← Quay lại trang sách

Chương 1471 Lực lượng bá đạo (1)

Trước Tử Tiêu cung, Đế Tuyệt, Thủy Diễn đứng trước cổng chính chờ, hai người yên lặng, không có mở miệng, mỗi người giấu tâm tư trong lòng.

Sau khi lượng kiếp kết thúc, tiêu cực tâm tình của chúng sinh giảm xuống, nhưng huyết hải thâm cừu giữa Tiên đạo Vương tộc, Diễn Tộc vẫn còn, hai vị Đại La Thần Tướng mặc dù không tiếp tục chiến đấu, nhưng đối mặt nhau, cũng không thể nào dùng khuôn mặt tươi cười đón lấy.

Giờ phút này, trong lòng bọn họ thấp thỏm lo lắng, không biết Đạo Tổ tìm bọn hắn làm cái gì.

Nếu như đơn độc triệu gặp bọn họ, bọn hắn cũng có thể miên man bất định, nhưng đối thủ một mất một còn cùng đến, để tâm tình của bọn hắn hết sức phức tạp.

Đạo Tổ muốn hỏi tội, hay muốn khuyên giải?

Thủy Diễn đến từ Diễn Tộc, hắn đã thức tỉnh trí nhớ kiếp trước, sinh linh Đạo Diễn vô cùng hoảng sợ Đạo Tổ, dù sao Đạo Diễn là bởi vì Đạo Tổ mà giải tán.

Đế Tuyệt đến từ Tiên đạo Vương tộc, Thái Oa sáng tạo bọn hắn là Đạo Tổ nuôi lớn, cho nên toàn bộ Tiên đạo Vương tộc đều dùng Đạo Tổ là tổ, trong lòng hắn càng nhiều hơn chính là tâm tình khẩn trương khi gặp mặt tổ tông.

Đợi đã lâu, cửa lớn vẫn không có mở ra, hai người đều tưởng rằng Đạo Tổ đang ra oai phủ đầu cho bọn hắn, bọn hắn cũng chỉ có thể chịu lấy.

Mãi đến khi Tiên đạo Tam Thánh đến.

- Hai người các ngươi vậy mà cũng ở đây.

Cực Quang thần quân mở lời, ngữ khí mang theo vẻ trêu chọc.

Đế Tuyệt, Thủy Diễn quay người vội vàng hành lễ với Tam Thánh.

Mặc dù Tam Thánh bị Khương Nghĩa áp chế, nhưng bày ra thực lực khi ở bên trong lượng kiếp, xác thực mạnh hơn bọn hắn, bọn hắn vẫn hết sức kính nể Tam Thánh.

Nếu như không Tam Thánh ra tay, chỉ sợ bọn họ đều phải chết trong tay Khương Nghĩa.

Đạo Côn Luân đi đến bên cạnh Đế Tuyệt, hướng về phía cửa lớn cung kính hành lễ, Vạn Phật thủy tổ, Cực Quang thần quân cũng giống như thế.

Ầm ầm.

Cửa lớn Tử Tiêu cung từ từ mở ra, phát ra tiếng vang trầm nặng.

Ánh vào tầm mắt năm người chính là dáng người thướt tha của Bạch Kỳ, nàng đứng trong bóng tối mở miệng cười nói:

- Chư vị, theo ta tiến vào đi.

Tiên đạo Tam Thánh đã không phải lần đầu tiên đến, cũng không có khẩn trương, nhưng Đế Tuyệt, Thủy Diễn rất căng thẳng, lời cũng không dám nói.

Bên trong lượng kiếp, bọn hắn bừa bãi tàn phá thiên địa sắp gặp mặt Đạo Tổ, quá khứ mây khói xuất hiện trong mắt bọn họ, trong lòng bọn họ hối hận, cảm thấy rất nhiều chuyện mình làm sai, không nên làm như vậy.

Thật ra bọn hắn sở dĩ nghĩ như vậy, chính là cấm chế trong Tử Tiêu cung ảnh hưởng, bất quá ở trước Tử Tiêu cung, bọn hắn cũng không dám dùng thần niệm đi điều tra.

Được Bạch Kỳ dẫn đầu, bọn hắn đi vào bên trong Tử Tiêu cung.

Dưới sáng tạo của Khương Trường Sinh, không gian bên trong trở nên thật dài, xuyên qua thông đạo thật dài, bọn hắn đi vào bên trong một đại điện trống trải, phía trên là tinh không sáng chói, có một ngôi sao màu tím dị thường sáng ngời.

Đế Tuyệt, Thủy Diễn nhìn thấy thân ảnh của Đạo Tổ, đôi mắt dồn dập rủ xuống, không dám nhìn thẳng Đạo Tổ.

Rất nhanh, bọn hắn đi vào phía trước Đạo Tổ, cung kính khom lưng hành lễ.

Khương Trường Sinh vung tay áo, lấy ra năm cái bồ đoàn, để bọn hắn ngồi xuống.

Thấy thế, Đế Tuyệt, Thủy Diễn hơi thở dài một hơi, có thể ngồi thì chứng minh Đạo Tổ không phải muốn hỏi tội tại bọn hắn, nhiều nhất gõ một cái.

- Lượng kiếp đã kết thúc, các ngươi có cảm ngộ về Đại La Kim Tiên hay không?

Khương Trường Sinh mở lời, Bạch Kỳ ở bên cạnh ngồi xuống, tư thái rất thấp.

Đế Tuyệt, Thủy Diễn sửng sốt, không nghĩ tới câu nói đầu tiên khi Đạo Tổ mở miệng là hỏi bọn hắn tu hành, bọn hắn mừng như điên, điều này nói rõ Đạo Tổ cố ý đề bạt bọn hắn.

Đạo Côn Luân trước tiên mở miệng giảng về cảm ngộ của bản thân, bốn người khác nghiêm túc nghe, cảm thấy đây cũng là một loại luận đạo.

Hắn kể xong sau là Vạn Phật thủy tổ, Cực Quang thần quân, Đế Tuyệt hai người cũng không có cướp lời, mãi cho đến Cực Quang thần quân nói xong, hai người liếc nhau.

Đây là lần đầu tiên bọn hắn đối mặt sau khi đến ba mươi tầng ba trời.

- Đế Tuyệt nói trước đi, không cần suy nghĩ nhiều.

Khương Trường Sinh mở lời để cho hai người đều thở dài một hơi, bọn hắn quá rõ ràng tính tình lẫn nhau, sợ đối phương huyên náo khó xử ở trước mặt Đạo Tổ, không xuống đài được.

Đế Tuyệt ngẩng đầu, bắt đầu nói về cảm ngộ của những năm này.

Theo hắn giảng giải, Tiên đạo Tam Thánh không khỏi gật đầu, tên này ngoại trừ thiên tư chiến đấu cao minh, ngộ tính xác thực cao.

Thủy Diễn lần đầu tiên bình tĩnh lại nghe hắn giảng đạo, hắn không thể không thừa nhận ngộ tính của vị đối thủ cũ này của mình xác thực kinh diễm, cũng không phải chỉ dựa vào thiên phú của Tiên đạo Vương tộc.

Đợi Đế Tuyệt kể xong, Thủy Diễn tiếp tục.

Đi qua lần thay phiên giảng đạo này, cách nhìn của Đế Tuyệt và Thủy Diễn về nhau hơi cải biến.

- Lượng kiếp đã qua, quá khứ mây khói thì không cần nhắc lại, Đế Tuyệt, Thủy Diễn, các ngươi có nguyện bái nhập môn hạ của ta, môn hạ ta có một quy củ, chính là quyết không thể đồng môn tương tàn, các ngươi có khả năng nghiêm túc cân nhắc, có nguyện ý tiếp nhận hay không, cho dù từ chối, ta cũng sẽ không giận chó đánh mèo các ngươi, đạo pháp chú trọng phúc duyên, mà không phải cưỡng cầu.

Khương Trường Sinh mở lời, lời này để Đế Tuyệt, Thủy Diễn cảm thấy kinh hoàng.

Bái nhập vào làm môn hạ của Đạo Tổ.

Điều này tương đương với việc bay cao ở phía trên chúng sinh.

Đừng xem thực lực bọn hắn mạnh mẽ, luận địa vị và lực hiệu triệu, tuyệt đối không bằng Tiên đạo Tam Thánh.

Thành đệ tử của Đạo Tổ, hết thảy Đại La đều sẽ cung kính bọn hắn, liên đới lấy địa vị chủng tộc của bọn họ đều sẽ nước lên thì thuyền lên.

Chẳng qua là buông xuống cừu hận...

Hai người không khỏi nhìn về phía nhau, phát hiện hận ý trong mắt đối phương không có mãnh liệt như trong lượng kiếp, này để bọn hắn hết sức hốt hoảng.

- Nhân quả là thứ mà người tu đạo không thể tránh khỏi, nếu không bỏ xuống được quá khứ, ngày nào mới có thể chân chính chứng đạo?

Đạo Côn Luân mở lời.