Chương 1487 Diệt đạo thống, Thần Bia Chi Linh (1)
Hắn quan sát rất lâu, xác định cao tầng Tham Nhân xác thực ôm lấy ý xấu đối với Tiên đạo, lại thêm đạo thống này quá mức tàn nhẫn, thô bạo, hắn quyết định diệt cả đạo thống.
Tay phải của hắn nhẹ nhàng nắm lại, để Tham Nhân đại thiên địa tan biến trong lòng bàn tay.
Đại Thiên Tru Diệt Chưởng.
Khương Trường Sinh lần nữa lật tay phải ra, chỉ còn lại có Tham Nhân thần bia còn bồng bềnh ở trong lòng bàn tay hắn, bao gồm cả vị Vĩnh Hằng Thần Tôn kia ở trong, đều hóa thành tro bụi, không có chút nào thống khổ, ngoại trừ vị Vĩnh Hằng Thần Tôn kia ra, chúng sinh đều chưa kịp phản ứng.
Toàn bộ quá trình, không đến nửa hơi, một phương đạo thống mạnh mẽ đã bị diệt ở trong tay hắn.
Làm xong tất cả những thứ này, hắn mang theo Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa tan biến trong hư không.
Trong hư không, một viên sao băng dùng tốc độ cao đi về phía trước.
Hãi Thiên thánh tôn chậm rãi đứng dậy, mở miệng nói:
- Sắp đến Tham Nhân chủ thiên địa, chư vị, lần hành động này nhất định phải thành công.
Nghe vậy, các cường giả phía sau hắn dồn dập đứng dậy, trên mặt Thiên Tôn lộ ra vẻ kích động.
- Tham Nhân đều là tên điên, chúng ta nhất định phải hành sự cẩn thận.
- Đáng tiếc, không có thể tuyết phục Hoàng Kinh Tuyệt.
- Hoàng Kinh Tuyệt kia xác thực rất mạnh, không người có thể ước thúc hắn, bất quá dùng thực lực của chúng ta, trấn áp Vĩnh Hằng Thần Tôn của Tham Nhân, cũng không phải việc khó.
- Đã sớm nhìn Tham Nhân khó chịu, đám này là sâu mọt của Đại Thiên thế giới, nhất định phải để bọn hắn cảm thụ đau đớn.
- Đừng nhìn ta, ta mặc dù đến từ Tham Nhân, nhưng ta càng cừu thị Tham Nhân hơn so với các ngươi.
- Cẩn thận Tiên đạo một chút, gần đây Tiên đạo Thiên Đình đang truy sát Tham Nhân khắp nơi, nếu gặp bọn hắn, vậy thì phiền toái.
Các cường giả nghị luận, ngữ khí thong dong, đều tràn ngập lòng tin.
Một đường đi tới, bọn hắn đã hiểu rõ thực lực lẫn nhau, lại thêm năng lực thôi diễn mạnh mẽ của Hãi Thiên thánh tôn, bọn hắn nhất định có thể thành công.
Thiên Tôn có chiến lực cá nhân mạnh nhất càng tự phụ, Vĩnh Hằng Thần Tôn của Tham Nhân vốn là bại tướng dưới tay của hắn, hắn tự nhiên không sợ.
Phía trước bắt đầu xuất hiện từng khỏa thiên thạch hình mũi khoan, đứng im bất động, một cỗ khí tức âm lãnh kéo tới.
- Thế nào có khả năng.
Tội Tôn Chủ bỗng nhiên thất thanh kêu to, đi theo thả người vọt lên, một mình bay về phía trước.
Hãi Thiên thánh tôn vung tay áo dẫn động sao băng gia tốc, đuổi kịp Tội Tôn Chủ.
- Không có khả năng không có khả năng.
Toàn thân Tội Tôn Chủ run rẩy, ngữ khí đầy khó tin.
Thiên Tôn đưa tay, cách không hút hắn tới gần, trầm giọng nói:
- Cái gì không có khả năng?
Tội Tôn Chủ run giọng nói:
- Tham Nhân không còn...
Vừa dứt lời, mọi người động dung, một cường giả vội vàng hỏi:
- Tham Nhân chạy trốn? Thánh Tôn, ngài không phải nói, bọn hắn ở ngay chỗ này?
Hãi Thiên thánh tôn yên lặng.
Thiên Tôn giương mắt quét tới, nói một mình:
- Cũng không có khí tức chiến đấu, cũng không có dấu hiệu sinh linh di chuyển quy mô lớn, không thể nào là tạm thời chạy trốn, trừ phi bọn hắn trước kia đã không ở nơi này, nhưng khí tức nhân quả của nơi này vẫn như cũ cuồn cuộn.
- Không phải chạy trốn mà là bị diệt... Nhân quả của Tham Nhân đã tiêu tan.
Tội Tôn Chủ tuyệt vọng nói, mọi người nghe được càng thêm chấn kinh.
Tham Nhân bị diệt?
Mặc dù bọn hắn có chiến lực như Thiên Tôn, cũng phải kế hoạch một phen mới dám ra tay, dù sao thì nội tình Tham Nhân cực kỳ hùng hậu, pháp môn nhân quả càng quỷ bí khó dò.
Hãi Thiên thánh tôn mang theo mặt nạ, tay của hắn đang nhanh chóng thôi diễn, hắn càng tính càng kinh ngạc.
Tham Nhân thật mất rồi.
Nhân quả còn sót lại đang tán đi, mà sinh linh Tham Nhân bị nhân quả quấn thân cũng theo nhân quả tiêu tán mà biến thành tro bụi.
Hãi Thiên thánh tôn quay người nhìn về phía Tội Tôn Chủ, dưới cái nhìn soi mói của mọi người, hai tay Tội Tôn Chủ bắt đầu hóa thành tro bụi, hắn đã lâm vào trong tuyệt vọng, trực tiếp tĩnh toạ ngay tại chỗ, ủ rũ.
- Đại Thiên thế giới... Hài hước, mặc dù lĩnh hội nhân quả lại như thế nào....
Tội Tôn Chủ tự giễu cười, hắn cũng không có cầu cứu, mà là tùy ý để mình tiêu tán.
Rất nhanh, cả người hắn hóa thành tro bụi tiêu tán, sau đó không có để lại nửa điểm dấu vết.
Một màn này để tất cả mọi người ở đây bị chấn nhiếp, đến tột cùng xảy ra chuyện gì chuyện, có thể làm cho Tham Nhân mạnh mẽ như thế đều biến thành tro bụi?
Thiên Tôn nhíu mày nhìn về phía Hãi Thiên thánh tôn, hỏi:
- Có thể là Vĩnh Hằng Chí Thượng ra tay?
Hãi Thiên thánh tôn lắc đầu nói:
- Bản tọa cũng không biết.
Tâm tình hắn lúc này cũng rất nặng nề, lần trước bị tồn tại thần bí diễn toán, lần này thì là mục tiêu hắn tỉ mỉ chuẩn bị lại bị diệt sạch, hắn cảm giác mình đã bị tính kế, đáng sợ nhất là hắn còn không thể nhìn thấu.
- Vẫn là bộ thân thể này quá yếu.
Hãi Thiên thánh tôn ở trong lòng thở dài nói, hắn cũng không có tâm tình đi an ủi mọi người ở phía sau, hắn điều khiển sao băng tiếp tục đi tới, muốn tìm Tham Nhân thần bia.
Trên một mảnh đất hoang vu, Khương Trường Sinh ngồi bên vách núi, giang hà khí thế bàng bạc ở ngay dưới vách núi, nước sông đập vào đá lớn, tạo ra vô số bọt nước ở hai bên vách đá.