← Quay lại trang sách

Chương 1558 Đạo vô cùng tận (2)

Lời vừa nói ra, tất cả Đại La sửng sốt, những Đại La bị lực lượng Đại Đạo dụ hoặc có loại cảm giác bị đánh thức, bọn hắn trước đó không có có ý thức đến điểm này, chẳng qua chỉ đi tắm trong khát vọng lực lượng cường đại.

Giờ phút này, bọn hắn đều đang tự hỏi, Đại Đạo đến tột cùng là vô tình, hay hữu tình?

Hóa thân Đại Đạo tìm tới bọn hắn, đều là sinh linh biến thành, đã là sinh linh, tự nhiên có tình, hữu tình...

Hữu tình liền có ý muốn.

Đạo Côn Luân trước tiên nói:

- Đệ tử cho rằng Đại Đạo cùng Thiên Đạo, đều nên vô tình, vô tình mới là công bằng nhất, một khi hữu tình, dễ dàng bất công.

Đệ tử Khương tộc cảm thấy ghen ghét, trong lòng bọn họ chua chua, trong mắt bọn hắn, tổ tông là đi một con đường chí công, dẫn đến Khương tộc bọn hắn cũng phải bị khuôn sáo ước thúc.

Ngẫm lại chủng tộc khác, thế gia vọng tộc, có thể sẽ không như vậy.

Những đạo thống kia cũng như thế, tình cảm huyết mạch rất quan trọng, thậm chí để tuyệt đại đa số đạo thống xem nhẹ thương yêu dành cho chúng sinh tầng dưới chót.

- A Di Đà Phật, đệ tử cho rằng Đại Đạo và Thiên Đạo nên hữu tình, chư vị cho rằng vô tình là công bằng, nhưng không nghĩ tới, vô tình cũng có thể đại biểu cho Đại Đạo không quan tâm sinh linh, nếu như Đại Đạo căm thù chúng sinh, vô tình như thế thì thật được không, Đại Thiên thế giới tồn tại vô số năm, bao nhiêu đạo thống mạnh mẽ tan thành mây khói, điều này không phải nói rõ Đại Đạo vô tình, mà loại đại đạo vô tình như thế, chư vị thật có thể tiếp nhận? Đối với thương sinh mà nói, thật sự là chuyện may mắn sao?

Vạn Phật thủy tổ đưa ra một quan điểm khác, dẫn các Đại La suy nghĩ sâu xa.

Tựa hồ nói Đại Đạo vô tình có khả năng, nói Đại Đạo hữu tình cũng có thể.

Khương Trường Sinh càng thêm tán thưởng Vạn Phật thủy tổ, có giác ngộ, một câu để các Đại La dứt bỏ Thiên Đạo, bắt đầu suy nghĩ Đại Đạo.

Thủy Diễn mở lời:

- Đã như thế, thảo luận rõ, hẳn là tình cảm dành cho chúng sinh, chúng ta có thể nghĩ tới, chúng ta đối với Đại Đạo mà nói, đến tột cùng là nhân vật gì?

Các Đại La Kim Tiên khác liên tục mở miệng, Đại La Thần Tướng hết sức có chừng mực, không dám đoạt lời, đến nỗi Đại La Siêu Thoát, tự giác không có tư cách thảo luận, chỉ có thể an tĩnh nghe.

Đám Đại La bị lực lượng đại đạo mê hoặc cũng bắt đầu suy nghĩ cơ duyên của bọn hắn có phải là một loại tính toán hay không.

Đương nhiên, cũng có bộ phận Đại La bị mê hoặc khịt mũi coi thường, cho rằng Đại Đạo, Thiên Đạo không có khác nhau, ai có thể để bọn hắn mạnh hơn, cái này là cơ duyên, bởi vì bọn hắn tin tưởng mình có một chút hi vọng sống, dù cho có tính toán, bọn hắn cũng có thể thay đổi càn khôn.

Về sau nghiên cứu thảo luận, Khương Trường Sinh phần lớn nghe, tình cờ điểm danh, tranh thủ để hết thảy Đại La đều tham gia.

Mặc dù không phải luận đạo, nhưng nghiên cứu thảo luận như thế cũng làm cho các Đại La thấy mới lạ, bởi vì trước kia không có trải qua kiểu nảy, cho dù có nghiên cứu thảo luận vấn đề như vậy, cũng là ngồi cùng một chỗ với các đạo hữu của mình, chưa bao giờ giống hiện tại, tất cả Đại La của Tiên đạo hội tụ ở đây cùng nhau nghiên cứu thảo luận, trải nghiệm như thế đối với các Đại La mà nói, vĩnh thế sẽ khó quên.

Mấy năm sau.

Cực Quang thần quân nhịn không được nhìn về phía Khương Trường Sinh, nói:

- Lão sư, chúng ta không thuyết phục được lẫn nhau, ngài cảm thấy thế nào?

Hết thảy Đại La nhìn về phía Khương Trường Sinh.

Khương Trường Sinh chậm rãi mở lời:

- Chư vị hẳn là biết được, Đại Thiên thế giới trước kia tồn tại qua Tiên đạo, ta mở Tiên đạo, muốn khác biệt quá khứ, ta dùng hai chữ tổng kết.

- Vô hạn.

Vô hạn?

Các Đại La sửng sốt, trong đầu có rất nhiều suy đoán.

Khương Trường Sinh không chờ bọn họ hỏi thăm, nói:

- Đại Đạo đến tột cùng là nên hữu tình, hay vô tình, làm sinh linh mà nói, đều có các cách nhìn, đến nỗi Đại Đạo, chúng ta không thể phỏng đoán, ta hi vọng bên dưới Thiên Đạo, chư vị đều có thể thành Đại Đạo, đều có Đại Thiên thế giới thuộc về mình, đi chế định ý chí Đại Đạo thuộc về của mình, cái gọi là vô hạn, chính là Đại Đạo vô hạn, đạo vô hạn.

- Đại Thiên thế giới, nên vô hạn, sinh linh tăng trưởng vô hạn, vũ trụ tăng nhiều vô hạn, bất kỳ sinh linh nào, chỉ cần có thể siêu thoát, đã có thể mở mang hết thảy thuộc về mình, đây là Tiên đạo mà ta hy vọng có thể thành.

Đại điện yên tĩnh, hết thảy Đại La cũng hướng tới.

Đều thành Đại Đạo?

Đều xây dựng Đại Thiên thế giới thuộc về mình?

Đúng vậy.

Vì sao Thiên Đạo cùng Đại Thiên thế giới phải có sức thừa nhận nhất định, chúng sinh nhất định phải có kiếp số?

Chẳng lẽ điều này không thể đánh phá?

Tu tiên, không phải là đánh vỡ đủ loại nhận biết không có khả năng của mình à?

Lúc này, có không ít Đại La nhiệt huyết dâng trào, thậm chí có vài vị Đại La, trong đầu vang lên tiếng chuông.

Bạch Kỳ cũng bị kỳ vọng của Khương Trường Sinh rung động, nếu như thật có Đại Đạo vô hạn, thế giới vô hạn, kia lại sẽ là như thế nào?

Điều này nghe hư ảo như mộng, yếu ớt, không thực tế, nhưng suy nghĩ kỹ một chút, trước khi tu tiên, sao nàng có thể suy nghĩ đến Đại Đạo hư không, Đại Thiên thế giới tồn tại, lại sao có thể nghĩ mình sẽ bất tử bất diệt, trở thành tồn tại phía trên vạn vật.

Nàng bây giờ có được hết thảy, đối với nàng trước khi tu tiên mà nói, là hư ảo, là không thực tế.

Thời Tự tiên quân thì suy nghĩ thời gian chi đạo của mình, ánh mắt hắn dần dần tỏa ánh sáng:

- Đại Đạo vô hạn, thế giới vô hạn, vậy thì có trình tự vô hạn, vô hạn không có nghĩa là vô tự, nếu như có thời đại như thế thật, thời gian có thể trở thành quy tắc trật tự quan trọng nhất, đó mới là biểu hiện mạnh nhất Thời Gian đại đạo.

Hoàng Kinh Tuyệt tò mò:

- Vô hạn như thế, phải cần thực lực như thế nào mới có thể đi đến? Khoảng cách giữa nó và Đại La Kim Tiên lại có bao xa?