Chương 1475 Bí Pháp Của Khương Tộc (1)
Chán?
Nghe được Khương Trường Sinh tra hỏi, Bạch Kỳ ngẩn người, đi theo hoảng hốt.
Chẳng lẽ nàng làm không tốt?
Trong lúc Bạch Kỳ đang kinh sợ, vắt hết óc nghĩ lỗi lầm của mình, Khương Trường Sinh nghe được tiếng lòng của nàng.
Hắn lắc đầu bật cười, Bạch Kỳ mặc dù có tham tài, hư vinh, nhưng xác thực làm rất tốt trên vị trí ở Phúc Nguyên thánh mẫu này, hắn hỏi như vậy cũng không phải muốn trách móc nặng nề Bạch Kỳ, mà có mục đích khác.
- Ngươi không cần lo ngại, ta chỉ đang nghĩ, muốn đưa ngươi đến nơi khác hay không, Thập Nhị thánh mẫu dưới trướng ngươi đã trưởng thành, có thể thay thế ngươi chấp hành thần quyền.
Khương Trường Sinh nghiêm túc nói.
Bây giờ Thập Nhị thánh mẫu quả thật có thể một mình đảm đương một phía, trong lòng chúng sinh, các nàng cũng là đại biểu cho phúc duyên.
Bạch Kỳ nghe xong, khẩn trương lập tức biến mất, nàng cẩn thận mà hỏi:
- Chủ nhân, ngài muốn ta đi chỗ nào? Ta sẽ hầu ở ngài bên người, ngài sẽ không sung quân ta đến Đại Thiên thế giới đó chứ?
Dưới tình huống Thiên Đình, Đại La giáo phái, chủng tộc cường thế điên cuồng khuếch trương, bản đồ Tiên đạo khí vận không ngừng khuếch trương, mặc dù Đại La tiên vực vẫn như cũ là trung tâm của Tiên đạo, nhưng ở trong hư không cũng quật khởi đại thiên địa khác của Tiên đạo.
Bạch Kỳ thật sợ đi Đại Thiên thế giới, chỉ có khi được chủ nhân che chở, nàng mới cảm giác được an toàn, nàng mới có niềm tin.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Còn nhớ rõ Đạo Giới không?
Bạch Kỳ nghe xong, ánh mắt sáng lên, vội vàng gật đầu.
Khương Trường Sinh nói theo:
- Đạo Giới một mực ở trong cơ thể ta, nếu ngươi đi, không cần lo lắng an nguy, bây giờ Đạo Giới cũng không kém hơn Đại La tiên vực, chẳng qua thiếu đi nhân quả, mà ngươi sẽ không một mực đợi ở nơi đó, muốn về, chỉ cần có ý nghĩ, ta sẽ thả ngươi đi ra.
Nghe vậy, Bạch Kỳ trong nháy mắt suy nghĩ rất nhiều.
Nàng do dự một chút, hai tay nắm lấy lụa xanh bên hông, ra vẻ ưỡn ẹo mà hỏi:
- Chủ nhân, Đạo Giới có ở trong phạm vi Thiên Đạo quản hạt?
Khương Trường Sinh thu lại thần quang, liếc nhìn Bạch Kỳ, trêu tức cười nói:
- Không tại, chẳng lẽ ngươi muốn cả một đời bị quản bởi Thiên Đạo?
Bạch Kỳ lập tức hiểu được, vội vàng bái tạ Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh lười nhác nói nhảm nữa, trực tiếp thu nàng vào trong Đạo Giới.
Mộ Linh Lạc đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Khương Trường Sinh, tò mò hỏi:
- Chẳng lẽ Thiên Đạo phát triển không thuận, cũng hoặc là có tai hoạ ngầm?
Khương Trường Sinh lắc đầu nói:
- Thiên Đạo phát triển rất tốt, cũng sẽ không sinh ra tai hoạ ngầm cho ta, chỉ là ta có ý nếm thử, ta một mực đang nghĩ, Đại Thiên thế giới từ xưa đến nay có bao nhiêu đạo thống, đến cùng có đạo thống có thể Vĩnh Hằng bất diệt hay không.
Đây là lời thật lòng.
Hắn cảm thấy nguyên nhân trực tiếp hủy diệt Viễn Cổ Tiên Đạo nằm ở Đại Thiên thế giới, vô luận là bởi vì, cái gì lực lượng hắc ám chính là sinh ra tại Đại Thiên thế giới, tương lai khả năng hủy diệt Tiên đạo.
Đạo Giới khác biệt, cũng không có móc nối cùng Đại Thiên thế giới, mà là bị linh hồn, thân thể hắn ngăn cách, tồn tại độc lập. Lại thêm hắn đã mở ra một con đường khác cho Tiên đạo, hắn muốn xem thử một chút, Đạo Giới có thể mang cho hắn kinh hỉ hay không.
Hắn sẽ không chỉ bảo Bạch Kỳ làm như thế nào, nhưng hắn tin tưởng Bạch Kỳ có thể tìm tới con đường thích hợp, kế đó thu được công đức trong Đạo Giới, khi đó, Bạch Kỳ sẽ có được công đức của hai giới, có lẽ có thể đền bù tư chất thiếu hụt cùng với đạo tâm không đủ, bước vào cảnh giới càng cao hơn.
Khương Trường Sinh thấy Mộ Linh Lạc lâm vào trong suy tư, không khỏi cảm thụ Vận Mệnh Chi Đạo trong cơ thể nàng.
Vận Mệnh Chi Đạo thật cường đại.
Mặc dù Mộ Linh Lạc rất ít xuất đầu lộ diện, nhưng nàng là tồn tại sớm nhất cảm ngộ quy tắc Đại Đạo trong Tiên đạo, lại thêm khổ tu, lực lượng vận mệnh bây giờ đã đi đến mức độ cực kỳ đáng sợ.
- Chẳng lẽ ta tìm tới nàng kiếp này, mở ra vận mệnh chi đạo của nàng?
Khương Trường Sinh đột nhiên sinh ra một ý nghĩ.
Mộ Linh Lạc đi trên con đường Vận Mệnh Chi Đạo được càng lúc càng nhanh, lực lượng vận mệnh của nàng khiến cho hắn đều có chút nhìn không thấu, cũng không biết là thiên tư của nàng để Đại Đạo Tuyệt Đỉnh tán thành, hay là bởi vì Đại Đạo Tuyệt Đỉnh, để thiên tư và ngộ tính của nàng càng ngày càng mạnh.
Mặc kệ như thế nào, Mộ Linh Lạc có thể đi đến con đường của mình, đây cũng là chuyện tốt.
Mộ Linh Lạc đột nhiên nhìn về phía Khương Trường Sinh, nói:
- Trường Sinh ca ca, chàng nói xem, ta nếu là xây dựng vận mệnh chi giới, có xem như chính đạo hay không?
Khương Trường Sinh không có thấy ngoài ý muốn, dù sao hắn có thể nghe được tiếng lòng của nàng.
- Bất kỳ nếm thử gì đều có ý nghĩa, không có chính đạo tuyệt đối, cảnh giới nàng hay ta, chỉ có thể thăm dò, không có con đường mà người xưa đã đi để bắt chước.
Khương Trường Sinh nghiêm túc nói, đây cũng là nói cho chính hắn nghe.
Thấy Mộ Linh Lạc lâm vào trong suy tư, Khương Trường Sinh đi theo cười nói:
- Có ta bên cạnh, nàng cứ yên tâm to gan nếm thử đi, có ta thủ hộ cho nàng.
Mộ Linh Lạc không khỏi lộ ra vẻ mặt tươi cười, sao đó ngồi bên cạnh hắn, hai người bắt đầu trò chuyện về Khương tộc.
Đối với con cháu hậu thế, Mộ Linh Lạc vẫn hết sức quan tâm, nếu có đệ tử Khương tộc lộ ra thiên tư tuyệt đỉnh, nàng cũng sẽ chỉ bảo một ít.
Khương Trường Sinh cũng nguyện ý trò chuyện cùng với nàng về những việc nhà này, giữ lại nhân chi thường tình.
Trong dãy núi chập trùng, liên miên vô số, phong cảnh tráng lệ, từng ngọn núi hùng vĩ như là lưỡi dao đâm thẳng chân trời, ở giữa dãy núi có thể trông thấy không ít cung điện, đạo quan, lầu các các loại kiến trúc.
Nơi này là thiên địa của Khương tộc, linh khí dồi dào, sinh cơ dạt dào.
Một tòa cự nhạc lay động kịch kiệt, một vệt kim quang từ đỉnh núi phóng lên tận trời, giống như chui vào thiên ngoại, trông không đến phần cuối.
- Ha ha ha! Xong rồi! Xong rồi!
Một tiếng cười cuồng ngạo vang lên, trong lời nói tràn ngập xúc động.