Chương 1526 Bên ngoài Đại Đạo (2)
Không sao đâu, cứu nó chẳng qua là thuận tay thôi, dù sao đều thuộc về Tiên đạo, Viễn Cổ Tiên Đạo mặc dù diệt vong, nhưng nếu không có Viễn Cổ Tiên Đạo, sao có Tiên đạo hôm nay?
Khương Trường Sinh bình tĩnh nói.
Dứt lời, hắn mang theo Bạch Kỳ tiến lên.
Bạch Kỳ vốn đang đang phẩm vị lời hắn, lại phát hiện hắn tại tiến lên, nàng hiểu được.
Thuận tay?
Khương Trường Sinh mang theo Bạch Kỳ đi vào trong hư vô lĩnh vực Thương Tứ lúc trước ở, hắn cẩn thận cảm thụ, sau đó đưa tay, chỉ thấy trong lòng bàn tay của hắn tràn ra từng tia sáng màu lam.
- Không phải quy tắc Đại Đạo, cỗ khí tức này có chút cùng loại với Thái Thủy Niết Bàn Thương, nếu như hệ thống sinh tồn tới từ Viễn Cổ Tiên Đạo, chẳng qua là bao gồm Viễn Cổ Tiên Đạo, Viễn Cổ Tiên Đạo xác thực cũng có thể tiếp xúc đến lực lượng bên ngoài hoặc trước của Đại Đạo, đúng là như thế, vị Đạo Tổ kia mới có thể che chở cho Thương Tứ, mà Thương Tứ cũng có thể không sợ Vĩnh Hằng tộc tra tấn.
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, Vĩnh Hằng tộc bất tử bất diệt nghe dọa người, nhưng đó là đối mặt với lực lượng bên trong Đại Thiên thế giới, lúc trước hắn dùng Hồng Mông Đại Đạo diệt Vĩnh Hằng tộc, không có quá gian nan.
Lực lượng không biết trong tay hắn là hắn lúc trước tháo rời ra từ trên người Thương Tứ, mặc dù chỉ là một phần nhỏ, nhưng đủ hắn nghiên cứu.
Nếu không phải như thế, hắn như thế nào dùng Đại Thiết Thiên Thuật đi cứu Thương Tứ.
Phong ấn của Vĩnh Hằng tộc trong mắt hắn, không coi là cái gì.
Khương Trường Sinh cất kỹ lực lượng không biết trong tay, sau đó mang theo Bạch Kỳ trở về, đường về bay không tính nhanh, thuận tiện cùng Bạch Kỳ tán thưởng phong cảnh của Đại Thiên thế giới.
Bên trong thời gian về sau, bọn hắn đi ngang qua rất nhiều đạo thống, cũng gặp phải đạo thống đại chiến, cực kỳ khóc liệt, rất có tư thế đánh đến diệt đạo thống.
Bạch Kỳ một đường nhìn, nỗi lòng phun trào.
Nàng đột nhiên hiểu rõ vì sao chủ nhân muốn thu những đạo thống kia.
Trước kia, nàng cảm thấy thu những đạo thống kia không có quá lớn ý nghĩa, nhất là sau khi Tiên đạo cường thịnh, tư chất hậu bối Tiên đạo càng ngày càng khoa trương, đã không cần chiếm đoạt đạo thống khác.
Nhưng bây giờ mới biết, Đại Thiên thế giới, chúng sinh đều khổ.
Cái gọi là đạo thống, cho vô số sinh linh gặp trắc trở, cùng với số mệnh mà chúng sinh khó có thể chạy trốn.
Nhưng ở bên trong Đại Thiên thế giới, không có đạo thống làm chỗ dựa, một thân một mình, rất khó đi xa, những thiên kiêu tung hoành hư không, không khỏi đều là các phương đạo thống bồi dưỡng ra.
Bạch Kỳ không khỏi nhìn về phía gò má Khương Trường Sinh, trong lòng tò mò suy nghĩ:
- Chủ nhân, ngài đến cùng đang theo đuổi cái gì?
Khương Trường Sinh tự nhiên sẽ hiểu nàng đang suy nghĩ cái gì, chẳng qua là hắn không thèm để ý.
Qua đi mấy năm, bọn hắn trở lại Tử Tiêu cung.
Chuyến này đi ra ngoài để Bạch Kỳ gia tăng hiểu biết, cũng có nhận biết khắc sâu hơn về Đại Thiên thế giới.
Khương Trường Sinh tiếp tục nghiên cứu mảnh vỡ đại đạo trong Vĩnh Hằng đạo quyển, hắn muốn sau khi nắm giữ Vĩnh Hằng đạo quyển, lại đi nghiên cứu lực lượng không biết trên người Thương Tứ.
Hắn hôm nay không cần tu luyện, chờ đợi Hồng Mông Đại Đạo triệt để thành hình là được, thời gian để trống vừa hay dùng để nghiên cứu những lực lượng khác biệt kia.
Bên trong thời gian từ nay về sau, Thương Tứ cũng không có nhấc lên rung chuyển, Tiên đạo vẫn như cũ phát triển theo bước tiến của mình.
Càng ngày càng nhiều Đại La Kim Tiên bắt đầu dương danh ở Đại Thiên thế giới, bất quá theo Tiên đạo càng ngày càng mạnh, tạm thời không có cường địch, bên trong Tiên đạo cũng không cách nào đoàn kết giống như trước kia, giữa các giáo phái bắt đầu sinh ra mâu thuẫn, thậm chí ngay cả Đại La Kim Tiên cũng sẽ tức giận.
Trong lúc Khương Trường Sinh bế quan năm thứ năm mươi vạn, hai tên Đại La Kim Tiên thế mà đại chiến tại đạo thống lĩnh vực khác, đại chiến vạn năm, khó phân cao thấp, cuối cùng nhất còn dẫn phát cuộc chiến của các giáo phái, cuối cùng khiến Thiên Đình, Đạo Môn, Phật Môn hợp lại khuyên giải.
Mặc dù Tiên đạo mạnh hơn, Thiên Đình, Đạo Môn, Phật Môn vẫn như cũ là tam đại thế lực của Tiên đạo, không có bất kỳ thế lực nào có thể lay động đến bọn hắn, Thiên Cảnh, Tiên đạo Vương tộc, Diễn Tộc cũng không được, bọn hắn thậm chí còn mạnh hơn Chu Quái, Kinh Tuyệt.
Đương nhiên, đây là dưới tình huống không tính Hoàng Kinh Tuyệt.
Hoàng Kinh Tuyệt từ khi tu hành Tiên đạo, liền như nhập ma, cả ngày bế quan, vừa xuất quan đã bái phỏng đại năng các phương Tiên đạo luận đạo, hắn khổ tu đã truyền thành giai thoại.
Đợi Khương Trường Sinh lần nữa mở mắt, khoảng cách thả đi Thương Tứ đã qua một trăm mười hai vạn năm.
Trong lúc bất tri bất giác, hắn đã hơn ba ngàn vạn tuổi.
Hắn nâng tay phải lên, trong lòng bàn tay hiện ra khói đen, ngưng tụ ra một khuôn mặt đáng sợ.
Vĩnh Hằng đạo quyển.
Hắn luyện chế mảnh vỡ đại đạo Vĩnh Hằng đạo quyển thành một loại thần thông, thần thông này có thể triệu hoán Đại Đạo tà ma lúc trước mà Tiên đạo đối mặt, những Đại Đạo tà ma kia là nghiệp lực của Đại Thiên thế giới vận hành vô số năm qua tích lũy biến thành, như là cô hồn dã quỷ của Tiên đạo, chẳng qua là thời gian dài hơn, càng thêm nguy hiểm hơn.
Lực lượng như vậy đối với hắn mới mà nói, bất quá là tiểu đạo, luyện chế thành thần thông, cũng chỉ là muốn truyền xuống, tăng thêm chút ánh sáng cho Tiên đạo mà thôi.
Khương Trường Sinh mở lời:
- Đi gọi Bình An, Hoang Xuyên, Lăng Tiêu tới đây.
Bạch Kỳ đang tu luyện đứng dậy, đi ra Tử Tiêu cung, nàng truyền lời cho thánh mẫu, để thánh mẫu đi gọi ba người kia đến.
Khương Trường Sinh bóp nát Vĩnh Hằng đạo quyển trong tay, sau đó, trong lòng bàn tay toát ra từng tia sáng màu lam.
Lực lượng thần bí trên người Thương Tứ.
So với Vĩnh Hằng đạo quyển, hắn càng chờ mong lực lượng không thuộc về Đại Thiên thế giới này hơn.
Khương Trường Sinh lấy ra Thái Thủy Niết Bàn Thương, đứng ở trước mặt.
Hắn ấn lực lượng không biết trong tay về phía Thái Thủy Niết Bàn Thương, nhưng khi sắp đụng phải, hắn đột nhiên dừng tay.