Chương 1561 Khương tộc điên cuồng (1)
Lực ảnh hưởng của Thiên Đạo Tiên Thánh không chỉ là ở trong Tiên đạo, càng hướng về các nơi trong Đại Thiên thế giới, bây giờ Tiên đạo dẫn động tới rất nhiều đạo thống, theo Thiên Đạo Tiên Thánh truyền ra, rất nhiều đạo thống tò mò Thiên Đạo Tiên Thánh mạnh bao nhiêu?
Đại La Kim Tiên đã có thể chống đỡ Vĩnh Hằng Thần Tôn, Thiên Đạo Tiên Thánh càng cao hơn thì sao.
Không cách nào tưởng tượng.
Không chỉ các đạo thống trong Đại Thiên thế giới đang tò mò thực lực của Thiên Đạo Tiên Thánh, các Tu Tiên giả trong Tiên đạo cũng đang tò mò.
Thậm chí có Đại La Kim Tiên muốn khiêu chiến Võ Tắc Tiên Thánh, cái này khiến các Đại La giáo phái khác thấy không ổn, Đại La Kim Tiên cùng Thiên Đạo Tiên Thánh đại chiến, sẽ là cảnh tượng như thế nào?
Sợ rằng sẽ đẩy lượng kiếp về hướng càng thêm nguy hiểm, đến trình độ không thể khống chế.
Bạch Kỳ cũng bái phỏng Khương Trường Sinh, hỏi thăm nếu Đại La Kim Tiên tham chiến, có thể tạo thành phá hư không thể nghịch chuyển cho Đại La tiên vực hay không.
- Đại La tiên vực chính là trung tâm Tiên đạo, theo Thiên Đạo mạnh lên mà càng thêm vững chắc, không cần phải lo lắng, để bọn hắn đấu đấu đi.
Khương Trường Sinh một bên luyện đan, một bên hững hờ nói.
Từ sau khi giảng đạo ở Tử Tiêu cung, có bộ phận Đại La tỉnh ngộ, không nữa dễ tin lực lượng Đại Đạo, nhưng vẫn có một vài Đại La, ngược lại càng thêm chấp mê, mà Thiên Đạo Tiên Thánh hoành không xuất thế để lực lượng Đại Đạo gấp gáp, hoạt động của bọn họ càng ngày càng tấp nập.
Thiên Đạo cùng Đại Đạo chi tranh sắp thành cuộc chiến đỉnh phong của lượng kiếp lần này.
Khương Trường Sinh đã thấy vị Đại La Kim Tiên dần dần đi vào Đại Đạo Thâm Uyên kia, còn là một người quen, bất quá đây là lựa chọn của hắn, nếu muốn nhập kiếp, Khương Trường Sinh cũng sẽ không nhớ tình bạn cũ.
Bạch Kỳ còn có rất nhiều hoang mang muốn hỏi, nhưng lại sợ chủ nhân suy nghĩ nhiều, nàng chỉ có thể kềm chế.
Rất lâu.
Khương Trường Sinh mở miệng nói:
- Sau này làm việc, mang theo Đọa Đạo đi.
Khi nói chuyện, Khương Trường Sinh phóng xuất Đọa Đạo từ trong Đạo Giới, một Hầu Tử đen thui gầy còm rơi trên mặt đất.
Đọa Đạo trừng mắt nhìn, chưa kịp phản ứng, khi nó thấy rõ thân ảnh của Khương Trường Sinh, vội vàng quỳ xuống, cái trán kề sát đất.
Hai tay Bạch Kỳ chống nạnh, đắc ý cười nói:
- Đọa Đạo, sau này đi theo ta, ngươi không phải muốn gặp biết Tiên đạo hiện thời à, cơ hội tới.
Nghe vậy, Đọa Đạo ngẩng đầu, lập tức hưng phấn lên, vội vàng bái tạ Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh khoát tay áo, Bạch Kỳ lập tức mang theo Đọa Đạo rời khỏi.
- Đọa Đạo... Huyền Diệu đạo tổ, ngươi lưu lại nó đến cùng có chỗ gì huyền diệu?
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, hắn muốn dùng Đọa Đạo đi hấp dẫn lực lượng Đại Đạo, đã là thăm dò Đại Đạo, cũng là thăm dò Đọa Đạo.
Đại địa thê lương, nghiệp lực biến thành khói đen thành chùm thổi qua, bầu trời cũng trải rộng rất nhiều vết rách, lôi điện xen lẫn, phiến thiên địa này giống như đã sụp đổ.
Khương Vạn Tuyên rơi xuống đất, tóc tai hắn bù xù, áo đen toàn thân phá toái, nhưng hắn cũng không lộ vẻ chật vật, ngược lại có loại cảm giác áp bách cực mạnh, hắn mở to Đại Đạo Chi Nhãn trên trán, trong mắt tràn đầy tơ máu, cực kỳ doạ người.
Hắn ngồi xổm người xuống, tay phải nắm một bùn đất, cảm thụ được lực lượng của địa mạch.
- Quả nhiên, là lực lượng Đại Đạo, trách không được không có yên diệt, vừa hay.
Khương Vạn Tuyên tự lẩm bẩm, trên mặt đầy tươi cười.
Đại Đạo Chi Nhãn của hắn chợt trợn to, linh khí trong thiên địa điên cuồng tràn vào trong mắt của hắn.
Phiến thiên địa này nằm ở rìa khí vận Tiên đạo, bởi vì khí vận Thiên Đạo bao trùm, cũng bị nghiệp lực từng bước xâm chiếm, nó vốn là do một phương đạo thống khác mở, bất quá phương đạo thống kia đã bị diệt ngàn vạn năm, khiến cho phiến thiên địa này trở thành nơi vô chủ.
Một âm thanh vang lên trong đầu Khương Vạn Tuyên:
- Thôn phệ quá nhiều quy tắc Đại Đạo, đây cũng không phải chuyện tốt, cẩn thận bị cắn trả.
Âm thanh chính là của Phân Thân đại đạo, ít nhất hắn tự xưng như thế này, mấy vạn năm trước tìm tới Khương Vạn Tuyên, nói cho hắn lực lượng, Khương Vạn Tuyên ban đầu khinh thường, nhưng vừa nghĩ tới Võ Tắc Tiên Thánh, hắn cũng có chút ghen ghét.
Bằng cái gì dư nghiệt của Võ đạo có thể trở thành vị Thiên Đạo Tiên Thánh thứ nhất?
Hắn cảm thấy tổ tông quá mức nhân từ, nhân từ đến xem nhẹ lòng người, chẳng lẽ tổ tông không sợ Võ đạo cắn trả?
Thế là, hắn quyết định bí quá hoá liều, đi theo Phân Thân đại đạo tu luyện.
Gần đây, hắn nghĩ tới một loại Đại Đạo, hắn nắm giữ rất nhiều phân thân, nếu như mỗi một loại phân thân có thể nắm giữ một loại lực lượng, hắn há không phải chính là ba ngàn Đại Đạo, trở thành chủ nhân của Đại Đạo?
Ý nghĩ này vừa sinh ra, hắn đã triệt để điên cuồng, thế là đi ra Tiên đạo lĩnh vực, đi vào Đại Thiên thế giới, tìm kiếm quy tắc Đại Đạo.
Vì tìm kiếm quy tắc Đại Đạo, hắn thậm chí không tiếc hủy diệt một phương thiên địa.
- Hừ, kẻ yếu mới bị cắn trả, nếu như ta không trấn áp được, chết thì chết, sống sót cũng làm cho Khương tộc mất mặt.
Khương Vạn Tuyên hừ lạnh nói, trong lời nói tràn ngập quyết tuyệt.
Phân Thân đại đạo yên lặng.
Cùng lúc đó.
Trong một mảnh hư không thần bí, nơi này vô cùng hắc ám, có hơn ngàn đạo thân ảnh tản ra hào quang màu sắc không đồng đều, bọn hắn ngồi hình thành một vòng tròn to lớn.
Một thân ảnh trong đó mở miệng nói:
- Khương tộc thật điên cuồng, ta chỉ dẫn bọn hắn lĩnh hội Đại Đạo, đều lo lắng bọn hắn sẽ đùa chơi chết chính mình.
Vừa dứt lời, có không ít thân ảnh mở miệng.
- Không sai, ta cũng tìm được một vị đệ tử Khương tộc, cũng điên cuồng, tên này thậm chí còn muốn thôn phệ ta.
- Dù sao cũng là huyết mạch của Đạo Tổ, tâm tính cao ngạo là bình thường.
- Há lại chỉ có từng đó cao ngạo, hoàn toàn là cố chấp, bọn hắn xem cốt khí Khương tộc còn quan trọng hơn cả mệnh.
- Thì tính sao, bọn hắn còn không phải đi lên con đường của chúng ta.
- So với Khương tộc, chỉ sợ vị Võ Tắc Tiên Thánh kia là khôi lỗi mà Đạo Tổ dùng đểđối phó chúng ta, nhất định phải thăm dò một thoáng lực lượng của Võ Tắc Tiên Thánh.