơi các Đại La quyết chiến chiếm cứ một phần tám địa vực Đại La tiên vực, cỏ dại không sinh, không có một tia sinh cơ, mặc dù nghiệp lực tiêu tán, nơi này vẫn lưu lại oán niệm, sẽ trở thành tuyệt địa trong thời gian sau này.

Giờ phút này, trên một mảnh đất hoang, Khương Nghĩa ngồi tĩnh tọa ở trên mặt đất, liên tục không ngừng có thiên địa nghiệp lực đang đang tràn vào Đại Đạo Chi Nhãn của hắn, mà thân thể hắn‌ thì đang thiêu đốt.

Đây là thiên địa nghiệp lực cắn trả, nếu không phải hắn có đạo hạnh cực cao, đã sớm biến thành tro bụi.

Tiên đạo Tam Thánh phân bố ở xung quanh hắn, trợ giúp hắn khắc chế thiên địa nghiệp lực cắn trả, dù vậy, hắn cũng thừa nhận thống khổ Đại La đều không cách nào tưởng tượng.

Cực Quang thần quân lòng không đành, nhíu mày hỏi:

- Ngươi hối hận sao?

Sau đại chiến, Khương Nghĩa tất sẽ lần nữa thân bại danh liệt, trong thần thoại hậu thế, cũng chính là hình ảnh của tà ma, không chỉ như thế, hắn bây giờ có thể sống đến cuối cùng hay không cũng là một vấn đề.

Dù cho là Tiên đạo Tam Thánh cảm thụ được nghiệp lực cắn trả, cũng vô cùng lo sợ.

Trên mặt Khương Nghĩa đều đang thiêu đốt, làn da xuất hiện vết rách, trong đôi mắt chỉ có hỏa diễm trắng đen xen kẽ.

- Vì sao muốn hối hận…

Khương Nghĩa hỏi ngược lại, chẳng qua là âm thanh của hắn hơi khàn khàn.

Phệ Diễm đao trôi nổi ở phía xa, hồn phách Ma Tổ cũng ở trong đó, đây là Khương Nghĩa thả ra, không muốn ảnh hưởng đến bọn hắn.

Vạn Phật thủy tổ mở miệng nói:

- A Di Đà Phật, gánh chịu nghiệp lực của kiếp số, quả thật đại công đức, nhưng công đức này lại rơi không đến trên đầu ngươi, tội gì như thế?

Khương Nghĩa nở nụ cười, chẳng qua là tiếng cười của hắn vô cùng suy yếu, còn dẫn đến nghiệp lực chi hỏa trên người tăng theem.

- Luôn có người hi sinh, so với việc tổn thất một nhóm Đại La, không bằng hi sinh ta, đến nỗi công đức, ta không thèm để ý, trước đó không có để ý qua, yên tâm đi, ba vị, chút trừng phạt này coi là cái gì, luôn có một ngày, ta còn sẽ xuất hiện ở trước mặt các ngươi, hi vọng khi đó, chúng ta có thể luận đạo một phen.

Khương Nghĩa nói đến mây trôi nước chảy làm cho Tiên đạo Tam Thánh càng thêm kính nể.

Thiên địa lại khôi phục ‌yên lặng.

Khương Nghĩa chậm‌ rãi ngẩng đầu nhìn về phía phương xa, cũng không biết nàng bây giờ trôi qua ra sao.

- Thật có lỗi, lượng kiếp mặc dù‌ kết thúc, nhưng ta cần thật lâu mới có thể trở về nhà..

Khương Nghĩa yên lặng suy nghĩ, cảm thụ được thân thể cùng linh‌ hồn đau đớn, hắn biết cái giá phải trả cho kiếp số lần này nghiêm trọng hơn so với lần một ngàn sáu trăm triệu năm trước kia.

Nhưng hắn không hối hận‌.

Hắn vĩnh viễn quên không được sự lạnh lùng của phụ thân mình khi còn bé, mẫu thân bất đắc dĩ, còn có đám tiên thần hoảng sợ hắn.

Cái tên Khương Nghĩa này là gia gia ban cho hắn, đời này của hắn cũng là gia gia đang bảo hộ, hắn nhất định phải cẩn thận bảo vệ Tiên đạo mà gia gia lập nên, bảo vệ cẩn thận vinh quang lớn nhất Khương ‌tộc.

Chẳng qua là thân thể này thế nào càng ngày càng lạnh. Thiên địa này lại vì sao an tĩnh như vậy?