Chương 1557 Đạo vô cùng tận (1)
Khương tộc đến để bầu không khí trước Tử Tiêu cung trở nên vi diệu, đại đa số người tâấy, Khương tộc là bị buộc bất đắc dĩ phải nhập kiếp, bọn hắn thậm chí còn chịu ủy khuất cực lớn, không có chỗ phát tiết, cho nên quan hệ giữa Khương tộc và rất nhiều giáo phái đều hết sức thân cận.
Rất lâu.
Cửa lớn Tử Tiêu cung mở ra, các Đại La được nhóm thánh mẫu dẫn đầu, chậm rãi đi vào bên trong Tử Tiêu cung.
Đại điện như không gian độc lập, vô biên vô hạn, lại như thiên khung tây thiên cực nhạc, hoàng vân kim quang, lộng lẫy, nhìn một cái, không gian như bầu trời này có mấy vạn cái bồ đoàn, độ cao như nhau.
Phía trước nhất có một chiếc ghế, mặc dù không có hào quang vạn trượng, cũng cho người ta một loại cảm giác khí phách thần thánh chí cao.
Trong đầu hết thảy Đại La đều hiện lên ra cái tên - Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa.
Truyền thuyết, có một thần tòa, tên là Đại Đạo Càn Nguyên, ngồi ở trên thần tọa này, có thể nhìn thấu quá khứ cùng tương lai, có thể quan sát vận mệnh của chúng sinh, đó là đỉnh cao của đạo, đại biểu cho Đạo Tổ.
Truyền thuyết này tồn tại từ đâu, không người biết được, nhưng hết thảy Đại La đều từng nghe nói.
Đợi Đại La nhóm tất cả đều tiến đến, nhìn trước mặt bồ đoàn, tâm tư của bọn hắn bắt đầu loạn.
Bây giờ Đại La nhiều lắm, phần lớn đều muốn ngồi ở phía trước một chút, có thể để cho Đạo Tổ chú ý tới mình, lại thêm lượng kiếp sinh ra nhân quả, dẫn đến lúc ngồi xuống sẽ xuất hiện rất nhiều mâu thuẫn, cũng may Bạch Kỳ trấn an được từng người.
Làm ầm ĩ nửa canh giờ, hết thảy Đại La mới ngồi xuống.
Bạch Kỳ nhìn từng người từng người đại năng tu tiên đạo hạnh cao thâm, trong lòng bất đắc dĩ không thôi.
Bình thường thoạt nhìn đều rất cao cao tại thương, thế nào đi vào Tử Tiêu cung liền lộ ra tầm thường?
Hoang mang này vừa ra, nàng đột nhiên bừng tỉnh.
Nàng đột nhiên ý thức được mình thay đổi, tâm tính trở nên cao ngạo, từng có lúc, nàng cũng phải vì một chút hi vọng sống, nằm rạp trên mặt đất, càng chật vật hơn những Đại La này.
Bởi vì nàng gặp được Đạo Tổ, hưởng thụ hết thảy, nhưng đám Đại La này thì không thể, mặc dù là Đại La Siêu Thoát, cũng hãm sâu vào bên trong lượng kiếp, không thể tự cứu, đều muốn nắm chặt cơ duyên Đạo Tổ ban cho.
Bạch Kỳ phát hiện mình không cần nhập kiếp, riêng một điểm này, nàng đã hơn xa các chúng sinh.
- Vẫn cần ổn định tâm tính, không thể làm cho chủ nhân mất mặt, thêm phiền toái, ta nên lấy góc độ của chủ nhân đi đối đãi chúng sinh.
Bạch Kỳ yên lặng suy nghĩ, nếu như là chủ nhân nhìn thấy tình cảnh lúc trước, đoán chừng sẽ không trào phúng, sẽ chỉ thở dài, sẽ chỉ bi thương cùng yêu quý.
Đợi hết thảy Đại La ngồi vào chỗ, Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa bắt đầu phát ra ánh sáng chói lóa bảy màu, bên trong dần dần ngưng tụ ra thân hình của Khương Trường Sinh.
- Bái kiến Đạo Tổ!
Các Đại La cùng hô to, ánh mắt tuyệt đại đa số người nhìn về phía Khương Trường Sinh đều tràn ngập cuồng nhiệt, dù cho Đại La, tín ngưỡng trong lòng cũng sẽ không bởi vì cảnh giới tăng lên mà mất đi, sẽ chỉ càng ngày càng sâu.
Những Đại La không phải tín đồ thì lộ ra vẻ mặt xúc động ở trình độ khác biệt, đây chính là tồn tại khai sáng Tiên đạo.
Hãi Thiên thánh tôn một thể hai hồn, song hồn sớm đã dung hợp, chẳng qua là mệnh cách còn một phân thành hai, nhìn Đạo Tổ bây giờ, hắn không khỏi suy nghĩ đến hai vị Đạo Tổ khác mà hắn đã thấy qua.
Huyền Diệu đạo tổ, lòng dạ rộng lớn, đạo hạnh cao thâm nhưng tâm thái quá từ bi.
Một vị Đạo Tổ trước đó, sát phạt quả đoán, trong mắt dung không được một hạt hạt cát, đối mặc đạo thống khác đều đuổi tận giết tuyệt.
Hai vị Đạo Tổ đều ngã xuống trước lửa giận của Đại Đạo.
Bây giờ vị Đạo Tổ này tựa hồ sát nhập, thôn tính ưu điểm của hai vị Đạo Tổ trước đó, khai sáng Tiên đạo cũng có khác biệt rất lớn, cũng không biết hắn có thể dẫn đầu Tiên đạo giết ra một đầu sinh lộ chân chính hay không.
Chúc Long cũng cảm thấy rất hứng thú về vị Đạo Tổ hậu bối của Tiên đạo bây giờ, muốn nghe xem đạo của hắn đến tột cùng như thế nào.
Khương Vạn Tuyên nhìn tổ tông, trong lòng tràn ngập chờ mong.
Đại trượng phu tu tiên, coi đây là mục tiêu.
Đứng trên đỉnh đại đạo, bác ái thương sinh, đây mới là biểu hiện mạnh nhất.
Tiêu Hòa nương nương thì đang chờ mong Khương Trường Sinh sẽ chỉ bảo nàng đối kháng lực lượng đại đạo rình mò ra sao.
- Bắt đầu giảng đạo đi.
Khương Trường Sinh không có chào hỏi, bắt đầu giảng đạo, trước bắt đầu giảng từ Đại La Siêu Thoát, dù sao có một vài Đại La vừa tấn thăng, còn chưa triệt để nắm giữ lực lượng của Đại La đạo quả, mà đối với Đại La cảnh giới cao hơn, cũng là một quá trình quay đầu suy nghĩ.
Theo đạo âm của Khương Trường Sinh vừa ra, các Đại La rất nhanh đã đi tắm ở trong đó, Đại La Kim Tiên thì tiến vào trạng thái đốn ngộ trễ nhất, bởi vì một khi tiến vào trạng thái đốn ngộ, dễ dàng buông xuống đề phòng, tồn tại có thể làm cho Đại La Kim Tiên quên mất ngoại vật, bản thân chuyện này đã nói đến chênh lệch của song phương cách xa rất nhiều.
Các Đại La của Tiên đạo đều đang nghe đạo, nhưng cái này cũng không hề ảnh hưởng đến lượng kiếp kéo dài.
Không có Đại La, còn có Tiên Đế, ba thành Tiên Đế đều có được giáo phái của mỗi người, bọn hắn vì giáo phái mình mà chiến, triển khai tranh đấu không ngừng không nghỉ khắp chư thiên vạn giới.
Khương Trường Sinh giảng đạo ba ngàn năm, nghiệp lực trong Đại La tiên vực tăng trưởng gấp bội, đồng thời cũng sinh ra hơn mười vị Đại La Siêu Thoát mới, đáng tiếc, bọn hắn đã bỏ qua lần giảng đạo ở Tử Tiêu cung, chỉ có thể ở Đại La tiên vực tiếp tục chinh chiến.
Một ngày này, Khương Trường Sinh giảng đạo xong, bắt đầu chờ đợi các Đại La thức tỉnh.
Cái chờ này lại là mấy trăm năm trôi qua, các Đại La tỉnh lại trước tiên cũng đều kiên nhẫn chờ đợi, bọn hắn cũng không lo lắng, đang nghiền ngẫm cảm ngộ trước đó.
Đợi hết thảy Đại La tỉnh lại, hết thảy ánh mắt tụ vào trên người Khương Trường Sinh, hắn mới mở lời:
- Lần này ta muốn cùng chư vị nghiên cứu thảo luận Đại Đạo, Thiên Đạo nên hữu tình, hay vô tình.