← Quay lại trang sách

Chương 1572 Chúng sinh hò hét (2)

Cờ này chính là Thiên Đạo chí bảo do Đạo Tổ luyện chế, Thiên Đạo kỳ, kết nối Thiên Đạo khí vận, hiệu lệnh chúng sinh tham chiến.

Bạch Kỳ, Bình An đứng ở phương xa, chờ đợi hắn.

- Hắn tích lũy Thiên Đạo khí vận thật sự quá nhiều, hắn có thể chống đỡ sao?

Bạch Kỳ một mặt sầu lo hỏi, bây giờ Tiên đạo đại năng đều đang lao tới Chiến Vực, nhưng từng người từng người đại năng thảm bại để thế cục càng ngày càng gian nan, thậm chí còn có Đại La ngã xuống, chư thiên vạn giới rơi xuống mưa vàng, đó là dị tượng Thiên Đạo đang rên rỉ vì Đại La.

Đại La ngã xuống, càng làm cho trong lòng chúng sinh tràn ngập khủng hoảng.

Bình An trầm ngâm nói:

- Nếu như hắn không kiên trì nổi, hắn sẽ không làm loạn, hắn cũng không phải Khương Nghĩa, sẽ lượng sức mà làm thôi.

Bạch Kỳ thở dài nói:

- Hắn còn chưa thành tựu Đại La Kim Tiên, cho dù có Thiên Đạo kỳ, cũng không thể thay đổi càn khôn, còn có Lâm Hạo Thiên cái tiểu tử ngốc kia, cản đều ngăn không được, nhất định phải đi Chiến Vực.

Cứu vớt Thiên Đạo, đã trở thành giọng nói chính trong Đại La tiên vực, trong lúc Thần Du đại thiên địa và ý chí Thiên Đạo ảnh hưởng, chúng sinh đều cho rằng Chiến giáo chung kết lượng kiếp, sẽ chọc cho đến Đại Đạo lực lượng xâm lấn Thiên Đạo, nói như vậy, Tiên đạo sẽ đứng trước kiếp số càng kinh khủng hơn so với trận đánh Vĩnh Hằng tộc lúc trước.

- Chúng ta đều là Tu Tiên giả, vốn là ở trong kiếp số, cứ để bọn hắn đi thôi, đợi Khương Tiển thành công, ta cũng sẽ theo hắn cùng nhau đi chinh chiến, mà ta cũng cảm thấy rất hứng thú với Diệp Chiến.

Bình An nghiêm túc nói, nhắc đến Diệp Chiến, trong mắt hắn lộ ra sát khí ngày xưa chinh chiến ở thế gian.

Từ khi hắn khôi phục linh trí, tính cách trở nên nội liễm, nho nhã, nhưng hung lệ giấu ở trong xương cốt chưa bao giờ tan biến, chẳng qua là bị hắn chế trụ mà thôi.

Bạch Kỳ lắc đầu, nói theo:

- Chủ nhân nói qua, lượng kiếp đến cuối cùng nhất sẽ xuất hiện hai vị Lượng Kiếp Chi Tử, bây giờ Diệp Chiến tất nhiên là một vị trong đó, cũng không biết một vị Lượng Kiếp Chi Tử khác là ai, trước kia ta tưởng rằng Đạo Côn Luân hoặc Hoàng Kinh Tuyệt, không ngờ bọn hắn đều bại.

Bình An không có nói tiếp, hắn cũng không phải Đại La Kim Tiên, trong mắt hắn, Tiên đạo rất lớn, lớn đến hắn cũng không rõ ràng người nào có thể trở thành Lượng Kiếp Chi Tử, ngược lại hắn tạm thời không có tư cách này.

Hắn là đệ tử của Đạo Tổ, nhưng cảnh giới quyết định ánh mắt, ở sâu trong nội tâm hắn cũng có một tia khát vọng.

Khát vọng thoát thai hoán cốt trong lần lượng kiếp này.

Cùng lúc đó, Khương Tiển đang thừa nhận thống khổ khó có thể tưởng tượng.

Trong quá trình dẫn động Thiên Đạo khí vận, pha tạp không ít nghiệp lực, nghiệp lực tiến vào Thiên Đạo kỳ, dẫn đến Khương Tiển cũng hấp thu bộ phận nghiệp lực, những nghiệp lực này khiến cho hắn cảm nhận được cảm thụ rất nhiều vong hồn bỏ mình.

Cũng may hắn tu tiên ba ngàn vạn năm, đạo tâm kiên định, không hề động dao động, nhưng dù cho như thế, sức thừa nhận của thân thể hắn cũng sắp đến cực hạn.

- Không được, bằng vào lực lượng trước mắt, còn chưa đủ để trấn áp Chiến giáo.

Khương Tiển cảm thụ được uy năng ẩn chứa trong Thiên Đạo kỳ, không cam lòng suy nghĩ.

Thân là Chiến thần, tương liên cùng Thiên Đạo khí vận, hắn tự nhiên có thể cảm nhận được khí vận chúng sinh Tiên đạo, Chiến giáo bây giờ hội tụ khí vận cực kỳ đáng sợ, đáng sợ đến khiến cho hắn đều không cách nào tưởng tượng lực lượng như thế nào mới có thể trấn áp khí vận khổng lồ như thế.

Hắn chỉ có thể suy nghĩ đên gia gia của mình.

Bất quá gia gia hắn muốn là lượng kiếp kết thúc, cũng không có quyết định ai có thể thắng.

Lần trước lượng kiếp, gia gia không có hiện thân, như thế bảo đảm tính công bình của lượng kiếp, cho nên hắn cảm thấy gia gia lần này cũng sẽ không ra tay.

Gia gia không chỉ là Thuỷ Tổ của Khương tộc, cũng là Thuỷ Tổ của Tiên đạo.

Khương Tiển nỗ lực bảo trì tỉnh táo, để cho mình không đi nghĩ những tạp niệm kia.

Thật tình không biết, giờ phút này, gia gia của hắn đang nhìn hắn.

Trong Tử Tiêu cung.

Khương Trường Sinh cũng đang tìm Lượng Kiếp Chi Tử, theo tình huống trước mắt đến xem, còn thật không có người triển lộ ra mệnh cách Lượng Kiếp Chi Tử.

Hắn nghe được tiếng lòng Khương Tiển, tại thời điểm lượng kiếp đỉnh phong nhất, cũng là thời khắc chúng sinh Tiên đạo gặp hắn ám nhất, mặc dù không có đối mặt Chiến giáo, nghiệp lực dày nặng giữa thiên địa cũng để chúng sinh gặp tra tấn thân thể, linh hồn.

Vô số tín đồ đều ở trong lòng hướng Đạo Tổ cầu nguyện, cầu nguyện Đạo Tổ có thể sớm ngày kết thúc lượng kiếp.

Khương Trường Sinh thở dài một tiếng, nếu có lựa chọn, hắn cũng không hy vọng như thế, nhưng Thiên Đạo lượng kiếp là quá trình mà Thiên Đạo phát triển tới trình độ nhất định chắc chắn trải qua.

Nào chỉ là Thiên Đạo, Đại Thiên thế giới, mặc cho đạo thống gì, bất kỳ tồn tại gì đều có kiếp số của mình, tránh là không tránh được.

Khương Trường Sinh hi vọng saukhi Hồng Mông Đại Đạo sinh ra, Thiên Đạo có thể thoát khỏi kiếp số dạng này.

Càng nghĩ, Khương Trường Sinh quyết định trợ Khương Tiển một chút năng lực, trợ Thiên Tôn, trợ Hoàng Kinh Tuyệt, trợ hết thảy người đối kháng Chiến giáo một chút năng lực, phân lực lượng của mình cho bọn hắn, đến nỗi ai có thể trổ hết tài năng, trở thành vị Lượng Kiếp Chi Tử thứ hai, vậy thì xem tạo hóa của bản thân.

Hắn đem pháp lực của mình thông qua Thiên Đạo truyền trên người những tín đồ đang chiến đấu, hắn khống chế rất tốt, không để cho những tín đồ này thoát thai hoán cốt mạnh lên, hắn muốn bức Đại Đạo lực lượng hiện hình.

Hắn muốn cho Đại Đạo lực lượng cảm giác chỉ thiếu một chút, chỉ cần thêm ít lực lượng sẽ phá diệt được Thiên Đạo, nói như vậy, một khi Đại Đạo lực lượng hiện hình, những sinh linh bị Đại Đạo lực lượng mê hoặc mới có thể hoàn toàn tỉnh ngộ.

Muốn trở nên mạnh hơn là không có sai, nhưng có đôi khi lựa chọn sẽ dẫn bọn hắn rơi vào cách vạn kiếp bất phục.

Cũng là chỉ dẫn bọn hắn mạnh lên, Khương Trường Sinh hi vọng bọn họ thật có thể mạnh mẽ, mà Đại Đạo thần đình chẳng qua là lợi dụng bọn hắn, cuối cùng cũng sẽ bóp chết bọn hắn, không tồn tại đầu hàng, bởi vì Đại Đạo thần đình muốn là xóa đi hết thảy dấu vết của Tiên đạo.