Chương 1562 Khương tộc điên cuồng (2)
Vậy để ta tới đi, ta để một vị quân cờ Đại La đi khiêu chiến Võ Tắc Tiên Thánh.
Đám tồn tại thần bí này chính là lực lượng Đại Đạo mê hoặc Tiên đạo, bọn hắn nắm giữ Đại Đạo khác biệt, nhưng chỉ tính như sinh linh, khiến cho người ta rất khó móc nối bọn hắn với Đại Đạo.
Thương lượng một hồi, hư không lại lâm vào trong yên tĩnh.
Trên đỉnh đầu bọn họ, mơ hồ có một thân ảnh to lớn đang cuộn trào, thoáng qua tức thì.
Khoảng cách Võ Tắc Tiên Thánh hoành không xuất thế đã qua mười vạn năm, tổng số sinh linh trong Đại La tiên vực không bằng một thành trước lượng kiếp, nhưng càng ngày càng nhiều Tu Tiên giả cảnh giới cao.
Một ngày này, đại đệ tử Kiếm Thần, Mộ Tâm kiếm tiên công khai khiêu chiến Võ Tắc Tiên Thánh, tuyên bố muốn kiến thức lực lượng của Thiên Đạo Tiên Thánh.
Võ Tắc Tiên Thánh nghênh chiến, hai bên đi tới thiên ngoại hư không đấu pháp, hết thảy Đại La trong Đại La tiên vực đều tiến đến xem chiến, bao gồm cả Đại La Kim Tiên.
Một trận chiến này, khiến cho hết thảy Đại La rung động.
Mộ Tâm kiếm tiên đã là Đại La Thần Tướng đỉnh phong bị Võ Tắc Tiên Thánh ra một chỉ đánh nát Đại La đạo quả, cảnh giới rơi xuống đến Tiên Đế.
- Thế nào có khả năng.
- Đây chính là Đại La Thần Tướng nha.
- Thì ra Đại La đạo quả cũng có thể bị đánh nát...
- Nói nhảm, ngay cả Vĩnh Hằng tộc vĩnh hằng bất diệt đều bị Đạo Tổ trấn diệt, Võ Tắc Tiên Thánh nắm giữ Thiên Đạo lực lượng, đánh nát Đại La đạo quả, có gì khó khăn?
- Đáng tiếc cho Mộ Tâm kiếm tiên, hắn có tư thái Đại La Kim Tiên.
Các Đại La nghị luận ầm ĩ, ánh mắt rơi vào trên người Kiếm Thần.
Kiếm Thần là Đại La Kim Tiên, mắt thấy đại đệ tử gặp trọng thương như thế, sẽ từ bỏ ý đồ?
Đối mặt rất nhiều ánh mắt, Kiếm Thần mặt không biểu tình, hắn ra lệnh cho các đệ tử khác tiến đến nâng Mộ Tâm kiếm tiên, theo sau hắn dẫn chúng đệ tử rời khỏi, từ đầu đến cuối, hắn cũng không có nhìn Võ Tắc Tiên Thánh.
- Vị sư đệ này thật là đủ mạnh.
Thủy Diễn nhẹ giọng cười nói, trong mắt tràn đầy dị sắc.
Đế Tuyệt, Hoàng Kinh Tuyệt, Cực Quang thần quân cũng bị kích thích, sư đệ không ngờ lại còn mạnh hơn bọn họ.
Đạo Côn Luân, Vạn Phật thủy tổ cũng trấn định, bọn hắn đang tự hỏi lực lượng của Thiên Đạo Tiên Thánh đến tột cùng là như thế nào?
Võ Tắc Tiên Thánh cao cao tại thượng, thu vẻ mặt của hết thảy Đại La vào đáy mắt, trong lòng hắn cũng đang cảm thấy khó khăn.
Nên làm như thế nào để chung kết lượng kiếp?
Đạo Tổ là khiến để hắn thôi động lượng kiếp phát triển, cũng không phải để cho hắn tự mình nhập kiếp trấn áp hết thảy Đại La.
Huống hồ, bây giờ Đại La Kim Tiên, tương lai cũng có thể giống như hắn, hắn cũng không thể đắc tội tất cả mọi người, mặc dù không vì mình, cũng phải suy nghĩ vì Võ Tiên giáo.
- Võ Tắc Tiên Thánh quả nhiên mạnh mẽ, không biết có thể tiếp nhận khiêu chiến của ta!
Một âm thanh truyền đến, dẫn tới hết thảy Đại La động dung, bởi vì kẻ nói chuyện chính là Hắc Ám đại đế Khương Nghĩa.
Tên tuổi của Khương Nghĩa quá lớn, mặc dù Hoàng Kinh Tuyệt có được tên tuổi đệ nhất nhân phía dưới Đạo Tổ, rất nhiều Tu Tiên giả đều cho rằng Hắc Ám đại đế chưa hẳn không bằng hắn, chẳng qua là hai người không có đấu nhau.
Hoàng Kinh Tuyệt nhìn về phía Khương Nghĩa, trong lòng đầy kinh ngạc, hắn đều không dám khiêu chiến Võ Tắc Tiên Thánh, bởi vì chênh lệch thật sự cách xa.
Hắn không ngờ Khương Nghĩa dám đứng ra.
- Hắn muốn làm hòn đá kê chân cho Võ Tắc Tiên Thánh, hay thật có niềm tin?
Trong lòng Hoàng Kinh Tuyệt tò mò suy nghĩ.
Khương Nghĩa cầm thần thương trong tay, từng bước một đi vào vị trí cao bằng Võ Tắc Tiên Thánh.
Đối với Hắc Ám đại đế, Võ Tắc Tiên Thánh trước đó kính nể, hắn cũng từng nghĩ tới giao thủ cùng Khương Nghĩa, chẳng qua không ngờ lại là hiện tại.
Võ Tắc Tiên Thánh mở miệng nói:
- Cảnh giới giữa ngươi và ta có chênh lệch không thể vượt qua, chờ lượng kiếp kết thúc rồi tái đấu đi, ta rất chờ mong cùng ngươi quyết thắng thua khi cả hai cùng cảnh giới.
Mặt mũi của Kiếm Thần, hắn có khả năng không cho, nhưng mặt mũi của Đạo Tổ, hắn không thể không cho.
Hắc Ám đại đế lưng đeo bêu danh vạn cổ, nhưng rất nhiều Đại La đều rõ ràng, Khương Nghĩa được Đạo Tổ yêu thương, bằng không hắn há có thể sống đến hôm nay?
Mà Khương Nghĩa cũng là người khiêng đỉnh bề ngoài cho Khương tộc, đại biểu cho sức chiến đấu cao nhất Khương tộc, hắn cũng không muốn để Đạo Tổ không vui, đắc tội Khương tộc.
Mặt Khương Nghĩa không chút thay đổi nói:
- Đối với ta mà nói, đánh cùng cảnh giới không có tính khiêu chiến, ta biết ngươi nắm giữ lực lượng Thiên Đạo, nhưng ta thanh Đại Đạo thần binh này của ta cũng lần đầu trải qua Thiên Đạo tẩy lễ.
Thần thương phát ra cường quang sáng chói.
Hắn tuyệt đối không phải nói ngoa, từ khi hắn và Khương Thiện bị cường giả bí ẩn tập kích sau, Khương Trường Sinh giảng đạo cho bọn họ, dẫn bọn hắn đi đến con đường mạnh hơn, bây giờ hai người đã hơi nắm giữ lực lượng của Thiên Đạo.
Bọn hắn đang đi theo đạo mà Thiên Đạo ẩn chứa, mà không phải Đại Đạo của Đại Thiên thế giới.
Võ Tắc Tiên Thánh híp mắt, trong lòng cũng có chút tức giận, hắn nghe ra vẻ khinh miệt trong lời nói của Khương Nghĩa.
- Đã như vậy, vậy thì tới đi!
Võ Tắc Tiên Thánh ngạo nghễ mà đứng, một loại khí thế bá đạo thuộc về võ đạo bùng nổ, khiến cho hết thảy Đại La động dung.
Tu Tiên giả phần lớn cao thâm mạc trắc, tiên phong đạo cốt, nhưng Võ Tắc Tiên Thánh đến từ võ đạo, trong xương cốt vẫn có thô bạo từ Võ đạo, bá đạo cũng không có hoàn toàn biến mất.
Một trận đại chiến chấn động thế gian bùng nổ.
Ầm ầm.
Khương Trường Sinh mở mắt, cảm thụ được Tử Tiêu cung nhẹ nhàng rung động, hắn không khỏi nhìn về phía đại chiến thiên ngoại.
Khương Nghĩa đang đại chiến với Võ Tắc Tiên Thánh.
Võ Tắc Tiên Thánh tung ra một kích đánh nát Đại La đạo quả của Khương Nghĩa, nhưng Khương Nghĩa lại bỏ qua Đại La đạo quả, dùng thân thể, thần thương chiến đấu, tuy bị đè lên đánh, nhưng Võ Tắc Tiên Thánh trong chốc lát không ngờ lại không trấn áp được hắn.
- Tiểu tử này không ngờ lại dùng thân mạo hiểm.
Khương Trường Sinh híp mắt, hắn cảm nhận được trên người Khương Nghĩa còn có khác một cỗ lực lượng Đại Đạo cường đại.