← Quay lại trang sách

Chương 1573 Lực lượng của Thiên Đạo (1)

Oanh!.

Thiên Tôn lần nữa rơi xuống, hắn bay ra từ trong bụi đất, tóc tai bù xù, vẻ mặt vô cùng khó coi.

Hắn đã dùng hết toàn lực, nhưng cũng không cách nào hạ gục Khương Nghĩa, pháp lực của hắn đã bị Khương Nghĩa hút khô, chỉ có thể bằng vào lực lượng thân thể đi chiến đấu. Hắn nhấc mắt nhìn đi, Khương Nghĩa cao cao tại thượng nhìn xuống hắn, trong ánh mắt tựa hồ mang theo bi yêu, loại ánh mắt này nhói nhói đến trái tim Thiên Tôn thật sâu.

- Đáng giận, ta há có thể ngã ở nơi này.

Thiên Tôn ở trong lòng gầm thét, trong đầu không khỏi lóe lên thân ảnh Đạo Tổ.

Hắn một mực dùng Đạo Tổ làm mục tiêu, há có thể thua trong tay cháu trai Đạo Tổ?

Không chỉ là hắn, hết thảy Tu Tiên giả đối kháng Chiến giáo trong trận đều lâm vào trong tuyệt vọng.

Mảnh đại trận này chẳng qua là một trong chiến trường trong Chiến Vực, còn có mấy vạn chiến trường lớn nhỏ không đều, tuyệt đại đa số chiến trường đều bị Chiến giáo chiếm thượng phong, khí vận của Chiến giáo không ngừng tăng vọt, đã có tư thế vô địch.

Càng ngày càng nhiều tín đồ hương hỏa bắt đầu hướng Đạo Tổ cầu nguyện, chinh chiến nhiều năm như thế, bọn hắn đã nghĩ không ra nên như thế nào chiến thắng Chiến giáo không ai bì nổi.

- Chẳng lẽ trận lượng kiếp này thật không thắng được sao.

- Không phải nói Chiến giáo chính là Đại Đạo tà số thao túng sao, vì sao Đạo Tổ còn không hiển linh.

- Không được, vì Tiên đạo, chúng ta cũng phải liều mạng chiến một trận.

- Lại kiên trì, Tiên đạo không có khả năng vong trong kiếp này! Tin tưởng Đạo Tổ, ngài sẽ bảo hộ chúng ta.

- Võ Tắc Tiên Thánh còn chưa ra tay, Tiên đạo còn có phần thắng, chúng ta muốn làm chính là tận lực ngăn chặn khí thế khí vận Chiến giáo tăng trưởng.

Các nơi Chiến Vực có người đang giận mắng, có người đang khích lệ chiến hữu, cũng có người đang cầu khẩn Thiên Đạo ra tay, có thể nói là chúng sinh bày ra trăm loại hình thái, điều này cũng làm cho Chiến giáo một phương càng thêm bành trướng, đồng thời tràn ngập khinh thường.

Từ xưa đến nay, kẻ thắng làm vua!

Lần này lượng kiếp, Thiên Mệnh tại Chiến giáo.

Thần niệm của Khương Nghĩa một mực chú ý những chiến trường khác, trên toàn cục, Chiến giáo đã toàn diện chiếm lĩnh thượng phong, dù cho mấy người Hãi Thiên thánh tôn cũng không thể chống lại Diệp Chiến, bây giờ Diệp Chiến thật sự quá mạnh, Tiên Thánh không ra tay, không người là đối thủ của hắn.

Đang lúc hắn lưỡng lự muốn hiện tại phản bội hay không, hắn bỗng nhiên chuyển ánh mắt nhìn về phía Thiên Tôn phía dưới, phát hiện trạng thái của Thiên Tôn có chút không đúng.

Thiên Tôn bị bụi đất cuồn cuộn lượn lờ run rẩy toàn thân, phẫn nộ cực đoan làm hắn bị nghiệp lực xâm lấn tâm trí, hắn điên cuồng hơn, hắn bỗng nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng kỳ dị hiện ra từ trong cơ thể, khiến cho hắn động dung.

Không chỉ là hắn, hết thảy Tu Tiên giả đối kháng Chiến giáo trong trận đều cảm nhận được.

Loại cảm giác này.

Giống như trời trợ giúp.

Thiên Tôn quét qua mỏi mệt, hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Khương Nghĩa, mặt lộ vẻ kiệt ngạo bất tuần như dĩ vãng.

- Khương Nghĩa! Trận chiến đấu này vừa mới bắt đầu thôi

Oanh!

Thiên Tôn bộc phát ra khí thế vượt qua đỉnh phong trước đó, chấn động đến thiên địa đại trận lay động kịch kiệt, rất nhiều Chiến giáo Đại La ghé mắt. Khương Nghĩa cũng vì đó động dung, trong lòng của hắn kinh ngạc, không rõ đang xảy ra chuyện gì.

Thiên lôi cuồn cuộn, ngàn tỉ lôi đình hóa thành chín đầu Lôi Long chiếm cứ phía sau Diệp Chiến, Chiến Đạo kim giáp chiếu xạ ánh chớp, hắn ở trên cao nhìn xuống mặt đất bao la.

Phía trên đại địa, Chúc Long máu me khắp người đang nằm, như giang sơn bị máu nhuộm, hùng vĩ mà thê mỹ.

Phương xa, Hãi Thiên thánh tôn bị hai vị Đại La Kim Tiên, hơn mười vị Đại La kiềm chế, không thể trợ giúp Chúc Long.

Mặt Diệp Chiến không biểu tình, nhẹ giọng tự nói:

- Lực lượng của Viễn Cổ Tiên Đạo à, xác thực mạnh mẽ, bất quá không ai có thể ngăn cản ta.

Trên giáp ngực hắn có khói đang bay ra, đó là chỗ bị Chúc Long làm bị thương, Chúc Long mạnh mẽ cũng không thể phá vỡ Chiến Chi Đại Đạo của hắn.

Từ khi sáng lập Chiến giáo, hắn rất ít ra tay, nhưng hắn một mực đang tích súc chiến ý.

Hắn giương mắt nhìn về phía bầu trời, trong mắt tràn đầy ánh sáng lạnh lẽo, hắn biết đối thủ cuối cùng của hắn là người nào.

Là vị Thiên Đạo Tiên Thánh đang ở Võ Thần cung kia.

Võ Tắc Tiên Thánh đang quan sát trận chiến này cảm nhận được ánh mắt của hắn, cái này khiến trong lòng Võ Tắc Tiên Thánh hiện lên nổi sóng.

Võ Tắc Tiên Thánh sinh ra tại võ đạo, xem như đồng căn đồng nguyên cùng Diệp Chiến, trong xương cốt hai người đều thiện chiến, bây giờ thấy Diệp Chiến đã từng cùng ở võ đạo không ngờ lại cường đại đến trình độ như vậy, giờ khắc này, Võ Tắc Tiên Thánh cũng muốn nhập kiếp đánh với Diệp Chiến một trận.

Chẳng qua là hắn sợ mình làm như vậy, sẽ ảnh hưởng đến lượng kiếp.

Ngay tại thời điểm hắn lưỡng lự, hắn bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, ánh mắt xuyên qua Võ Thần cung, hướng về phía Tử Tiêu cung.

- Lão sư ra tay rồi.

Trong lòng Võ Tắc Tiên Thánh chấn kinh, rồi lại cảm thấy dễ dàng đi không ít.

Mặc dù Chiến giáo vô hại với chúng sinh, nhưng hắn có thể cảm nhận được Chiến giáo quá nặng khí tức Đại Đạo, tuyệt đối là giáo phái mà Đại Đạo lực lượng đến đỡ, hắn chẳng qua ngại ở chức trách Thiên Đạo Tiên Thánh không dám tùy tiện ra tay, bây giờ thấy Đạo Tổ ra tay, hắn không còn có áp lực.

Hắn lúc này đứng dậy, quyết định nhập kiếp.

Chẳng qua, trong nháy mắt khi đang nhảy ra khỏi Võ Thần cung, trong đầu của hắn lóe lên một ý niệm.

Lượng kiếp thật chính là không thể khống sao?

Trong Chiến Vực.

Diệp Chiến tựa hồ cảm nhận được cái gì, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, chỉ thấy tầng tầng lôi vân kịch liệt cuồn cuộn, từng đạo kim quang vương vãi xuống, xuyên thủng biển mây.

Một cỗ khí thế chí cao vô thượng cuồn cuộn buông xuống, khiến cho hết thảy người chiến đấu trong Chiến Vực dồn dập dừng lại, ngẩng đầu nhìn lại.

Lôi vân gạt ra một thân ảnh vô cùng vĩ ngạn xuất hiện, rõ ràng là Võ Tắc Tiên Thánh, hắn tản ra vô tận kim quang, đó là ánh sáng của Thiên Đạo.