Chương 1576 Đạo Tổ đứng dậy (2)
Trốn chỗ nào!
Thiên Tôn phẫn nộ quát, đi theo tan biến, hai người không ngừng xê dịch, mỗi lần hiện thân đều sẽ giao thủ mấy chục lần.
Rất nhanh, Khương Nghĩa đã xuất hiện ở gần tháp ảnh màu vàng, tay hắn cầm thần thương, cường thế phóng tới tháp ảnh vàng chói.
Oanh!
Thần thương nộ đập lên tháp ảnh màu vàng, Võ Tắc Tiên Thánh nhíu mày, Thiên Tôn dừng lại, một mặt trào phúng nhìn về phía Khương Nghĩa, thầm nghĩ:
- Tên ngốc này thật đúng là một đầu chó ngoan hộ chủ.
Thần thương cũng không có đánh nát tháp ảnh màu vàng, Khương Nghĩa nổi giận, lại thi triển thiên phú thôn phệ, điên cuồng nộ đập tháp ảnh màu vàng.
Võ Tắc Tiên Thánh lưỡng lự muốn hay không ra tay, chợt phát hiện thần thông của Khương Nghĩa không ngờ lại tạo ra một lỗ thủng to, trực tiếp chui vào.
- Đó là lực lượng của lão sư.
Con ngươi Võ Tắc Tiên Thánh phóng to, lập tức không dám nhúng tay.
Trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh thầm mắng một tiếng tiểu tử thúi.
Giống như lượng kiếp lần trước, Khương Nghĩa không ngờ lại mượn lực lượng Đại Đạo Chi Nhãn của hắn, dĩ nhiên, giống như lần trước, hắn lựa chọn thả cho một tia.
Cho dù một tia, cũng đủ để Khương Nghĩa mở ra tháp ảnh màu vàng kia.
Khương Nghĩa trong nháy mắt đi vào trước mặt Diệp Chiến.
Mặt Diệp Chiến lộ ra nụ cười, vừa muốn mở miệng, Khương Nghĩa vung lên thần thương, trực tiếp chém đầu của hắn xuống, máu vẩy chân trời.
Thiên Tôn sửng sốt, ánh mắt Võ Tắc Tiên Thánh cũng sinh ra biến hóa.
Rất nhiều Tu Tiên giả dùng thần niệm quan tâm nơi này cũng bị hù dọa, Hắc Ám đại đế không ngờ lại chém đầu Diệp Chiến?
Đầu Diệp Chiến cao cao quăng lên, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Thiên địa tám phương phát ra một cỗ khí thế khủng bố, những Đại La đến nhận được Đạo truyền thừa dồn dập đánh tới, đã không lo được đối thủ của riêng mình.
Rất rõ ràng, Diệp Chiến có địa vị đặc thù trong lòng bọn họ, Đại Đạo thần đình cũng phát giác được mệnh cách Lượng Kiếp Chi Tử của hắn, chỉ có thông qua mệnh cách này, mới có thể triệt để đánh tan Thiên Đạo.
Một trận đại loạn chiến bùng nổ, mấy trăm vị Đại La giống như bị điên lao thẳng tới Khương Nghĩa, còn có càng nhiều người nhận được Đại Đạo truyền thừa đang trên đường chạy tới.
Tất cả bọn hắn đều tiếp nhận một chỉ thị, tru diệt Khương Nghĩa.
Khương Nghĩa phản bội cũng làm cho Đại Đạo thần đình cực kỳ phẫn nộ, thậm chí có Đại Đạo tuyên bố muốn cho Khương Nghĩa vạn kiếp bất phục.
Võ Tắc Tiên Thánh nhìn xem Khương Nghĩa bị vây quanh, không có lập tức ra tay, bởi vì có người khuyên cản trở hắn, đó là một đạo âm thanh chỉ có hắn có thể nghe được.
Bị mấy trăm vị Đại La vây công, Khương Nghĩa mở to Đại Đạo Chi Nhãn, cách cư xử bá khí, giống như trở lại thời kì cuối của lượng kiếp lần đầu tiên.
Vượt qua mười vị Đại La Kim Tiên hợp lại kiềm chế Khương Nghĩa, tuyệt đại đa số Đại La Kim Tiên đều là đối thủ của Khương Nghĩa trong lần đầu tiên lượng kiếp, bọn hắn cũng suy nghĩ đến lúc trước, hận ý trong lòng bùng nổ, càng muốn chứng minh mình.
Thái Thượng Côn Luân cũng ở trong đó.
Một đạo cường quang từ trên trời giáng xuống, rơi xuống đất, đẩy lui trên trăm vị Đại La, đại địa nhấc lên sóng bụi cuốn trời, bao phủ Chiến Vực, bao phủ toàn bộ Đại La tiên vực, thậm chí rung chuyển thiên địa bên ngoài Đại La tiên vực.
Hoàng Kinh Tuyệt.
Hoàng Kinh Tuyệt khôi phục thương thế bắt đầu tương trợ Khương Nghĩa, thế công của hắn cực kỳ bá đạo, một chân đạp một tôn Đại La Thần Tướng, chấn vỡ Thần Tướng của hắn, hai tay dẫn theo một Đại La Siêu Thoát.
- A Di Đà Phật!
Một âm thanh trang nghiêm vang lên, kim quang phổ chiếu Đại La tiên vực, Vạn Phật thủy tổ buông xuống.
Càng ngày càng nhiều đại năng Tiên đạo lập tức xuất quan, trợ giúp Khương Nghĩa, trong đó bao gồm cả Đạo Côn Luân, Cực Quang thần quân, Đế Tuyệt, Thủy Diễn các loại.
Chiến giáo phản ứng cũng rất nhanh, các đại năng trong Chiến giáo đều không hề từ bỏ, hết thảy giáo chúng cũng bắt đầu điên cuồng.
Đại quyết chiến của lượng kiếp cuối cùng buông xuống.
Nghiệp lực trong chư thiên vạn giới bắt đầu tập trung vào Chiến Vực, nghiệp lực chui vào trong cơ thể hết thảy người tham chiến, khiến cho bọn hắn càng thêm điên cuồng, khi bọn hắn ngã xuống, nghiệp lực trên người bọn họ cũng sẽ theo khí vận Thiên Đạo tràn vào tru diệt sự hiện hữu trên người của bọn hắn.
Khương Trường Sinh cảm giác được Đại La tiên vực sắp không chịu nổi, số lượng Đại La tham chiến đã vượt qua ba ngàn, còn đang không ngừng tăng trưởng, cứ theo đà này, Đại La tiên vực tất nhiên vỡ vụn.
Hắn lúc này ra tay, dùng pháp lực bản thân bảo vệ Đại La tiên vực, để Đại La tiên vực có thể tiếp nhận càng nhiều lực lượng.
- Vị Lượng Kiếp Chi Tử thứ hai lại là Khương Nghĩa sao?
Mộ Linh Lạc tò mò hỏi.
Nàng cũng bị tên cháu trai này kinh động, trước đó còn tưởng rằng Khương Nghĩa đi hướng cực đoan, không ngờ tại thời điểm mấu chốt nhất, Khương Nghĩa phản bội, trọng thương Chiến giáo, nhưng cũng bởi vậy gánh chịu toàn bộ cừu hận của Chiến giáo.
Khương Trường Sinh không có lên tiếng, thật ra nếu là Khương Nghĩa, hắn cũng hài lòng.
Khương Nghĩa làm việc mặc dù cực đoan, nhưng tốt xấu gì trong lòng có đạo tâm kiên định thủ hộ Tiên đạo.
Bất quá đáng tiếc, Khương Nghĩa cũng không có triển lộ mệnh cách Lượng Kiếp Chi Tử.
Ồ...
Ánh mắt Khương Trường Sinh khóa chặt một người, ánh mắt biến hóa, trong lòng hơi kinh ngạc.
Lại là hắn.
Mấy ngàn Đại La loạn chiến, số lượng Đại La của Chiến giáo có ưu thế tuyệt đối, bất quá Thiên Đạo một phương có Hoàng Kinh Tuyệt, Thiên Tôn, Khương Nghĩa, Đạo Côn Luân, Vạn Phật thủy tổ các đại năng cái thế, dẫn đến tình hình chiến đấu khó phân thắng bại.
Tình huống không ổn xuất hiện, rất nhiều Đại La của Chiến giáo không ngờ lại không ngừng mạnh lên trong chiến đấu, Đại Đạo lực lượng càng ngày càng đáng sợ, thậm chí có tình huống Đại La Thần Tướng chống lại Đại La Kim Tiên xuất hiện.
Bầu trời chư thiên vạn giới xuất hiện dị tượng, thiên lôi cuồn cuộn, thất thải hào quang theo khe hở trong lôi vân hiển lộ ra.
Tồn tại tu vi cao thâm đều có thể cảm nhận được đó là Thiên Đạo hiện hình.
Các đại năng một phương Chiến giáo càng thêm điên cuồng, giống như thấy được hy vọng thắng lợi.
Trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh chậm rãi đứng dậy, bắt đầu chuyển động gân cốt.