Chương 1575 Đạo Tổ đứng dậy (1)
Vì sao hắn dẫn Hoàng Tuyền đến dương gian?
Mộ Linh Lạc kinh ngạc hỏi, nàng cũng không tin Hình Thủ sẽ phản bội Khương Trường Sinh.
Mặt Khương Trường Sinh không đổi sắc, nói:
- Chỉ có Thiên Đạo thế yếu, mấy tên ngốc núp trong bóng tối mới dám hiện thân.
Mặt Mộ Linh Lạc lộ vẻ vẻ sầu lo, hỏi:
- Có thể quá mạo hiểm hay không?
- Ta xưa nay không mạo hiểm.
Khương Trường Sinh nhẹ giọng cười nói, hắn cũng sẽ không thật để Thiên Đạo thế yếu, chẳng qua áp chế đại bộ phận thiên uy thôi.
Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào thiên ngoại, khoảng cách giữa Đại Đạo thủy triều đến Tiên đạo lĩnh vực càng ngày càng gần, nương theo lấy nó tới gần, những đại năng nắm giữ Đại Đạo lực lượng của Chiến giáo cũng càng ngày càng mạnh mẽ.
Ngay sau đó, hai bên tham chiến đều có người đang không ngừng mạnh lên, chẳng qua sinh linh một phương Thiên Đạo đạt được chiếu cố càng nhiều, mà Chiến giáo một phương chỉ có những sinh linh nhận truyền thừa đến từ Đại Đạo mới đang kéo dài mạnh lên.
Dưới tình huống như vậy, tình hình chiến đấu trong Chiến Vực bắt đầu thay đổi.
Chiến giáo đang liên tục mất đi chưởng khống với từng phương chiến trường.
Diệp Chiến được Luân Hồi đại đế tương trợ, gánh vác tiến công mạnh mẽ của Võ Tắc Tiên Thánh, nhưng theo càng ngày càng nhiều sinh linh rút lui, Võ Tắc Tiên Thánh mang cho bọn hắn áp chế càng ngày càng mạnh.
Võ Tắc Tiên Thánh đến từ võ đạo, hắn trong ngày thường rất ít tu tâm, phần lớn đều là nghiên cứu chiến đấu chi đạo, kinh nghiệm tác chiến của hắn thậm chí còn mạnh hơn Diệp Chiến, Luân Hồi đại đế.
Sau mấy canh giờ Quyết chiến.
Diệp Chiến, Luân Hồi đại đế cuối cùng vẫn thua trận.
Thiên Đạo Tiên Thánh đã chứng minh sự mạnh mẽ của mình.
Chỗ chiến trường của bọn hắn mặc dù không có có sinh linh, nhưng các đại năng Chiến giáo, Thiên Đạo đều đang dùng thần niệm xem chiến.
Thấy Diệp Chiến, Luân Hồi đại đế bị Võ Tắc Tiên Thánh dùng một bảo tháp thần thông trấn áp, hai người bị đè trên mặt đất bừa bộn, không thể động đậy.
- Giáo chủ bại!
- Không có khả năng... Chẳng lẽ Thiên Mệnh không thuộc về Chiến giáo?
- Cái này là sự mạnh mẽ của Thiên Đạo Tiên Thánh sao? Rõ ràng giáo chủ đã vượt qua Đại La Kim Tiên, nhưng vẫn bại trong tay Tiên Thánh.
- Xem ra Chiến giáo thật phải thua.
- Vậy công đức lượng kiếp lần này chẳng phải thuộc về Võ Tắc Tiên Thánh? Điều này không công bằng, hắn đã trở thành Thiên Đạo Tiên Thánh.
Chiến giáo một phương, lòng người bàng hoàng, những cường giả thu hoạch được Đại Đạo truyền thừa dồn dập hò hét ở trong lòng, khao khát lực lượng mạnh hơn.
Đâu chỉ bọn hắn hoảng hốt, Đại Đạo thần đình phía sau bọn hắn càng thêm hoảng hốt.
Tại một mảnh thần bí tối tăm không gian trong, Đại Đạo thần đình các cường giả riêng phần mình ngồi, tâm tư đều tại Tiên đạo trong.
- Không được, Thiên Đạo Tiên Thánh đã hơi có thực lực Đạo Niệm chủ nhân, những người thừa kế này căn bản không đáng chú ý.
- Chờ một chút, khoảng cách giữa Đại Đạo bản nguyên và Tiên đạo đang tới gần.
- Vì sao Đạo Tổ còn không có động tĩnh?
- Thế nào không có, không có phát hiện những Đại La đó đều mạnh lên sao, khẳng định là Đạo Tổ ở trong bóng tối duy trì.
- Xem ra Đạo Tổ cũng hết sức hoảng, nhưng hắn đặt cho mình khuôn sáo quá nhiều, thân là chủ nhân của đạo thống, lại cố kỵ cái nhìn của chúng sinh về mình.
Mỗi người bọn họ nghị luận, có người lo lắng, có người khinh thường.
Lúc này, một thân ảnh bỗng nhiên đứng dậy.
- Chư vị, lượng kiếp Tiên đạo nghênh đón một trận chiến cuối cùng nhất, cơ hội mà chúng ta muốn chờ cũng đến, chuẩn bị buông xuống đi.
Ngữ khí của hắn đạm mạc lại lộ ra không cho phản bác bá đạo.
Nghe vậy, thân ảnh đứng dậy có tới số lượng trên ngàn, đại biểu cho Đại Đạo khác biệt.
Đối với đại chiến xâm lấn Tiên đạo sắp đến, bọn hắn sớm đã chuẩn bị sẵn sàng.
Trù bị nhiều năm như thế, nhất định phải diệt trừ Tiên đạo.
Đại địa tiếng rung, một hư ảnh màu vàng kim như bảo tháp đứng ở trên mặt đất bao la, bụi đất tung bay, vờn quanh bảo tháp.
Diệp Chiến quỳ gối trong bảo tháp, toàn thân run rẩy, nỗ lực mong muốn đứng lên, kim giáp của hắn đã phá toái, máu me khắp người, vô cùng thê thảm.
Cách đó không xa, Luân Hồi đại đế ngồi đó, cũng không thể động đậy, chẳng qua là tình trạng của hắn so tốt hơn Diệp Chiến nhiều, bởi vì hắn không có gấp như Diệp Chiến.
Diệp Chiến nhìn Võ Tắc Tiên Thánh ngoài tháp, cảm thụ được khí vận bản thân đang bị rút đi, hắn phẫn nộ đến cực điểm.
Dùng hết toàn lực, thế nào cũng chạy không thoát kết cục thảm bại, tạo thành đả kích thật lớn cho Diệp Chiến.
Chẳng lẽ hắn thật muốn thảm bại tại đây?
Không được.
Đạo Tổ nhất định đang nhìn.
Diệp Chiến tức giận không thôi, hắn không cách nào tưởng tượng Đạo Tổ thấy hắn chiến bại sẽ có cái nhìn gì về hắn.
- Đến rồi!
Ngay tại lúc Diệp Chiến sắp mất hết can đảm, một giọng nói quen thuộc vang lên trong lòng Diệp Chiến.
Hắn chưa bao giờ cao hứng vì đạo âm thanh này, mặc dù trước đó thu hoạch được truyền thừa của hắn, hắn cũng không có nhiều kinh hỉ, chẳng qua vẫn tràn ngập chờ mong.
Diệp Chiến tự nhiên hiểu rõ Chiến Chi Đại Đạo nói tới là ý gì, hắn sớm đã chờ hai chữ này.
Hắn nhấc mắt nhìn đi, ánh mắt xuyên qua bầu trời, nhìn về phía hư không.
Võ Tắc Tiên Thánh cao cao tại thượng chú ý tới ánh mắt của Diệp Chiến, trong lòng của hắn hồ nghi, thần niệm theo đó tản ra thiên ngoại.
Sau khi trấn áp Diệp Chiến, hắn cảm thấy lượng kiếp không cần hắn lại ra tay, nhưng hắn cũng lo lắng Đại Đạo lực lượng sẽ không từ bỏ ý đồ.
Theo chiến đấu lúc trước đến xem, nếu như Đại Đạo lực lượng chẳng qua là trình độ của Diệp Chiến, Đại Đạo căn bản không tạo thành uy hiếp.
Ngay sau đó, không chỉ Diệp Chiến, hết thảy đại năng nhận được truyền thừa Đại Đạo đều được Đại Đạo nhắc nhở, bọn hắn cảm nhận được khí tức Đại Đạo từ thiên ngoại.
Thần tâm bọn hắn chấn động, trong mắt lộ ra vẻ mong đợi.
Khương Nghĩa đang giao chiến cùng Thiên Tôn cũng cảm nhận được.
- Không tốt!
Con ngươi Khương Nghĩa co rụt lại, hắn lập tức đẩy lui Thiên Tôn, quay người tan biến.