← Quay lại trang sách

Chương 1486 Vĩnh Hằng Chí Thượng (2)

Khi Khương Trường Sinh đang minh tưởng thần thông, Tiên đạo cũng triệt để khôi phục quỹ đạo, ngoại trừ Bạch Kỳ cùng sinh linh Đạo Giới, không người biết được Khương Trường Sinh đã đột phá.

Dù cho là Mộ Linh Lạc đợi ở trong Tử Tiêu cung cũng cảm thụ không ra, hình ảnh cùng khí tức của Khương Trường Sinh thoạt nhìn không có chênh lệch gì với lúc trước, trên thực tế đã triệt để lột xác, hắn hôm nay chính là hành tẩu trên Đại Đạo.

Bỏ ra ngàn năm nắm giữ Đại Thiên Tru Diệt Chưởng, Khương Trường Sinh đứng dậy.

Hắn chuyển động xong gân cốt xong, lần nữa ngồi xuống, mang theo Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa tan biến tại chỗ.

Cơ hồ trong nháy mắt, hắn nhảy vọt mấy chục phương Đại Đạo lĩnh vực, đi vào một mảnh hư không thần bí mà lãnh tịch, nơi này có vô số sao băng hình mũi khoan lơ lửng, âm u đầy tử khí.

Nơi này ẩn giấu đi chủ thiên địa của Tham Nhân, tất cả những sao băng kia đều là sinh linh Tham Nhân gặp phải nhân quả cắn ‌trả biến thành.

Trong năm tháng dài đằng đẵng, Tham Nhân dựa vào lực lượng Nhân Quả, không ngừng mạnh lên, nhưng mỗi một lần mạnh lên đều sẽ hi sinh vô số tộc nhân.

Nhân quả chi đạo của Chu Quái nằm ở thôi diễn, mà nhân quả chi đạo của Tham Nhân nằm ở thôn phệ, ‌ bọn hắn ưa thích thôn phệ biến số để tăng cường nhân quả chi đạo của mình, nhưng lần lượt vận dụng lực lượng Nhân Quả thay đổi càn khôn, cũng để bọn hắn luân hãm trong vực sâu, không thể tự kềm chế.

Khác biệt với Chu Quái, Tham Nhân không phải bởi vì sinh linh cá biệt mong muốn trêu chọc Tiên đạo, trên thực tế, Tham Nhân một mực mơ ước Tiên đạo, theo bọn hắn nghĩ, toàn bộ Tiên đạo đều là biến số, nếu có thể thôn phệ chúng sinh Tiên đạo, bọn hắn đều sẽ nghênh đón mạnh lên trước nay chưa từng có.

Khương Trường Sinh ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, dùng tay trái nhẹ chống đỡ gò má, ánh mắt của hắn bị pháp bảo thần quang che đậy, trong hư không tối tăm mà yên tĩnh, hắn như‌ Đại Đạo thần linh duy nhất, quan sát lĩnh vực của mình.

- Thôi, vậy liền‌ diệt đi.

Khương Trường Sinh vốn định cho Tham Nhân một sinh ‌cơ, như là Chu Quái, chỉ trả giá đắt, không đến nỗi bị chém tận giết tuyệt.

Nhưng hắn đã tới đây, ‌vừa nhìn thấy Tham Nhân đã hết sức phản cảm.

Tham Nhân tuy là đạo thống, nhưng càng giống như vô số tồn tại tẩu hỏa nhập ma hội tụ vào một chỗ, mượn đạo hạnh nhân quả đoạt tạo hóa của người khác, làm bản thân lớn mạnh.

Vô luận chủng tộc như thế nào, vô luận cảnh giới mạnh cỡ nào, chỉ cần thua ở trước mặt chúng sinh Tham Nhân, đều sẽ bị gặm ăn hầu như không còn.

Bọn hắn sẽ dùng một loại phương thức cực kỳ tàn nhẫn ăn hết biến số mà bọn hắn nhận định.

Khương Trường Sinh nâng tay phải lên, cách không túm một cái, lần nữa mở tay ra, trong lòng bàn tay hiện ra một mảnh thiên địa nhỏ bé.

Thần thông, Chưởng Trung Càn Khôn.

Cách không nắm bắt Tham Nhân, như là lấy đồ trong túi, chúng sinh Tham Nhân thậm chí không phát hiện được điểm này.

Nhìn xem đại thiên địa Tham Nhân trong lòng bàn tay, trong lòng Khương Trường Sinh có loại cảm giác kỳ diệu.

Đạo thống mạnh mẽ đã từng tạo thành cho Tiên đạo uy hiếp to lớn khủng bố, bây giờ bị hắn dễ dàng trêu đùa trong lòng bàn tay, quả nhiên là vật đổi sao dời.

Tham Nhân đoán chừng thế nào cũng không nghĩ ra hắn có thể lớn lên nhanh như vậy.

Giờ phút này, toàn bộ sinh linh trong Tham Nhân đại thiên địa cũng không có phát giác được Khương Trường Sinh xuất hiện, cũng không có phát hiện bọn hắn đã rơi vào trong tay của địch nhân, ‌vị Vĩnh Hằng Thần Tôn mạnh nhất của Tham Nhân kia cũng không có ý thức được điểm này, hắn vẫn đang bế quan.

Vĩnh Hằng Thần Tôn và Đạo Niệm chủ nhân chênh thể lệch còn muốn lớn trong dự đoán của Khương Trường Sinh.

Lực lượng cùng với suy nghĩ của Đạo Niệm chủ nhân đã vượt qua sinh linh, dù cho Vĩnh Hằng Thần Tôn cũng không cách nào bắt được một tia dấu hiệu của Đạo Niệm chủ nhân.

Trách không được Vĩnh Hằng Thần Tôn không cảm giác được tồn tại cảnh giới ‌ cao hơn.

Khương Trường Sinh nhìn xuống Tham Nhân, quan sát phương đạo thống này cùng với vị Vĩnh Hằng Thần Tôn kia.

Hắn cảm thấy ở giữa Vĩnh Hằng Thần Tôn và Đạo Niệm chủ nhân hẳn là tồn tại một đại cảnh giới, chẳng qua là hắn tạm thời không biết là cảnh giới gì, dù cho là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, muốn suy diễn, ít nhất cũng cần biết đầu mối nhân quả.

Ánh mắt Khương Trường Sinh dần dần khóa chặt tồn tại thần bí nhất bên‌ trong Tham Nhân đại thiên địa.

Tham Nhân thần bia.

Bia này đứng ở trung ương nhất Tham Nhân đại thiên địa, khí vận Tham Nhân đạo thống tập trung trong nó, nó cũng đang liên tục không ngừng tỏa ra lực lượng Nhân Quả ảnh hưởng đến chúng sinh.

Chúng sinh Tham Nhân dựa vào lực lượng của Tham Nhân thần bia mà sinh tồn, bị cỗ lực lượng nhân quả này ảnh hưởng, thường xuyên không bị bản thân khống chế.

Theo góc độ Khương Trường Sinh nhìn lại, mỗi một vị sinh linh Tham Nhân giống như đều là con rối mà Tham Nhân thần bia rèn luyện ra, vô số đường dây nhân quả hội tụ trên Tham Nhân thần bia, hỗn loạn mà hùng vĩ.

Tham Nhân thần bia đúng là do Đại Thiết Thiên Thuật biến thành, không thể không nói, Đại Thiết Thiên Thuật xác thực mạnh mẽ, ngay cả thần niệm của Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, thôi diễn đều không thể xâm nhập vào trong đó.

Bất quá Khương Trường Sinh có thể dùng Đại Thiết Thiên Thuật hóa giải, để Tham Nhân thần bia hiện ra khuôn mặt thật.