← Quay lại trang sách

Chương 1472 Lực lượng bá đạo (2)

Hắn có tư cách nói lời này, giáo phái của hắn đã sớm tiêu vong, nhưng hắn cũng không có đi báo thù, mà một lòng vấn đạo.

Đế Tuyệt hít sâu một hơi, khẽ nói:

- So với Đại Đạo, cừu hận tính cái gì, ta nguyện bái nhập môn hạ của Đạo Tổ.

Thủy Diễn khinh thường nói:

- Diễn Tộc chính là Đạo Diễn chuyển thế, cừu hận sao mà nhiều, ta đương nhiên sẽ không bị cừu hận sở vấp chân, ta cũng nguyện ý bái nhập vào môn hạ của Đạo Tổ.

Cực Quang thần quân âm thầm cảm khái, mặt mũi của lão sư thật lớn, hai người cừu hận nhau mấy trăm vạn năm, cứ như vậy buông xuống.

Bất quá cũng đúng, đổi lại là hắn, cũng từ chối không được phần cơ duyên này.

Khương Trường Sinh mở lời:

- Từ nay về sau, các ngươi chính là đệ tử ký danh của ta, gọi ta là lão sư, đợi các ngươi thành tựu Đại La Kim Tiên, có thể trở thành đệ tử thân truyền.

Đệ tử ký danh?

Trong lòng Đế Tuyệt, Thủy Diễn có chút thất vọng, nhưng vừa nghe đến Đại La Kim Tiên, bọn hắn liền máu nóng sôi trào.

Đã nhiều năm qua đi, bọn hắn thế nào cũng tìm không thấy phương hướng Đại La Kim Tiên, hiện tại có Đạo Tổ làm lão sư, tất nhiên sẽ có hướng đi, bọn hắn tràn ngập lòng tin về thiên phú của bản thân.

Khương Trường Sinh xuất ra từng kiện từng kiện pháp bảo, tặng cho năm người bọn hắn, thuận tiện lấy ra năm khối ngọc phiến màu tím, mở lời:

- Đây là Đại Đạo lục ta sáng tạo, bên trong bao hàm lý giải của ta về từng Đại Đạo, đồng thời còn có rất nhiều thần thông, đan đạo, trận pháp.

Nghe vậy, năm người vui mừng, cùng cảm tạ lão sư.

Khương Trường Sinh lại giảng một chút chuyện, liên quan đến sự mạnh mẽ của Đại La Kim Tiên, năm người nghe được, lòng sinh hướng tới.

Lúc bọn hắn rời đi Tử Tiêu cung, Đạo Côn Luân mời bọn hắn đi làm khách, luận đạo một phen, bốn người cũng không có từ chối, dù sao bọn hắn đã là đồng môn.

Bên trong Tử Tiêu cung.

- Chủ nhân, có thể cho ta một phần Đại Đạo lục hay không?

Bạch Kỳ thận trọng hỏi, ba chữ Đại Đạo lục, nghe qua đã cảm thấy rất mạnh mẽ.

Khương Trường Sinh lúc này lấy ra một khối ngọc phiến, ném cho Bạch Kỳ.

Bạch Kỳ bắt lấy Đại Đạo lục, nở nụ cười tràn đầy sáng lạn, nàng hỏi:

- Chủ nhân, nếu ghi chép về đại đạo truyền ra, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Khương Trường Sinh nhắm mắt, nói:

- Không quan trọng..

Đứng ở góc độ của hắn, hắn cũng không sợ đạo pháp cao thâm truyền ra, Tu Tiên giả càng mạnh, hắn càng được lợi, huống hồ, đi con đường của hắn, không thể nào vượt qua hắn.

Bạch Kỳ nghe xong, bắt đầu phỏng đoán ý của ba chữ này.

Có thể là do ở lượng kiếp quá lâu, dẫn đến nàng bắt đầu có chút không mò ra tâm tư của chủ nhân.

Tin tức liên quan đến Đế Tuyệt, Thủy Diễn được Đạo Tổ thu làm đệ tử ký danh cấp tốc truyền ra Đại La tiên vực, Tiên đạo Vương tộc cùng Diễn Tộc lại cũng bắt đầu trao đổi mậu dịch, nghe nói bên trong hai tộc đã nghiêm lệnh không được kết thù lẫn nhau.

Sau khi chuyện này truyền ra, chúng sinh đều hâm mộ Đế Tuyệt, Thủy Diễn, đồng thời cũng thở dài một hơi, Diễn Tộc cùng Tiên đạo Vương tộc thật sự quá mạnh, nếu mâu thuẫn không ngừng, tất nhiên sẽ dẫn phát hạo kiếp, lan đến gần bọn hắn.

Đại La đánh nhau, phàm linh gặp nạn.

Việc này cũng là để Yêu tộc cực kỳ đè nén.

Yêu tộc cùng Nhân tộc tranh phong, cuối cùng không có thắng, cũng không có thua, nhưng bị đoạt đầu ngọn gió, dẫn đến Yêu tộc phân liệt, hóa thành từng nhánh chủng tộc cường đại, Yêu tộc còn lại, kém xa một phần mười thực lực đỉnh phong, nương theo Đế Tuyệt, Thủy Diễn được Đạo Tổ thu làm đồ đệ, mà Yêu Đế không được chọn, dẫn đến uy vọng của Yêu Đế giảm xuống cực nhanh.

Rất nhiều yêu quái đều không vừa lòng Yêu Đế, cảm thấy Yêu Đế cô phụ bọn hắn trông đợi, trước lượng kiếp là một bộ khí thế chỉ ta độc tôn, kết quả tham gia vào lượng kiếp lại không tranh nổi những người khác.

Yêu Đế một mực bế quan, cũng không có xuất đầu lộ diện, rõ ràng bị kích thích.

Nhân tộc một phương cũng còn tốt, bản thân bọn hắn là phương phòng thủ, vẫn như cũ chỗ là địa vị chủng tộc nhân vật chính của Thiên Đạo.

Mây đen cuồn cuộn bao trùm bầu trời, trong khe hở đám mây là sao trời mơ hồ rõ ràng, mặt đất bên dưới bị khói đen dầy đặc tràn ngập, mặt đất trải rộng dung nham, như rạn nứt, nhìn thấy mà giật mình.

Ở một góc của mặt đất, một tên nam tử tóc trắng ngồi xếp bằng trong không trung, lòng bàn tay hai tay hắn nổi lơ lửng một khối xương, chính là đạo cốt của Khương Trường Sinh.

Nam tử tóc trắng gầy trơ cả xương, áo bào xám cũ nát trên người đều lộ ra rộng thùng thình, mặt mũi của hắn tang thương, mí mắt sụp đổ, rõ ràng không có tròng mắt.

Oanh.

Đạo cốt bắn ra một cỗ lực lượng cường đại, đánh văng hai tay của hắn ra, dẫn đến mây đen đầy trời bị xua tan, nhưng rất nhanh lại che đậy tinh không.

- Lực lượng thật bá đạo, không hổ là Tiên đạo Đạo Tổ.

Nam tử tóc trắng tự lẩm bẩm, khóe miệng tràn ra một dòng máu màu xanh lục.

Hắn không hề từ bỏ, tiếp tục bắt đầu dung hợp đạo cốt.

Lúc này, mây đen lật ra, một đầu Cốt Long từ trên trời giáng xuống, chỉ lộ ra một nửa long thân, đã kết nối trời cùng đất, ở trước mặt nó, nam tử tóc trắng nhỏ bé như bụi trần.

- Còn không thành công à, kỳ hạn của ngươi đã không nhiều.

Một tiếng nói khàn khàn lại hùng hậu vang lên, như là thiên lôi cuồn cuộn, quanh quẩn không dứt.

Nam tử tóc trắng không có ngẩng đầu, bình tĩnh nói:

- Còn có mười vạn năm, đủ để ta thành công.

Cốt Long nhìn xuống hắn, nói:

- Ngươi hẳn là rõ ràng, nếu ngươi thất bại, kết quả của ngươi sẽ thê thảm ra sao.

Nam tử tóc trắng khẽ nói:

- Bên trong cùng đường mạt lộ người, nếu như ta không thể thành công, những người khác cũng không có khả năng thành công, Đạo Tổ cũng là nghiên cứu nhân quả chi đạo, ta có thể cảm giác được nhân quả chi đạo của hắn và thần bia có chút sâu xa, các ngươi tốt nhất chờ mong ta có thể thành công, đổi những người khác, rất có thể sẽ quấy nhiễu đến Đạo Tổ, các ngươi cũng không hy vọng Tham Nhân đi vào kết quả của Chu Quái chứ.